Translate

Thursday 12 April 2012

Thì cũng phải đọc xem nó nói láo cỡ nào chứ


Vừa vào cho bố uống nước, bố giơ tờ báo in ra bảo mình:
- Nó viết về con Hằng gây rối ...
Mình gật đầu liền:
- Con biết rồi, thì cũng như nó bảo con là gây rối đấy.
Chợt nhớ ra bèn hoan hỉ bảo
- Bố biết không? Chúng con đi uống nước, đi bách bộ thôi mà camera quay, chụp tía lia các kiểu. Thế mà khi gán cho người ta tội gây rối lại chả dám đưa bất cứ một hình ảnh hay clip nào lên để chứng minh. Có gì đâu, đưa lên thì lộ bem hết đấy là người biểu tình, thế thì có mà bắt cả trăm người í à? Mà gây rối có bằng chứng là đi tù luôn ấy chứ chả phải giáo dục cải tạo đâu ạ.
Bố cười vẻ đồng tình. Lúc trước có tranh luận trên mạng, trót bảo những đối tượng còn đọc báo in phần lớn dân trí thấp. Thế ra bố mình cũng dân trí thấp à?
Ờ! Thế dân trí là gì nhỉ? Theo mình đó là khả năng nhận thức của mỗi người, chứ không phải ở mấy cái bằng cấp chuyên môn nào đó. Lắm ông bà bằng cấp đầy mình mà nhận thức thì cà dốt không chịu được.
Thực ra bố về hưu gần ba chục năm nay, lại có thói quen đọc báo in hơn nửa đời người rồi, lại có sẵn báo trong nhà (báo theo tiêu chuẩn của ông anh trai), chẳng phải mất xu nào thì cứ đọc thôi. Có lần mình bực dọc bảo, bố đọc mấy cái báo ấy làm gì, có sự thật nào trong đó đâu (cũng khá cực đoan nhỉ). Bố trả lời thì cũng đọc để biết nó nói láo cỡ nào chứ.
Hoan hô! Điểm này mình thua đứt bố. Lâu lắm rồi, mình không đủ kiên nhẫn cũng như thời gian để đọc báo in. Mình biết bố thích đọc báo mạng lắm. Nhưng mình cũng về hưu rồi, để tiết kiệm triệt để, mình chỉ in cho bố những bài thật đặc sắc cho bố đọc. Trước đây cái laptop còn dùng được thì mình bê máy ra bên cạnh đọc cho bố nghe, bây giờ thì chịu. Rõ ràng mấy thứ mình in ra cho bố đọc, bố chả thích mê tơi.
Vừa kể cho bố thông tin, thằng Nga nó ký kết khai thác dầu ở Biển Đông với Việt Nam khiến thằng Tàu nó đang phát cuồng lên, bố cười sung sướng lắm.

11 comments:

  1. Đọc báo in chính thống
    Mỏi mắt tìm sự thật bên trong
    Không thấy!
    Nhưng phải đọc để tìm trong ấy
    Biết báo nói láo cỡ nào?
    Ngẫm mà cay!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chồng mình do làm việc thiện cũng được báo đài chính thống đưa lên, nhưng đến khi đọc báo và xem TV cả nhà mình trong đó có cả chồng mình cũng phải đỏ mặt vì xấu hổ, cảm giác như mình vừa làm một việc gian dối.

      Delete
  2. Hi Hi, cảm ơn hai bác ạ

    ReplyDelete
  3. Thiệt đúng là Ông Cụ ! Gừng càng gìa càng cay .

    ReplyDelete
  4. Ba mình mới mất sau một thời gian bệnh nặng , nhìn cảnh bố con PB hàng ngày chia sẻ thông tin và chăm sóc nhau mình thèm lắm !
    Hãy dành nhiều thời gian hơn cho bố PB nhé ! cha mẹ chúng ta sẽ lần lượt rời xa chúng ta để ra đi , rồi ta cũng thế ....sẽ có một ngày phải rời xa những người thân bè bạn để ra đi ! Chỉ Cần nghĩ đến đó thôi lại thấy mình phải làm và làm rất nhiều cho cuộc đời này nhiều Yêu thương gắn bó hơn rồi ! Tạm biệt em !
    NGƯỜI CHỊ CHƯA MỘT LẦN GẶP MẶT

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin chia buồn với chị. Nói vậy chứ cụ nhà em nặng tai, em cứ phải nói to, nhiều khi như hai bố con đang quát nhau vậy, may mà nhìn nét mặt còn biết là đang vui.
      Cảm ơn chị đã chia sẻ.

      Delete
    2. Vâng, tôi rất tâm đắc điều bác HOA LINH LAN vừa nói.
      Bố tôi cũng đã mất sau một thời gian bệnh nặng. Khi bố mất rồi tôi mới càng thấm thía, khi bố mẹ ta còn sống làm được những điều gì báo hiếu thì chớ có nề hà, kẻo nữa khi bố mẹ đã mất rồi thì kể cả thèm được nghe một lời mắng chưởi của bố mẹ cũng không còn được nữa.

      Đọc comment của bác HOA LINH LAN tôi lại nhớ tới một đoạn trong tác phẩm THÉP ĐÃ TÔI THẾ ĐẤY của nhà văn Nga Nikolai Alexeevich Ostrovski : "Đời người chỉ sống một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì năm tháng đã sống hoài sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời đó là sự nghiệp ĐẤU TRANH GIẢI PHÓNG LOÀI NGƯỜI".

      Chào bác HOA LINH LAN! Vẫn thường được gặp bác trên nét, lốc.

      Delete
  5. Đầu đề bài cô viết , hay lắm. Thực tình, rất trúng "tim đen" của tôi.
    Cho tôi tỏ lời kính trọng và chúc sức khỏe ông cụ thân sinh của cô.
    Thân kính,
    ( Trần Quốc )

    ReplyDelete
  6. Hơn 1 năm rồi tôi khg còn phải tốn tiền để mua báo giấy. Nhưng đôi khi cũng ghé đọc ké để kiểm chứng thông tin, rút ra những nhận định của riêng mình. Nếu như ai cũng vậy thì sao nhỉ ?

    ReplyDelete
  7. Nói về PTV Đô Thành là nói nỗi bất hạnh của dòng họ nhà hắn vì đã có một thành viên ăn nói một cách vô đạo đức vô giáo dục như con nhà mất dạy.
    Nói tới Đài truyền hình Hà Nội là nói tới nỗi bất hạnh của truyền thông Thủ đô ngàn năm văn hiến.
    Nói tới Đảng Cộng sản Việt Nam là nói tới hơn ba triệu sự bất hạn của những dòng họ có thành viên tham gia băng đảng trộm cướp gian dâm này.
    Nói tới Karl Marx là nói tới nỗi bất hạnh của dòng họ Marx.

    ReplyDelete