Translate

Monday 23 March 2015

ĐIẾU CÂY XANH!

Điếu cây xanh – Đánh cây xiêu
Hòa Nguyễn
Nhật Nguyệt xoay vần, bốn mùa thay lá, tưởng gốc bền thì tán mãi còn xanh.
Có ngờ đâu một trống lệnh nhanh, vừa dứt tiếng đứt rồi thân cổ thụ
Cữ ngỡ Thủ Đô vẫn chưa đủ diện tích cây xanh trên một đầu người
Vẫn tưởng rằng Xuân thuận sắc tươi.Tết trồng cây Xuân mãi còn viên mãn
Ấy mà nay biết lấy ai bầu bạn, đàn chim kia nháo nhác biết về đâu ?
Tiếng rao rơi lạc phố đêm thâu, cơn gió nào lang thang tím lá biếc “
Sáng nay đây :
Nhìn cây đổ cho lòng thương tiếc, lõi thân này còn rỉ máu nhựa tươi
Rễ bật lên mà nhớ khôn nguôi, tán lá kia những ngày che nằng lửa.
Mùa Thu nào không thoảng mùi hoa sữa, vị hương nào “ngọt ngào phố đêm” ?
Mùa Hạ nào nấn ná muốn dài thêm, ngày tan trường “cánh phượng hồng” ép vở.
Con đường Xuân những chum hoa sưa nở, trăng tinh khôi như áo trắng Hà Thành.
Góc phố nào nghiêng nghiêng mái rêu xanh, lá bàng đỏ ấm cả mùa Đông phố ?
Thử hỏi:
Máy chục năm trải bao mùa bão tố, cắt tỉa cành vẫn thường niên
Chặt những cây thân ngả nghiêng, sao đốn cả những thân thẳng khỏe.
Nạn xả ra điều không ai muốn, trách nhiệm này đâu phải lỗi của cây
Nay cắt cành mai cưa gốc đó đây, phải hỏi đến bổng lương kia ai nhận ?
Đừng tưởng cây vô tri an phận, cây là cây cũng là người
Đừng tưởng xung quanh chỉ vỗ tay cười, cười là cười đôi khi là khóc !
Nhìn phố quen cây bật gốc, dáng nào lùi mãi kỷ niệm xưa
Rồi Hè sang nắng nửa ban trưa, bóng mát nào che dòng đời bất tật ?
Thường nghe :
Thuốc đắng chính là giã tật, lời thẳng nhiều khi lại khó nghe
Kẻ đớn hèn kẻ ấy là xun xoe, giọng lưỡi ngọt phải xem là có độc ?
Làm việc lớn chớ nên “dục tốc”, xét thêm rằng “bất đạt” để trọn câu
Việc chung đưa tập thể lên đầu : việc đại sự hãy lấy dân làm gốc !
Nên chăng :
Những phố cũ cây vẫn xanh mầm lộc, cứ duy tu và trồng cấy đan xen
Thử nghiệm cây cho thổ nhưỡng thân quen, giống tốt giữ lấy mà phát triển.
Những phố đặc thù cấm làm tùy tiện, giống cây nào chọn để đặc trưng ?
Đừng ép về những giống chỉ quen rừng, chớ ép tiểu thư với chàng trai miền núi.
Trai miền núi về xuôi trai tủi, tiếng khèn đêm đêm da diết nhớ thương
Tiểu thư lên non lại nhớ phố phường, nhịp guốc vọng mãi mãi vào ký ức.
Đồng lòng dân ấy là thêm sức, thêm cả vào đánh giá chuyên môn
Vạch rõ ra đâu là phố bảo tồn, đâu cải tạo và đâu là trồng mới.
Khu ven đô hãy đang còn tươi mới, chính là nơi xứng đáng thử nghiệm cây
Những tuyến xuyên tâm tỏa khắp đó đây, sao chẳng thử mà chặt đi phố cũ ?!
Than ôi !

Dăm chữ mọn biết làm sao cho đủ, kẻ học sinh mạn phép dãi đôi lời
Vài tiếng kêu lạc giọng mất hơi, phận dân đen dám mong đèn soi xét.
Mong Thăng Long mãi còn nguyên nét, dáng rồng bay trên một dải đất Hà Thành.
Cho Thủ Đô giữ vẹn sạch đẹp xanh, thế phát triển luôn đi cùng bền vững !
Để ngày mai bên nhà cao sừng sững, có cây xanh cho mềm bê tông.
Mạng lưới đường thành nang phổi mêng mông, giảm tiếng ồn và bớt đi khói bụi.
Nhìn cây mà lòng thêm tủi, tiễn cây mà tưởng tiễn bạn vong niên
Dám mong người trách kỷ trước tiên, hậu trách nhân và quyết làm cho tốt !
Vài lời thảng thốt !
Biết tỏ cùng ai ?
Đêm lạnh phố dài
Hồn cây về chứng !

6 comments:

  1. │ Giả sử:

    Phen này đồng loạt trảm mấy thằng lôm côm thân đốn lìa cành lá lả lơi rơi
    Ngàn thước gỗ khối chưa đủ đóng chiếc ghế mới Tổng bí thư!
    Bọn thảo khấu Kinh đô lơ ngơ tạm dừng vuốt ve những dự án quang mạc phố
    Chúng ăn không kiêng một thứ gì dù hai chân, bốn chân hay dẫu chỉ một chân . .

    ReplyDelete
  2. “…bốn mùa thay lá, tưởng gốc bền thì tán mãi còn xanh.
    Có ngờ đâu một trống lệnh nhanh, vừa dứt tiếng đứt rồi thân cổ thụ…”

    Gốc cây to, chắc, vững vàng là thế nhưng chỉ phút chốc mà đứt rồi thân cổ thụ, đảng cộng sản mong manh như nhà tranh vách nứa, gốc gác mãi tận bên Tàu, hơi sống sẽ còn được bao lăm?
    Theo cộng sản…
    Khôn dại, dại khôn để rồi chết thảm.
    Chỉ quay đầu về bến,
    Tìm đường ngay nẽo chính mà đi…
    Chúa thương xót, may ra còn tồn tại với người trang lứa đương thời.

    ReplyDelete
  3. Nguyệt Đồng Xoài29 March 2015 at 19:36

    Làm sao nhân dân thức tỉnh sáng mắt với vận mạng đất nước điêu linh bị tàn phá bởi tà đảng CSVN và làm sao nhân dân thấy rõ bộ mặt lãnh đạo ngu dốt của tà đảng CSVN?

    Đây là câu trả lời là người dân VN phải chịu hy sinh: cần có những vụ việc đó quản lý, chánh sách ngu dốt tham lắm, sự bạo ngược tàn ác của công an tay sai, sự độc tài tham nhũng thối nát của tà đảng CSVN: cần có những vụ tham nhũng lớn bè đầy dẫy khắp nước, cán bộ đảng viên sống sa hoa trụy lạc (Nguyễn Trường Tô mua dâm học sinh, nhà cửa Lê Khả Phiêu và Nông Đức Mạnh sa hoa lộng lẫy hưởng thụ), bô xit Tây nguyên lỗ lã tàn phá môi trường, bỏ phiếu tín nhiệm cho bọn ngu dốt cầm quyền thúc đẩy nhanh sự sụp đổ tàn phá của tà đảng CSVN, chặt cây ở Hà nội tham nhũng phá môi trường sống để thức tỉnh người dân về sự độc tài không lắng nghe dân góp ý của tà đảng CSVN, lấp sông Đồng nai tàn phá môi trường sống cản quan thiên nhiên, CSVN phụ thuộc tay sai cho Trung quốc, báo chí tv đài ru ngủ người dân ăn chơi thi hoa hậu ngôi sao cho đạo đức xã hội cho biết hưởng thụ đua đòi vật chất, học sinh học tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh để đánh nhau biến chất hư đốn, tư bản tài phiệt nước ngoài vào đầu tư bóc lột công nhân sống khốn khổ có như thế công nhân mới đứng lên đình công lập công đoàn độc lập với CSVN, CSVN tiếp tục cướp giựt mua giá bèo đất nhà cửa của dân tạo ra tầng lớp dân oan khắp nước thù hận bất mãn ngút trời …

    Ngày xưa bên Tàu thời Đông Chu Liệt Quốc, nhà Châu của Trụ Vương sụp đổ cũng do Đắc Kỷ mê hoặc Trụ Vương dâm dục tàn ác bạo ngược nhân dân oán hờn khắp nơi nổi lên chém giết Trụ Vương. Thời Chiến Quốc bên Tàu quan tư đồ Trương Doãn tiến cung mỹ nhân Điêu Thuyền làm xáo trộn chia rẻ cha con Đổng Trác và Lữ Bố đang cầm quyền triều đình. Người dân Tàu phải chịu hy sinh vì những vụ tàn ác sống khó khăn mới vùng lên. Người VN bây giờ cũng thế có như vậy họ mới sáng mắt thức tỉnh.

    ReplyDelete
  4. tuyên ngôn hcm - Hỡi đồng bào cả nước,

    "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".

    Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.

    Bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền của cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi, và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".

    Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.

    Thế mà hơn tám mươi năm nay, bọn đảng cộng sản vn lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước miền nam ta, áp bức đồng bào ta. hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.

    Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.

    Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở trung, nam, bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết.

    Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu.

    Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân.

    Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.

    Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều.

    Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu.

    Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng.

    Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn.

    ReplyDelete
  5. Người Việt nam đã an phận làm trâu ngựa trong cộng đồng thê giới rồi. Nói nhiều cũng chỉ để mà nói thôi. Mỗi người đều phải tự lo lấy cho mình trong tình trạng bát nháo, mất hết niềm tin vào người khác
    Kẻ có khả năng thì không có quyền lực. Kẻ có quyền lực thì chỉ nghĩ đến bản thân, gia đình và dòng họ của mình
    . Những người nghĩ đến dân tộc thì số đó dần dần bị gạt ra rìa.Vì quyền lợi bản thân, gia đình ,dòng họ và thân hữu bao giờ cũng dễ hiểu hơn, mãnh liệt hơn .
    Việt Nam đã an phận trong thế giới thứ ba rồi. Ước muốn sánh vai cùng với các cườngquốc năm châu chỉ là từ để mị dân thôi. Làm sao mà có sức mạnh khi mà nội bộ có vấn đề. Chính quyền đẻ nòng súng đã hết thời thì Việt Nam sẽ dễ dàng bị chia rẽ, loạn lạc.
    Chọn vị trí của đất nước trong cộng đồng thế giới đó là nhiệm vụ của người lãnh đạo. Vậy thì Việt Nam đang chọn vị trí của mình là gì đây? Hay vẫn thực hiện chính sách lừa gạt, bắt bớ, tù đày người dân để rồi tự hào là ổn định chính trị trong thế giới thứ ba

    ReplyDelete
  6. một dân tộc với 4000 năm văn hiến vậy mà bước vào sân chơi thế giới chỉ biết nhập “ông chủ” và xuất ... ôsin thì có phải bi kịch và đáng xấu hổ lắm không?

    ReplyDelete