(Kính tặng anh Đoàn Văn Vươn, cùng mọi người của Đoàn Gia, chút chân tình đạm bạc của Lão Nông)
1
Trả áo lính chàng về quê gốc
Rồi theo đòi tu học canh nông
Nào mong quan nghiệp hanh thông
Mà duyên gắn bó ruộng đồng bấy lâu
5.
Được trời phú sáng đầu liệu tính
Cộng mấy năm bản lĩnh phong trần
Đời trai phỉ chí lập thân
Chàng Vươn đã quyết một lần ra tay
9.
Đây Cống Rộc, đất này đầu sóng
Cả một vùng vắng bóng người qua
Biển lấn vào, đất trôi ra
Đê xa lác đác chừng ba đôi chòm
13.
Buổi mới đến cảnh nom mà hãi
Người thổ cư cũng phải âu lo
Kẻ kia có ngã tay đò?
Những trông sóng cả mà so cả người!
Kẻ mới đến gan thời cóc tía
Quyết chống trời đọ bể một phen
Gan rồng nào đãi tay hèn
Có công mài sắt, nên kim có ngày
21.
Muốn nuôi thả bờ quai phải đắp
Chàng cùng nàng xe đất hôm mai
Mồ hôi đệ vắn huynh dài
Tiền vay nguội nóng cỡ vài mươi trâu
25.
Nào những lúc con đau vợ yếu
Nọ nhiều khi gạo thiếu vay đong
Chi tiêu bấm, đếm từng đồng
Đêm nằm muốn hỏi Thần Nông trên trời
29.
Tạo hóa cố trêu ngươi thách đố
Phá đê kè, xóa bỏ bờ mương
Lại còn giáng họa ai lường
Gái con ngã cống đau thương nào bằng
33.
Ngày hai buổi dã tràng xe cát
Mấy mống người hết tát lại be
Thu qua Đông đến Xuân về
Nàng Bân, dẫu, cũng tái tê thấu tình
37.
Đập thành hình ngày thêm vững chắc
Mấy bờ mương thẳng tắp song song
Dày công, trời chẳng phụ công
Kiên lòng, biển cũng động lòng, lay tâm
41.
Cõi hỗn mang thành đầm đẫy cá
Chuối trên bờ tàu lá sum sê
Nhìn mà thèm, ngắm mà mê
Quan quân bỗng nổi bệnh Tề Tuyên xưa
45.
Một ngày nọ quan thừa huyện Lãng
Cùng trăm quân lỗ mãng, sai nha
Viện binh sở cẩm Hữu Ca
Giáp khiên súng ống quyết là ăn thua
49.
Nhìn sắp lính mà chua mà chát
Có nhớ lời bài hát vì dân
Cơm kia hạt gạo trắng ngần
Ai nuôi các chú trăm lần đắng cay
53.
Quý chợt nghĩ, nổ ngay một phát
Đạn cải cà, cốt nhát bò điên
Cúc cung còn đảng còn tiền
Đáo gia bất luật dân quyền coi khinh
57.
Mấy lính cậu giật mình chổng vó
Bọn đằng sau đùn CHÓ xông lên
Đâu ngờ, nhận biết trắng đen
Dân đâu phải giặc, CHÓ bèn lui ra!
61.
Trước tình thế, Hữu Ca nóng mặt
Rút súng rồi long mắt trẹo răng
Mặt heo trán ngắn hằm hằm
Truyện điêu Hòn đất, thằng Xăm vái dài
65.
Tựa cầm thú lang sài hổ sói
Bị giam chuồng bỏ đói từ lâu
Đứa nào đứa nấy ngầu ngầu
Siết cò nhả đạn từng xâu từng chum
69.
Súng tóe lửa khói um mùi thuốc
Nã đạn vào Tổ quốc, Nhân dân?
Lời thề Đoàn Vệ Quốc Quân,
"Để cho dân mến muôn phần", là đây?
73.
Tránh nộp mạng cho bầy thú dữ
Quý lẹ làng dụng võ khinh công,
Hay là nhờ đức Thổ công?
Ra tay thế độ thần thông cứu người!
77.
Ca trưởng cẩm dở cười dở mếu
Dân tha hồ đàm tiếu thị phi
Quan Năm rồi sẽ ra gì?
Hữu Ca vô dụng, một khi tiếng đồn
81.
Để đúc kết "võ công lừng lẫy"
Họp quần hùng Ca lẩy xanh rờn
Trận này đẹp đến khinh hồn
Sẽ biên thành sách để còn luyện binh
85.
Dân phẫn nộ, Triều đình rúng động
Thế giới nhìn lũ nhộng phơi mình
Vội vàng phủ dụ thanh minh
Thượng Hoàng cũng phải lộ mình ra tay
89.
Quan Tể tướng chuyến này cũng hớ
Biết làm sao che chở đàn em
Nhớ hồi miếng chả miếng nem
Bây chừ biết phải ... e ... hèm ra sao?
93.
Thôi đành cũng trách đào, khiển mận
Giận thì giận mà thương càng thương
Hiền, Khanh tạm lánh qua đường
Đồng thời lẹn nhốt Đoàn Vương trong tù
97.
Dân tạm lắng, mặc dù chửa phục
Hải phòng Bang thừa lúc rảnh tay
Vời sư, lạy lục quan thày
Bày mưu tính kế ngầm thay án thòng
101.
Vươn, Vệ, Quý, Sịnh trong ngục tối
Báu (Hiền), Thương bối rối lao đao
Đoàn gia táo tác nôn nao
Chó buồn gốc chuối, chuối xào xạc rên
105.
Túp lều bé dựng lên tạm bợ
Lại những ngày khất nợ, vay đong
Thương nằm ngoài, Báu nằm trong
Thằng cu cái tý nằm cong lưng thìa
109.
Đang vui bỗng chia lìa tôm cá
Vốn sum vầy chợt hóa cô liêu
Hừng đông cũng ráng tà chiều
Vầng trăng chửa đến Nguyên tiêu đã già
113.
Ngữ luật pháp điêu ngoa có hạng
Lũ thừa sai mất mạng cho cam?
xước da, chảy máu xoàng xoàng
Mà nay thành án "Họ Đoàn sát nhân"!
117.
Tay cầm trát mà thân rã rượi
Lũ sài lang đã muội nhân tâm
Hiền, Thương vạt ướt lệ đầm
Mắt em nhìn chị, chị cầm tay em
121.
Ngày lẵng nhẵng, tin khem nhạn vắng
Đêm dùng dằng, chuông vẳng trùng than
Bầu không thảng tiếng vạc khàn
Con thạch sùng nấc sầu gan cây xà
125.
Mắt cụ bà nhập nhòa tuổi tác
Ngọn tre già xào xạc đêm khuya
Lưng còng, tay bóp chân tê
Rầu rầu ngọn nến, ủ ê bóng tường
129.
Thứ luật pháp ẩm ương có một
Hạng công đường sượng sột không hai
Tiếng rằng án xử công khai
Cấm người bén mảng đố ai lọt tòa
133.
Ngăn mặt phố, mã tà chiếm choán
Cấm hè lề, hàng quán lao đao
Dân phòng, đầu gấu, ngầu ngầu
Lương dân, nhà báo, sứt đầu mẻ tai
137.
Tòa thủ tục mấy lời ỏe họe
Phán mật đàm vài ý nông sâu
Sịnh Vươn Quý, tóc chuyển màu
Đoàn gia sầu ngộ, vài câu vắn dài
141.
Thê phu tán, lệ mài khóe mắt
Mẫu tử lìa, dao cắt buồng tim
Vì đâu nên nỗi oan khiên
Nguyệt cầm buốt phím, độc huyền điếng dây
145.
Bài cáo trạng ngụ đầy độc tố
Bản điều tra tới số điêu man
Chứng nhân, bị hại nhà quan
Buồn cho bị cáo họ Đoàn nhà dân
149.
Phấn sáp tốt quan quân lấy cả
Chút son thừa tòa trả nhà dân
Trớ trêu cho bác thằng bần
Để xem tấn kịch xoay vần ra sao?
153.
Vươn bình tĩnh bước vào móng ngựa
Phán lầm lì ngồi tựa tai bành
Vươn khai thong thả ngọn ngành
Phán tra dồn dập toan giành thượng phong
157.
Quý rành rọt đến từng chi tiết
Phán vòng vo gò ép nội dung
Vệ thưa giáo dụ lừa cung
Sịnh trình ngục ép hãi hùng làm sao
161.
Phán chuyển xoáy hỏi vào Thương Báu
Hai nhà ngươi rào giậu giăng giăng
Mua nhiều mũ, trữ nhiều xăng
Trải rơm đầy lối rõ làm việc gian
165.
Thương giảng giải, nhà quan chẳng biết
Giậu rào ngăn chẳng giết người ngay,
Chỉ ngừa trâu ngựa bầy hầy,
Tòm tem cọng cỏ ngọn cây trong vườn!
169.
Báu đáo để, thị trường bày bán
Mũ em mua đội ấm chồng em,
Xăng em chạy máy chạy đèn,
Rơm em trải lối để em nuôi bò!
173.
Báu lễ độ, ngoan mà sắc xảo,
Thương khù khì, khờ khạo mà cay.
Chẳng nhờ thớ đẫy, bản dày ?
Mặt kia, Thớt ấy, đỏ gay như cờ!
177.
Họng Kiểm sát, kiến bò luống cuống
Tai Bồi quan, ruồi nống liên hồi
Phán rằng đã đến giờ ngơi (4/4/2013)
Chiều nay nghỉ sớm ngày mai lại bàn
181.
Kìa đến lúc diễn màn bị hại
Trường, Phong, Hoàng, Tuấn, Mải ra trò
Cứ lời kịch bản mà hô
Buồn thay kép nhép cười cho đào bồi
185.
Không có nhẽ ông Giời cũng hố
Tự bao giờ ban bố lòng nhân
Mấy đời kẻ cướp tri ân
Thối cho khổ chủ một phần chữ tâm
189.
Chúng đều chối, không nhằm chẳng bắn
Khói đạn từ nhà hắn mà ra
Thày trò nhà cháu dùng loa,
Vài ba "dụng cụ" chẳng qua rà mìn!
193.
Nhưng chúng cháu thương tình chúng nó
Chút tình này méo mó đừng chê
Dẫu nhà Vươn trái lè lè
Tiền bồi nỡ lấy? thôi thì cho không!
197.
Thầy đạo diễn gian hùng cái thế.
Trò kép đào giọt lệ đài trang,
Cầu xin tuệ phán minh quan
Nương tay giảm án cho Đoàn gia nhân
201.
Lão biên kịch phỏng tầm chủ tể
Bầy lâm li chi để giết nhau
Giết nhau chẳng bát xà mâu
Giết nhau bằng cái xoa đầu độc chưa!
205.
Thiên hạ há mắc lừa dễ thế?
Tấn trò này cứ để rồi đây
Kịch hay thì kệ kịch hay
Cao tay rồi gặp cao tay, lẽ đời!
209.
Há chẳng biết lưới trời lồng lộng
Túi càn khôn mở đóng thiên duyên
Hợp duyên nước đỡ nâng thuyền
Vô duyên nước lật con thuyền mà chơi!
213.
Ngữ luật pháp ngược đời nhất hạng
Thứ quan tòa tam toạng vô song
Giết người xác chết có không?
Ông tòa ngồi xổm tồng ngồng tiếu thay!
217.
Ngày Tứ Ngũ(5/4/2013), chiều nay kết án
Tội "giết người" quyết gán, năm năm.
Đau lòng đến cả ao đầm,
Tang thương cả đến dòng ngân trăng ngà
221.
Người bị cướp thành ra bị cáo
Quỷ dạ xoa mặc áo cà sa
Trăm năm trăm cõi người ta
Thấy chưa trinh nữ đẻ ra nạ dòng?
225.
Người lấn biển có công mà tội
Kẻ cướp đầm có tội mà ngông
Ngẫm thời Thuộc Pháp mà mong
Đến đồng Nọc Nạn mà trồng cây si
229.
Người đến ngục nhường kia cay đắng
Kẻ trở về quạnh vắng lều tranh
Lấy oan lấy uất làm mành
Lấy sầu lấy nhớ làm tranh treo cùng
233.
Con đường ấy ... còn không chữ ấy?
Chữ Thương yêu lòng bấy yêu Thương
Trách thay con tạo vô thường,
Bày ra sự thế rồi giương mắt nhìn!
237.
Há chẳng giống mẹ mìn Cách Mạng
Vẽ thiên đường xán lạn làm sao
Chiêm bao, chỉ với chiêm bao
Cầm bằng lại móc từng hào từng xu
241.
Ngẫm cái thuở Mùa Thu mà sót
Dâng hiến Người những nốt tình si
Nào phu nào sọt nào xe
Để mùa Cải Cách mà nghe tình sầu
245.
Khóc vì nỗi nông sâu sự thế
Ai bày trò bãi bể nương dâu
Trăm năm nhìn lại mà đau
Máu xương đổi lại một câu vô tình.
viết xong lúc: 03:47 AM 06-Apr-2013,
Xin cảm ơn chimkiwi Phương Bích đã đăng bài.
ReplyDeleteCảm phiền chị sửa giùm:
1.
Từ cuối cùng của câu thứ 100 bị mất dấu huyền:
"Bày mưu tính kế ngầm thay án thong"
xin sửa giùm là:
"Bày mưu tính kế ngầm thay án thòng"
2.
Tên bài xin để đơn giản là "VỤ ÁN ĐẦM VƯƠN", chữ Lão Nông để cuối bài, dưới cùng.
- - -
Bài này hôm trước phiên tòa Lão Nông tôi mới viết một nửa và đã có một vài trang đăng phần đó. Đêm qua, sau khi tòa đã tuyên án, tôi viết nốt và đã được chimkiwi đăng như trên. Vậy nhân đây xin kính đề nghị các quý trang đó, nếu không thấy phiền toái, thì xin đăng lại đầy đủ như ở trang này. Xin trân trọng cảm ơn!
Xin thêm đôi dòng nữa:
Trên trang holam.vnweblogs.com của bác Lê Khả Sỹ có đăng phần đầu bài này. Bác LK Sỹ còn có một dòng phỏng đoán Lão Nông nhà cháu là tác giả bài văn tế "ĐIẾU HÀ TÂY TỈNH" nữa. Do nhà cháu đã có comment đính chính bên đó nhưng không thấy comment hiện ra, nên tiện đây xin thưa: "ĐIẾU HÀ TÂY TỈNH" không phải của nhà cháu. Nhà cháu mới tập tọe, chưa thể làm được văn tế, nhất là bài tuyệt cú như "ĐIẾU HÀ TÂY TỈNH". Xin cảm ơn bác LK Sỹ!
Một lần nữa xin cảm ơn chimkiwi!
Phục thay ! Văn bút Lão Nông
ReplyDeleteThành thiên ngâm khúc não nùng bi thương !
Căm hờn lũ bất lương lang sói
Tội ác này há đội trời chung ?
Dồn dân đến chỗ khốn cùng
Ác giả ác báo mới xong nợ đời !
Cảm ơn bác Lão Nông bài thơ VỤ ÁN ĐẦM VƯƠN. "Giết người xác chết có không?" (ref. 213). Vâng, rất đỗi mơ hồ và tùy tiện. Quá lắm đi nữa chỉ là một vụ án "attempted murder" (âm mưu) chứ có chết ai đâu mà xử tội "giết người"?
ReplyDeleteNhưng tôi tin, đất nước như sóng biển sẽ không bao giờ ngừng nghỉ để đấu tranh và đón các anh sớm trở về! Sẽ chả ai còn khờ dại chỉ lên cuốn lịch rồi bảo rằng mỗi năm có 365 ngày . . Chợt nhiên, cứ ao ước làm sao hiểu thấu thế nào là độc quyền như anh Vươn đã hiểu về biển - cái nơi đầy gió bão lại thường chịu nhiều ngược đãi. Mấy chục năm nửa vời bởi những kẻ có chức quyền lợi dụng. Hễ ai nhắc đến những sai phạm thì dán ngay cho con dấu “những thông tin xấu, độc hại”. Hãy cứ "gu gồ chấm Tiên Lãng" nữa đi! Người ta có thể dễ đoán ra bao nhiêu trong số họ vẫn đang cầm lái định hướng con tàu XHCN ở Hải Phòng. Còn lại, là bao nhiêu số người ưu tú oan nghiệt gạt ra ngoài lề . .
Cảm nhận „Ngâm khúc“
ReplyDeleteGhi nhanh cảm nhận; Vô cùng cảm ơn Tác giả và Trang chủ.
Trân trọng,
„Vụ án đầm Vươn“ đã đọc rồi,
Càng đau càng xót Nước, Dân tôi;
Từ thuở Ôn Như ngâm „Cung oán“, [*]
Oan khuất ngày nay đã ngút trời.
Tứ Dân – Nam, Phụ, Lão, Ấu – đang sống đời giun, kiến,
Thử hỏi lòng: Muôn sự tại AI?
[*] Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiếu.
Bài thơ Song Thất Lục Bát này hay đến từng câu cú. Văn phong của Lão Nông thật trác tuyệt. Một bản Cung Oán Ngâm Khúc thời @. Xin Bái phục!
ReplyDeleteHôm nọ đọc lại một bài viết cũ có tên là Chuyện Trong Đồn Công An trên Danlambao , tình cờ đọc lại một comment có tên là:Bình Vươn Đại Cáo của tác giả Tre Xanh . Người comment là Lỗ Trí Thâm , nay xin PB cho đăng lại , các bạn cùng thưởng thức
ReplyDeleteBình Vươn’ đại cáo
Tre Xanh
Từng nghe:
Làm chính phủ trước phải đe dân
Ai phản kháng phải trừ cho bạo.
Như nước Đại Vệ ta từ trước
Vốn xây nền cộng sản từ lâu
Chức tước, ngôi bậc đã phong
Lợi lộc, quyền uy mặc tình chia chác
Từ bao năm trước, mượn sức dân xây nền độc lập
Trải bao năm sau, độc tài hùng cứ một phương
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau
Đàn áp dân thời nào cũng có.
Cho nên:
Văn Vươn chí thú làm ăn nên thất bại
Cường hào ác bá cướp đất làm ngang lại nên công
Huyện Tiên Lãng bắt sống Văn Vươn
Xã Vinh Quang đánh người cô phụ
Việc nay xem xét
Chứng cứ còn ghi.
Mới đây:
Anh em họ Đoàn, ngăn biển lấp đất
Mồ hôi chan mặt, máu đổ xuống đầm
Trải mười mấy năm đội đá vá trời
Nơi Cống Rộc mới tạo thành cơ nghiệp
Người người ngợi khen, báo chí ca tụng
“Kỳ tài đất Tiên Lãng” đã thành danh
Than ôi!
Cũng do thấy tiền tài hoa mắt
Bởi nghe điều lợi lộc ù tai
Bọn cường hào ác bá phủ huyện bàn nhau
Đem điều lợi nhử quan đầu tỉnh
Bởi thế:
Đại ca Ca huy động công an, bộ đội
Trang bị tận răng, hơn trăm quân số
Thủy bộ hai đường, “trực diện, nghi binh“
“Hợp đồng tác chiến cực kỳ hay”
Tài cả mưu sâu, “có thể viết thành sách“
Cao kế ấy, Gia Cát Lượng phải chào thua
Binh lược này, tướng Churchill đành bái phục
Thế trận xuất kỳ, lấy mạnh chống yếu
Dùng quân mai phục, lấy thịt đè người.
Ngờ đâu:
Tức nước vỡ bờ, già néo đứt dây
Bom tự tạo nổ tung, khiếp hồn quân hung bạo
Đạn hoa cải bay vèo, bạt vía lũ cường quyền
Mất hồn hết vía, kéo nhau lui
Động phách kinh tâm, tìm chỗ nấp
Thấy đã yên yên, tràn quân tới
Kéo ập vào nhà , chỗ bỏ không.
Giận đã cành hông, mất mày mất mặt
Bắt chó, đuổi gà, phá nhà thành bình địa mới đã nư
Vợ dại, con thơ chúng cũng chẳng từ
Bụng mang dạ chửa, dùi cui thúc vào bụng
Lợi dụng câu “vợ chồng nghĩa trọng”, “chị em tình thâm”
Ép Văn Quý, Văn Vươn, Phạm Thái ra đầu thú
Thương ôi:
Trong một phút đất bằng dậy sóng
Cửa nhà cơ nghiệp bỗng tiêu tan
Gia đình, vợ con xẻ nghé tan đàn
Nỗi oan ấy vì ai mà nên nỗi?
Dân chúng gần xa ai tường nông nỗi
Cũng thở dài đấm ngực mà than:
Thượng bất chánh, hạ tắc loạn mới lắm dân oan
Chính sách bậy, lãnh đạo sai mới sinh phản kháng
Một đồn mười, mười đồn trăm, dư luận râm ran
Báo đài dù nhiều, ra rả một giọng cũng khó lòng ém nhẹm.
Thế nên:
Tể tướng ngự ngôi cao mà làm thinh hoài cũng ngượng
Đóng cửa họp bàn một tháng sắc chỉ mới ban ra
Truyền cho bay, lũ phủ huyện quan nha
Truy trách nhiệm, điều tra, trình ta rõ.
Đến một hôm:
Cờ mở, trống dục, uy nghi tể tướng đăng đường nghị án
Phóng viên, báo chí, lăng xăng tốc ký ghi âm lời vàng ban.
Xét rằng:
Lệnh giao đất là sai, lệnh lấy đất càng sai
Lệnh cưỡng chế cũng sai tuốt luốt
Nhưng thương vì:
Các quan nha vì Đảng tận trung
Lo lót nhiều lại “nhân thân tốt”
Đã chấp nhận điều tra, thành tâm tự kiểm
Tạm đình chỉ công tác mười lăm hôm gọi là cảnh cáo
Đợi chuyện êm êm, một hai tháng để dư luận nguôi nguôi
Ai về ghế nấy, “Vũ Như Cẩn” vẫn giữ tên
Quyền chức phục hồi, “Nguyễn Y Vân” không đổi họ.
Còn về:
Văn Vươn cùng đồng bọn
Tội âm mưu chống người thi hành công vụ đã quá rõ ràng
Tội cố ý giết người, đả thương sai nha khó lòng chối cãi
Khẩn trương xét xử, tức khắc thi hành
Xử một răn trăm, để dân oan từ nay hết hòng nhúc nhích!
Thế mới biết:
Tể tướng trí sâu tựa biển
Công chính chẳng khác Bao Công
Tôi tớ theo hầu, mặc lòng làm bậy đều được che chở
Lừng danh chưa từng trị tội, nhân ái như thể cha hiền.
Còn lũ dân oan, trí thức phản biện
Cứ trông gương Hà Vũ, họ Đoàn đấy mà lo.
Hoan hô!
Một vở tuồng hạ màn quá đã!
Công đức này oanh liệt ngàn năm
Bốn phương biển cả thanh bình
Ban chiếu ra oai khắp chốn
Gần xa bá cáo
Ai nấy đều hay
Tre Xanh
•
Reply
•
Share ›