- Facebook khác gì blog?
Nhà em trả lời:
- Facebook có thể viết cực ngắn. Mức độ loan tải thông tin cực nhanh. Cùng một lúc
giao tiếp được với nhiều người. Có chế độ nói chuyện riêng, hay nói
chuyện trong một nhóm. Thông tin đa dạng, phong phú. Có người không hay viết,
nhưng hay đọc các Blog đinh, tìm được những bài viết hay để dẫn về, mình đỡ mất
thời gian tìm kiếm. Nhưng như vậy rất dễ bị “nghiện”!
Thử tưởng tượng có
một ngày, khi bạn đi ra đường, thấy tất cả mọi người đều biến mất. Chỉ còn một
mình bạn. Bạn có thể không có nhu cầu nói, nhưng bạn sẽ có nhu cầu nhìn thấy
cuộc sống xung quanh ta.
Nói như thế không
có nghĩa là ta sẽ chết vì buồn. Càng có cớ để tạm quên đi mọi thứ. Quay ra
đọc sách, nghe nhạc, xem phim, thậm chí là trồng rau, trổ “tài” bếp núc chẳng
hạn.
Nhà em chưa bao giờ
sợ cô độc. Nhà em đã từng mơ mình là người gác đèn biển, hay người gác rừng. Các
bạn có thể cười là nhà em nói khoác. Nhưng ít ra nhà em đã mơ đến điều đó. Khi thăm một
người anh đang nằm trên giường bệnh, nhà em nói về chuyện nếu một mai chết đi, nhà em sẽ không cần tới cả một nén nhang, và sẽ rắc tro mình xuống sông. Anh cười bảo: cô cá tính lắm!
Thế nên dù nghiện
facebook đến mấy, bỗng nhiên một ngày facebook của mình biến mất, do bị các đối
tượng nào đó không muốn cho mình giao lưu với bạn bè, mà báo cáo với nhà sản
xuất, thì nhà em lại quay về với blog bấy lâu nay vẫn bỏ bê, trễ nải. Coi đây là nghỉ
giải lao giữa 2 hiệp thôi, các bác ạ.
Mong sao đất nước thanh bình, không còn cảnh dân oan trái, nghèo khổ, để nhà em chỉ ngao du thiên hạ, hoặc xem VTV thôi.