Chuyện con ruồi trong chai nước « number one » của Tân
Hiệp Phát đã làm xôn xao dư luận. « Nạn nhân » của nó là ông Võ Văn Minh, người
mua chai nước có con ruồi, đã bị côn(g) an Tiền Giang (âm mưu cùng chủ hãng Tân
Hiệp Phát) gài bắt về tội « tống tiền ».
Hai bên, Võ Văn Minh và đại diện Tân Hiệp Phát, thỏa
thuận ngồi vào thuơng lượng với nhau về mức bồi thường. Bên Võ Văn Minh (nghe
nói) là đòi 500 triệu (để trả chai nước có ruồi) cho Tân Hiệp Phát. Đổi lại, Võ
Văn Minh sẽ giữ « im lặng » để tránh tai tiếng cho Tân Hiệp Phát.
Côn(g) an (và Tân Hiệp Phát) gọi hành vi của Võ Văn Minh
là « tống tiền ». Trong khi bộ Luật « Bảo Vệ Người Tiêu Dùng », điều 23, khoản
1 nói về « trách nhiệm bồi thường » của phía Tân Hiệp Phát và trong mục 1, điều
31 và 32, qui định về thuơng lượng, thủ tục thuơng lượng và kết quả thuơng
lượng.
Theo nội dung các điều luật này, Võ văn Minh có quyền ra
giá để Tân Hiệp Phát bồi thường. Giá 1 tỉ hay 500 triệu, chấp thuận hay không
chấp thuận, là « quyền » của các bên (được qui định theo Luật).
Thủ tục « thương lượng » và đòi « bồi thường » của Võ Văn
Minh thể hiện đúng theo luật. Đúng luật là không phạm tội.
Côn(g) An Tiền Giang rõ ràng có dấu hiệu « phạm tội » :
1/ không bảo vệ, thi hành luật. 2/ đồng lõa với Tân Hiệp Phát gài người vào tội
« tống tiền ».
Bộ luật này có qui định về trách nhiệm của nhà nước bảo
vệ người tiêu dùng. Trường hợp hàng hóa mất vệ sinh, đe dọa đến sức khỏe (số
đông) người tiêu thụ, nhà nước có trách nhiệm trong phần tố tụng.
Chuyện con ruồi trong chai nước « number one » của Tân
Hiệp Phát không phải là chuyện lần đầu. Sản phẩm của Tân Hiệp Phát trong quá
khứ đã nhiều lần bị dân chúng phát hiện có vấn đề về các phương diện như vệ
sinh, về kỹ thuật bảo trì hoặc về phẩm chất…
Chắc chắn nạn nhân (do sự đầu độc) của các thức uống Tân
Hiệp Phát là có rất nhiều. Vấn đề là nạn nhân không biết (nguyên nhân do đâu
mình bị bệnh, hay mình bị… chết).
Đến hôm nay mới nghe bộ Y Tế của chị Kim Tiên (bỏ dấu sắc
rồi – vì chị ấy bây giờ… như tiên) lên tiếng. Vừa chậm trễ, vừa không đủ. Nhưng
có còn hơn không.
Ở các nước khác, Tân Hiệp Phát sẽ bị tạm thời đình chỉ
sản xuất, các hàng hóa của Tân Hiệp Phát sẽ tồn kho chờ kiểm dịch. Trong khi ở
VN thì côn an âm mưu gài bắt nạn nhân. Các lô hàng của Tân Hiệp Phát vẫn cứ
tiếp tục bán, bất kể an ninh, sức khỏe của người dân ra sao.
Tôi thấy, cái giá 500 triệu mà Võ Văn Minh đòi hỏi bồi
thường là còn quá rẻ. Một số bệnh nhân (ung thư) do hậu quả thuốc lá và thân
nhân của họ ở Mỹ, vài năm trước, đã thuơng lượng với Philip Moris để được đền
bồi là 246 tỉ đô la. Mới đây, một góa phụ thắng kiện hãng Philip Moris, được
bồi thường 23,6 tỉ đô. Các vụ kiện tương tự xảy ra như cơm bữa ở Mỹ.