Translate

Tuesday, 24 December 2013

MỘT TRONG NHỮNG THÀNH TỰU SAU GẦN 40 NĂM HÒA BÌNH !

Nhìn bức ảnh dưới đây, bạn có thấy quen thuộc không? Sau này lịch sử Việt Nam sẽ ghi nhận, rằng đã có dòng văn hiện thực từ thời Pháp thuộc (nhà văn Nguyễn Công Hoan là một trong những nhà văn xuất chúng đó). Bây giờ là đến hội họa?




Và đây nữa, sau khi đọc bài dưới đây, một bạn trên facebook nhận định thế này: 

"Ngày xưa người nuôi chó để canh giữ cho người. Ngày nay người lại phải lo canh giữ mạng sống cho chó!"

Nghe vậy chẳng thể cãi lại được. Cái này phải gọi là cùng đường về cả đạo đức lẫn kinh tế.

Monday, 23 December 2013

CỨU NGƯỜI MÀ CỨ NHƯ ĐI ĂN TRỘM! – Phần 2


Chúng tôi muốn giữ kín thông tin, cho đến lúc việc cứu chữa con bé Vàng tạm ổn, mới công khai chuyện này. Nhưng lão Trương Dũng láu táu, trương ngay ảnh con bé lên facebook. Tôi giận lắm, la lối lão um sùm. Nhỡ có sự can thiệp nào đó từ những thế lực bí hiểm, rồi nhà nghỉ lại đuổi cả thày thuốc lẫn bệnh nhân ra khỏi nhà, như cậu Nguyễn Văn Thạnh ở Đà Nẵng ấy thì sao?

Lão ngẩn mặt ra, bảo: ừ nhỉ!

Chúng tôi thống nhất không đưa tin gì thêm. Tôi đoán rằng, hẳn an ninh họ cũng biết thừa. Nhưng đây là việc cứu người, cũng là khắc phục hậu quả do họ gây nên chứ ai? Nên nếu cứ im im mà chữa chạy thì họ mới để yên thôi. Nếu kêu gọi ầm ĩ, chắc gì đã yên thân? Cho dù bác sĩ đã bó tay rồi đấy, nhưng cứ tưởng muốn cứu người mà dễ à?

Sunday, 22 December 2013

Thôi, cả nước cứ tiến nhé, chúng em phắn.


Nguyễn Thông

Hôm qua lúc bữa tối, cả nhà tôi quyết định sang năm mới gia đình tôi không tiến lên chủ nghĩa xã hội nữa, vì trải qua 2 đời ông nội và bố tiến mãi nhưng vẫn nghèo khó túng thiếu, nay các con đi làm thuê cho bọn tư bản giãy chết để khá hơn một chút. Thôi, cả nước cứ tiến nhé, chúng em phắn. 


Thêm chú thích

Nhìn ảnh này, tôi thấy rất bình thường. Nhưng tôi cũng đồng ý với bác Thông ạ.

CỨU NGƯỜI MÀ CỨ NHƯ ĐI ĂN TRỘM! – Phần 1


Đêm nay, khi bệnh tình con bé Vàng đã có tiến triển tốt, thày Nhất Nam mới đồng ý cho tôi đưa thông tin về việc chữa bệnh cho con bé. Sự việc này bắt đầu như thế nào, tôi đã nói trong một bài viết cách đây 2 tháng.

http://chimkiwi.blogspot.com/2013/10/cac-ban-cong-hay-e-lai-cai-uc-cho-con.html.

Còn bây giờ, xin được tiếp tục câu chuyện như sau:  

Sáng ngày 19/12, vừa đi chợ về, đang làm bếp thì có điện thoại của ông Trương Dũng, báo tin mẹ con con bé Vàng đã về đến Hà Nội từ 5 rưỡi sáng. Tôi gắt om lên, bảo đang bận, rằng mỗi người một tay đi, rằng ông ấy cứ lo chỗ nghỉ ngơi cho họ, để tôi còn đi tìm "thày" chữa bệnh cho nó chứ? Nói vậy nhưng run lắm. Không biết giờ tìm đến, liệu thày có nhà không? Hai tháng rồi chứ ít à?

Friday, 20 December 2013

ĐÁNG ĐỜI GÃ HỌ LÃ!


Chả là chính gã trương cái ảnh mặt đầy máu lên facebook, hỏi ra thì gã đi cùng một em vào nhà nghỉ (để làm gì thì giời biết). Rồi một đống người phá cửa xông vào, không cần biết mô tê răng rứa, nhảy vào đánh hội đồng gã. Có vẻ như có kẻ giáng một nhát búa vào đầu gã nên máu tóe lòe loe. Bọn người kia còn không cho gã đi bệnh viện, định bắt gã nằm lên giường để chụp ảnh làm "tang chứng" nhưng không được vì gã thà chết chả chịu thế. Một vài anh bạn nhìn thấy ảnh trên mạng thì vội kéo đến xem binh tình thế nào. Ban đầu đám người đánh gã hung hăng lắm, sau lảng hết, nên bạn bè gã mới đưa gã đi bệnh viện để chụp choẹt xem vết thương thế nào.

Tôi cũng mò đến bệnh viện, chỉ để xem gã có bị nguy hiểm đến tính mạng không thôi. Còn chuyện kia thì....kể ra nếu gã có tý chức tước, thì việc gã vào nhà nghỉ với một em nào đó dù đủ tuổi vị thành niên, thiên hạ cũng sẽ chửi gã theo kiểu khác. Đến quan đầu tỉnh họ Tô ở Hà Giang, lộ hẳn cả ảnh nude do gái làng chơi chụp lại, cùng chả là gì nữa là. Nhưng khốn nỗi gã lại là dân biểu tình chống Trung Quốc. Lúc vạch áo cho bác sĩ tiêm phòng chống uốn ván, gã bảo bác sĩ cứ tiêm vào chỗ có hình xăm No-U ấy, vì đám an ninh hay công an đều cú cái hình xăm đó lắm .

Sunday, 15 December 2013

Lạc quan cách mạng!

Nguyễn Thông

Nhiều người sửng sốt khi nghe (qua tivi và tường thuật của nhà báo... qua tivi) việc ông Dương Chí Dũng đọc thơ. Nhưng không lạ lắm đâu bởi anh em nhà họ Dương này vốn có khiếu văn nghệ. Cô em gái Dương Thị Băng Tâm làm thơ rất hay, chữ viết tuyệt đẹp; ông em trai Dương Tự Trọng khá cả thơ và nhạc, hồi đi Trường Sa viết mấy bài xúc động lắm; Dương Chí Dũng hồi còn tại chức cũng thỉnh thoảng làm thơ, thích hát... karaoke. Chỉ có điều đọc thơ dưới giá treo cổ thì có vẻ lạc quan cách mạng quá.

CHÚNG NÓ KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI !

Bài viết trên facebook của tiến sĩ Nguyễn Hồng Kiên


Lời bình của tác giả "NHỮNG KẺ ĐƯỢC SINH RA/NUÓI SỐNG BẰNG CÁI VỈA HÈ, ĐANG NHÂN DANH VĂN MINH ĐÔ THỊ ĐỂ CHỐI BỎ CHÍNH MÌNH"


Sáng, nhà cháu ghé vỉa hè mua gói xôi mà cả làng đang thấy.

Sưu tầm trên facebook - "ĂN CHẰNG - ĐÉO BỬA"



Trước đây, khi còn nhỏ, mình từng mơ ước khi lớn lên sẽ làm nghề công an. Trong con mắt trẻ thơ lúc đó, hình tượng chú công an đối với mình rất uy nghiêm mà cũng rất thân thương.
Rồi khi lớn lên, mình đã có những dịp tiếp xúc với "các chú công an " và mình chợt nhận ra các chú rất tầm thường, quá tầm thường và cực kỳ tầm thường. Các chú ăn chằng, đéo bửa còn hơn cả cái bọn cùng đinh khố rách áo ôm.
Vào năm 2000, mình cùng một người bạn lọ mọ từ Thái Bình đi lên thành phố Lào Cai để tìm việc làm.
Lên đến Lào Cai, lạ đất, lạ người, hai thằng rúc vào bến xe Cốc Lếu ngủ trọ.
Hai thằng đang ngơ ngẩn lang thang gần khu cổng chợ thì chợt nghe tiếng gọi :
-    Thằng Đ. Có phải thằng Đ. không?
Cả hai thằng giật mình quay lại. Quái lạ! Sao lại có người gọi tên bạn mình giữa chốn xa lạ thế này nhỉ?

Khảo dị chuyện nhà Chí - Sưu tầm trên facebook

Sau khi được Thị Nở bón cho bát cháo hành thơm phức, Chí Phèo rút tập séc ký roẹt séc rút 5 tỷ mua 2 biệt thự tặng Thị Nở.

Mặc dù sướng ngất ngây, Thị Nở vẫn đắn đo hỏi Chí nguồn gốc tiền đâu ra. Chú nổi đoá chửi lại:

- Ơ mày hỏi ngu! Bố mày móc được của bọn Đảng dốt, Dân ngu chứ còn đâu ra!



Saturday, 14 December 2013

Tặng một người ra Đảng

BÙI MINH QUỐC

VÀO, RA

Tặng một người ra Đảng

Thuở ấy vào đây là chuốc mọi hiểm nguy
Cho mọi người thực sống
Và chính mình thực sống

Giờ anh ra, chẳng chút vấn vương gì
Chốn nghiêm xưa, nay sặc mùi xôi thịt
Xì xụp tín đồ thờ chỗ ngồi trên hết

Chỉ xót bao đời dân
Cặm cụi tâm thành có biết cảnh này chăng ?

Đà Lạt 1997
(Rút từ tập “Thơ vụt hiện trong phòng thẩm vấn”)


* Tác giả gửi trực tiếp cho Phương Bích.
“quái vật tàu ngầm” Sen Toku

Câu chuyện về con tàu ngầm lớp Sen Toku đã một lần nữa cho thấy, năng lực kỹ thuật quân sự Nhật kinh khủng như thế nào! Cách đây 70 năm, họ đã chế tạo được loại tàu ngầm không chỉ to và hiện đại nhất thế giới mà nó còn có thể mang cả oanh tạc cơ với kế hoạch tấn công bất thần vào bên trong lãnh thổ Mỹ!

Siêu tàu ngầm Sen Toku

Bị quân đội Mỹ đánh chìm năm 1946, xác con tàu ngầm huyền thoại I-400 lớp Sen Toku vừa được tìm thấy vào tháng 8/2013 và được công bố ngày 2/11/2013. Mệnh danh “quái vật tàu ngầm” với chiều dài 122m (gần gấp đôi so với tàu ngầm bình thường của Đức Quốc xã), trọng lượng nước rẽ 6.560 tấn, vận tốc 19 knot khi nổi và 6,5 knot khi lặn, mang theo đến 144-220 người… I-400 có thể đi đến bất kỳ nơi nào trên thế giới rồi trở về Nhật mà không cần tiếp liệu! Quan trọng hơn, nó có thể chở được 3 oanh tạc cơ M6A1 Seiran.

“Vào thời điểm bị đánh chìm, nó là chiếc tàu ngầm hiện đại nhất thế giới” - theo James P. Delgado, Giám đốc chương trình Di sản hàng hải thuộc Cơ quan Khí quyển - Đại dương quốc gia Hoa Kỳ (NOAA) và là một trong hai nhà khảo cổ đại dương có mặt trong chiếc tàu lặn Pisces V tìm thấy I-400 ở độ sâu hơn 700m tại Hawaii ngày 1/8/2013.

Chương trình tàu ngầm lớp Sen Toku được đô đốc Isoroku Yamamoto khai sinh đầu thập niên 40 của thế kỷ trước. Không lâu sau khi gây kinh động thế giới với chiến dịch thần sầu quỷ khốc Trân Châu cảng vào tháng 12/1941, Yamamoto chưa chịu yên. Ông thậm chí bắt đầu lên kế hoạch tấn công duyên hải Mỹ bằng oanh tạc cơ cất cánh từ tàu ngầm.

Ngày 13/1/1942, tại Bộ Tư lệnh Hải quân, Yamamoto yêu cầu bằng mọi giá phải chế tạo một thế hệ tàu ngầm chưa từng có trước đó, với khả năng thực hiện ba chuyến vòng quanh duyên hải Tây nước Mỹ hoặc một chuyến vòng quanh thế giới mà không cần tiếp liệu; và đặc biệt phải mang theo ít nhất 2 oanh tạc cơ trang bị thủy lôi hoặc bom 800kg...

Quân lệnh như sơn! Chỉ hơn hai tháng sau, ngày 17/3, bản thiết kế đã hoàn thành và việc đóng I-400 lập tức được thực hiện tại cảng Kure ngày 18/1/1943. Dự kiến có thêm 4 chiếc nữa: I-401 (tháng 4/1943); I-402 (tháng 10/1943) tại cảng Sasebo; I-403 (tháng 9/1943) tại Kobe và I-404 (tháng 2/1944) tại Kure... Tất cả được sản xuất nhanh và dễ cứ như chế tạo đồ chơi! Tuy nhiên, sau khi Yamamoto chết do máy bay bị bắn trúng trong chuyến thị sát quần đảo Solomon vào tháng 4/1943, dự án tàu ngầm mang oanh tạc cơ được rút từ 18 chiếc xuống còn 9, rồi 5 và cuối cùng là 3. Chỉ I-400 và I-401 là được đưa vào hoạt động; I-402 hoàn thành ngày 24/7/1945, chỉ 5 tuần trước khi chiến tranh hạ màn…

Đô đốc Isoroku Yamamoto, người khai sinh Dự án Sen Toku.

Tàu ngầm lớp Sen Toku có bốn động cơ 1.680kW, mang theo lượng nhiên liệu đủ để đi một vòng rưỡi trái đất. Sen Toku được trang bị hệ thống radar Mark 3 Model 1 với hai ăngten dò máy bay ở tầm 80km. Khoang chứa máy bay được thiết kế hình ống, dài 31m; đường kính 3,5m; có “nắp cửa” được mở bằng hệ thống thủy lực từ bên trong hoặc bằng tay từ bên ngoài. Miếng đệm cao su dày 51mm giúp cửa không thấm nước. Thoạt đầu khoang được thiết kế mang 2 máy bay, nhưng vì tướng Yasuo Fujimori yêu cầu mở rộng, nên cuối cùng, nó chở được 3 máy bay M6A1 Seiran do Hãng Aichi Kokuki KK chế tạo. Để nằm lọt vào khoang chứa trên tàu, M6A1 Seiran có cánh xếp gập. Khi bay, M6A1 Seiran (dài 11,6 m) sẽ bung cánh ra, với sải rộng 12m.

Một nhóm kỹ thuật viên bốn người có thể chuẩn bị việc phóng cả ba chiếc M6A1 Seiran trong 45 phút hoặc chỉ 15 phút nếu máy bay không lắp hai bồn nổi. Do được thiết kế bay đêm nên các bộ phận M6A1 Seiran đều sơn phản quang giúp dễ lắp ráp. M6A1 Seiran được phóng từ bệ đẩy khí nén. Trong suốt giai đoạn chiến tranh, tình báo phương Tây hoàn toàn không biết gì về sự tồn tại của oanh tạc cơ tác chiến từ tàu ngầm Seiran!

Tấn công Mỹ

Kế hoạch của Đô đốc Isoroku Yamamoto với chiến dịch bất thần oanh tạc New York, Washington DC và một số thành phố Mỹ khác đã phải hủy sau khi ông chết. Bốn tháng sau, Tư lệnh Yasuo Fujimori thay bằng chiến dịch tấn công các căn cứ Mỹ tại kênh đào Panama nhằm cắt nguồn viện trợ hải quân Mỹ tại Thái Bình Dương. Dù thế nào, việc đánh thẳng vào đất Mỹ cũng quá mạo hiểm. Tháng 1/1944, đích thân Fujimori thẩm cung một tù binh Mỹ để hiểu rõ cơ chế bảo vệ của các căn cứ Mỹ tại kênh đào Panama.

Một kỹ sư Nhật làm việc tại kênh đào còn cung cấp hàng trăm tài liệu liên quan cấu trúc xây dựng. Để tăng mức độ thiệt hại đối phương, Fujimori yêu cầu hai hải đội tàu ngầm đang được đóng ở Kobe (I-13 và I-14) phải được điều chỉnh sao cho mỗi chiếc mang theo 2 M6A1 Seiran, nâng tổng số máy bay cho chiến dịch lên 10 chiếc…

Chiến dịch kênh đào Panama được lên kịch bản như sau. B4 tàu ngầm chở oanh tạc cơ (I-400, I-401, I-13 và I-14) sẽ khởi hành từ phía đông băng xuyên Thái Bình Dương và đến vịnh Panama sau hai tháng. Ở vị trí cách bờ biển Ecuador 185km, các máy bay M6A1 Seiran sẽ được phóng lên lúc 3 giờ sáng. Bay ở độ cao 4.000m ngang duyên hải Bắc Colombia đến Colón, quay về phía tây, “ngoặt tay lái” đánh vòng sang góc Tây Nam, rồi cuối cùng tất cả sẽ đến mục tiêu vào rạng sáng. Sau khi thả bom, chúng sẽ bay đến nơi hẹn trước để được tàu ngầm đón về nhà...

Oanh tạc cơ M6A1 Seiran được thiết kế đặc biệt để cất cánh từ tàu ngầm.

Khoảng tháng 4/1945, Đại úy Ariizumi, người được giao nhiệm vụ chỉ huy chiến dịch, quyết định rằng phải tấn công kamikaze chứ không thả bom. Ngày 5/6/1945, cả 4 tàu ngầm Sen Toku nói trên bắt đầu đến Nanao Wan, nơi có mô hình cổng kênh đào được dựng bằng gỗ với kích thước như thật. Đêm sau, việc tập dượt bắt đầu. Đến ngày 20/6, mọi công tác chuẩn bị kế hoạch tập kích kết thúc. Chiến dịch chuẩn bị bắt đầu…

Tuy nhiên, ngay thời điểm đó, Okinawa thất thủ. Thế là thay vì tấn công kênh đào Panama, chiến dịch được đổi sang tiêu diệt khu vực đảo san hô Ulithi ở Tây Thái Bình Dương, nơi 15 hàng không mẫu hạm Mỹ đang đậu và chuẩn bị đưa máy bay vào tấn công nội địa Nhật. Chiến dịch được phác dựng với hai giai đoạn. Một, mang mật danh “Hikari”, gồm việc đưa bốn máy bay do thám tốc độ cao C6N Saiun, đưa vào khoang 2 tàu ngầm I-13 và I-14, chở đến đảo Truk, nơi chúng được lắp lại để tiến hành do thám Ulithi. Sau đó, I-13 và I-14 đến Hongkong để “đón” 4 chiếc M6A1 Seiran, quay về Singapore để cùng I-400 và I-401 phối hợp tác chiến. Giai đoạn hai, mật danh “Arashi”, gồm việc điều I-400 và I-401 đến điểm hẹn bí mật, vào đêm 14 rạng 15/8/1945.

Ngày 17/8, I-400 và I-401 sẽ cho hải quân Mỹ “nếm mùi” khi phóng 6 chiếc M6A1 Seiran trước bình minh và bất thần tấn công kamikaze. Mỗi chiếc M6A1 Seiran mang theo quả bom 800kg sẽ bay cao không quá 50m trên mặt biển nhằm tránh radar cũng như chiến đấu cơ Mỹ tuần hành ở độ cao 4.000m phát hiện. Trước khi rời căn cứ hải quân Maizuru, phi đội máy bay cảm tử Seiran còn được sơn huy hiệu Mỹ. Sau khi tấn công Ulithi, I-400 và I-401 sẽ đến Hongkong, chở 6 chiếc Seiran nữa, rồi cập vào Singapore, nhập với toán I-13 và I-14 để mở tiếp đợt tấn công thứ hai...

Ngày 22/6, I-13 và I-14 bắt đầu đến cảng Maizuru để tiếp liệu; sau đó đến Ominato ngày 4-7 để đón máy bay do thám Saiun. Nhưng ngày 11/7, khi trên đường đến đảo Truk, I-13 thì bị hải quân Mỹ phát hiện và đánh chìm...

Tuy nhiên, một lần nữa, quái vật tàu ngầm Sen Toku và oanh tạc cơ Seiran lại không có cơ hội thi thố khả năng. Ngày 6 và 9/8/1945, Hiroshima và Nagasaki bị san thành bình địa. Ngày 15/8/1945, Nhật hoàng Hirohito tuyên bố đầu hàng. Bộ Tư lệnh Tokyo yêu cầu hủy chiến dịch Ulithi…

Không lâu sau đó, I-400 và I-401 được hải quân Mỹ đưa đến Haiwaii. Chỉ đến lúc đó, Mỹ mới thật sự choáng váng khi tận mắt thấy hai “quái vật” Sen Toku - chúng không chỉ khổng lồ mà còn rất hiện đại so với kỹ thuật quân sự thời đó. Cho đến lúc đó và nhiều năm sau, chưa hải quân nước nào có thể chế tạo được loại tàu ngầm mang theo oanh tạc cơ. Ngay cả việc nghĩ đến điều đó đã có thể bị cho là điên rồ! Cho nên, Liên Xô lập tức tỏ ra quan tâm và đòi Mỹ cho tiếp cận. Mỹ đã lường trước. Tháng 6/1946, I-400 và I-401 bị hải quân Mỹ phá hỏng và đánh chìm. Xác I-401 được tìm thấy vào tháng 3/2005 ở độ sâu 820m và người anh em của nó, I-400, được phát hiện vào tháng 8/2013.

Cục diện Thế chiến thứ II nói chung và Thái Bình Dương nói riêng sẽ như thế nào nếu các con “quái vật” Sen Toku “kịp” tấn công hơn chục chiếc hàng không mẫu hạm Mỹ ở Ulithi? Thật khó đoán chuyện gì xảy ra tiếp theo. Có ít nhất một điều có thể thấy rõ: rằng chỉ khi bị xử cực nặng thì những cái đầu nóng mới biết thế nào là “vị mặn” của chiến tranh. Chẳng ai có thể có cảm giác thấm thía về “mùi vị” ô nhục của sự thất trận nó như thế nào bằng chính những người khởi động binh đao. Nhật thời Thế chiến thứ hai giỏi như thế mà còn đại bại huống hồ là mấy anh lính mới tò te hiện nay đã tưởng mình là “cha” thiên hạ!
(PetroTimes)

Mạnh Kim

Song Phương chuyển

Tuesday, 10 December 2013

TÔI KHÔNG THỂ LÀM NGHỀ "PHÁT THANH VIÊN"

Một trong những cái hay của facebook là bạn có thể chỉ chia sẻ một câu rất ngắn như thế này:

“Đang nghe tivi nói về Hiến pháp, mình nhận thấy một trong những nghề mình không thể làm được: Đó là nghề phát thanh viên! “

Một bạn nghe thấy bảo: sao bạn lãng phí điện thế?


Chương trình yêu thích của tôi là “Thế giới động vật” và “Bí ẩn không xa lạ”... và tôi đang dò tìm các kênh đó thì lỡ trúng thôi.

Sunday, 8 December 2013

Nam mô A di đà Phật - mọi người đều được quyền hối lộ!


Menras André

Nếu tôi biết rõ và thật, tôi mới nghe TBT ĐCSVN mới tuyên bố : « …Đến Đường Tăng đi lấy kinh cũng phải hối lộ, bước chân sang nước Phật đã phải hối lộ nên chúngta phải xem xét, tỉnh táo, sáng suốt… ». Tôi rất hy vọng tin ấy là tin vịt. Nếu nó là tin vịt, tôi xin lỗi về vài dòng tôi viết sau. Xin các bạn đừng quan tâm. Nếu nó là tin thật,tôi mạo muội xin phép nói thêm để khiêm tốn góp ý giúp vị TBT cho rõ: 

«… Và, trong khi mấy triệu người trên thế giới sắp vận động, thậm chí xuống đuờng lung tung và vô hiệu quả, phá ổn định xa hội, nhân dịp ngày Nhân quyền quốc tế , tôi trân trọng đề nghị quý Ủy ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, mà ta mới là thành viên thêm một điều khoản rất đơn giản như sau : 

« Mỗi người đều có quyền hối lộ. »

Tôi cũng đề nghị bổ sung lại Hiến Pháp của ta để bảo đảm quyền mới ấy :

« Mỗi người Việt Nam đều có quyền hối lộ định hướng XHCN. Ưu tiên cho cán bộ. »

« Cá nhân hay tổ chức nào vị phạm quyền ấy sẽ bị phạt theo nghị định 174/2013/NĐ-CP từ 100 triệu đông trở lên. »


Nam-mô –A -Di –Dà- Phật !


Bóng bay nhân quyền hả? Về đồn!

Ảnh này chắc không thể là photoshop. Và rất có thể, phạm nhân bóng bay sẽ bị tử vong trên đường. Nhiều bạn trẻ cho biết trên facebook, rằng nhiều người giả vờ xin bóng rồi chích cho nổ. Không chỉ chích nổ bóng của họ xin được, mà còn chích nổ bóng của các cháu nhỏ.


"Cứ tưởng người vẽ tranh
Thì tranh lại vẽ người "


https://www.facebook.com/photo.php?fbid=510107449088078&set=a.126854127413414.22717.100002664831467&type=1&theater
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20131208/dan-mang-phan-no-vu-trat-tu-do-thi-bi-to-danh-nguoi-ban-hang-rong-ngat-xiu.aspx

Saturday, 7 December 2013

Sưu tầm trên facebook - Câu chuyện về cái bẫy chuột.


Một gia đình nông dân nọ mua một cái bẫy chuột và lắp đặt trong nhà. Chuột thấy vậy nên rất lo lắng cho sự an nguy của mình. Mỗi ngày Chuột lại càng thêm căng thẳng, đến mức gặp ai nó cũng nhờ giúp đỡ

Chuột tìm đến Gà Mái tìm một lời khuyên bổ ích, nhưng Gà Mái chẳng tỏ vẻ chú ý gì, và nói “Chuyện bẫy chuột đó là chuyện của cậu, có liên quan gì đến tôi đâu! Tôi còn phải lo đẻ trứng nữa đây.”

Chuột lại tìm đến Lợn, Lợn của dửng dưng “Rõ ràng cái bẫy chuột là muốn lấy mạng của cậu, đâu có phải là lấy mạng tôi đâu? Cậu nói với tôi làm gì! Tôi còn phải lo ăn để tăng kí đây.”

Chuột đem chuyện nói với Bò, Bò tức giận và bảo “Bẫy chuột là để bẫy cậu, nó làm sao gây hại cho tôi được! Thôi đi chỗ khác đi, để tôi một mình, tôi đang cần điều trị bệnh mất ngủ đây.."

Chuột rất hoang mang, nên sức khỏe giảm sút. Nghe được tin này thì Rắn mừng thầm, nó vốn thích thịt chuột, và lên kế hoạch sẽ tấn công bất ngờ tại tận hang chuột trong nhà người nông dân, và tranh thủ xem mặt mũi cái bẫy chuột nó ra làm sao.

Thursday, 5 December 2013

BÙI MINH QUỐC - CUỘC THAO DƯỢT ÔN HOÀ VĨ ĐẠI VÀ GIẤC MƠ VIỆT CỦA TÔI

Bài này bác Bùi Minh Quốc viết đã lâu, gửi qua email cho tôi. Nhưng tôi rất ít khi vào hộp thư nên giờ mới đọc. Chắc hẳn có nhiều trang đã đăng, nhưng tôi vẫn xin đăng lại ở đây. Biết đâu có bác vẫn chưa kịp đọc :))))))))))
* Các bác không lập facebook quả là thiệt thòi. Việc chia sẻ thông tin trên facebook rất phong phú và kịp thời. Hầu như thời gia vào mạng, tôi chỉ vào facebook. Giờ ngại vào blog quá :)))))).

BÙI MINH QUỐC
CUỘC THAO DƯỢT ÔN HOÀ VĨ ĐẠI VÀ GIẤC MƠ VIỆT CỦA TÔI
Bạn đọc gọi tôi là nhà thơ.Về phần tôi, sau 60 năm cầm bút, nay đã 73 tuổi, ngẫm kỹ, vẫn xin tự xác định mình thực chất chỉ là một đứa con chiến sĩ của Nhân Dân làm thơ chiến đấu cho Tổ Quốc và Quyền Dân. Đây không phải sự khiêm tốn hay giả vờ khiêm tốn, vì tôi luôn coi việc được Nhân Dân thừa nhận làm đứa con chiến sĩ chiến đấu cho Tổ Quốc và Quyền Dân là vinh hạnh hơn rất nhiều danh hiệu “nhà thơ”.Tập thơ đầu của tôi với bút danh Dương Hương Ly xuất bản năm 1970  mang tên “Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ”.Bài viết này bày tỏ một số điều tâm sự của tôi trân trọng gửi đến bạn đọc, trước hết là những bạn đọc thuộc các gia đình Việt Nam đã lên đường chiến đấu cho Tổ Quốc và Quyền Dân từ Cách mạng Tháng Tám 1945.

Monday, 2 December 2013

Chúc mừng sinh nhật tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ.


Lướt qua facebook mới sực nhớ hôm nay là sinh nhật tiến sĩ. Sực nhớ là vì đã biết từ hôm qua, nhưng vì bận rộn quá mà lại quên bẵng đi mất.

Tôi với ông ấy không quen, không thân. Nhưng nghĩ về hôm nay, khi mình đang yên ấm tại gia, bằng lòng với cuộc sống an bần lạc đạo, thì ông ấy và bao nhiêu người khác đang ở trong tù chẳng phải vì trộm cắp, tham ô hay gây rối trật tự công cộng gì.

Nhân chuyện tôi tâm sự với bạn bè trên facebook, về chuyện hèn hay không hèn khi hỏi quốc hội khóa nào hèn nhất, lại nghĩ mấy ai dám kiện thủ tướng đương nhiệm như ông ấy? Bỏ qua những dị nghị về đời tư của ông ấy, tôi chỉ nghĩ, nếu ông ấy cũng như mình, chọn cách yên phận thì giờ này ông ấy cũng đang sum vầy bên vợ con, tán phét cùng bạn bè chiến hữu bên chén trà, ly rượu. 

Chúc mừng sinh nhật tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ. Hy vọng ngày tiến sĩ ra tù, xã hội đã thay đổi, và tiến sĩ sẽ có cơ hội để cống hiến cho đời nhiều hơn. 

"HỖN LOẠN VỀ VẬT CHẤT NHƯNG HOANG VU VỀ TINH THẦN."

Người việt nam hèn hạ - phần bốn - (bài của một cô gái trẻ có nickname Hanwonders) 

4). TÔI CÓ CẢM GIÁC MÌNH ĐANG SỐNG GIỮA MỘT BẦY ĐÀN HỖN LOẠN NHƯNG HOANG VU - HỖN LOẠN VỀ VẬT CHẤT NHƯNG HOANG VU VỀ TINH THẦN.

Một dân tộc gì mà độc ác và hèn hạ thế?

Dĩ nhiên không chỉ có mình tôi biết đau đớn vì những điều đó.
Chúng ta có cả một thứ to tát mà tôi tạm gọi là “nền văn chương than khóc”.

Trong những tác phẩm thi ca xuất bản từ khoảng 20 năm trở lại đây, tôi không dám nói mình đọc nhiều hay nghe nhiều, nhưng tôi cố gắng đọc, nghe, cố gắng tìm tòi, cố gắng tìm kiếm một tác phẩm nó xứng đáng làm cho tôi thấy dân tộc việt nam của tôi thực sự là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” một cách đúng nghĩa. Vì hãy quên những hình tượng cách mạng cao đẹp trong văn chương hay cả âm nhạc của miền Bắc thời chiến tranh đi! Đó không phải là văn chương, nó là thuốc pháo, tìm cách dẫn dắt, thôi thúc người ta chém giết & chết. Không hơn không kém.

Các bạn có tìm kiếm giống tôi không? Và các bạn có tìm thấy không? Hay đầy rẫy xung quanh chúng ta chỉ có 3 loại:

Loại mờ nhạt, rẻ tiền, xúc cảm vu vơ, vụn vặt, vô thưởng vô phạt.
Loại có trăn trở, có suy tư, nhưng toàn đau đáu những nồi niềm xưa cũ, tương lai chả biết phải vứt đi đâu và vứt cho ai?
Loại mạnh mẽ hơn, trực diện hơn, nhưng tầm vóc tác phẩm chỉ ở mức gẩy lên 1 tiếng đàn, rồi thôi!

Tinh thần chúng ta đang được nuôi dưỡng bằng những thứ chỉ đến mức đó thôi.