Translate

Friday 5 July 2013

“Sống ở xã hội này thì phải biết ngậm miệng hoặc nịnh hót để mà sống em à”



Nguyễn Thùy Linh
Hôm qua Linh có một cuộc trò chuyện khá thú vị với một anh sinh viên năm tư trường ĐH Bách khoa TPHCM, xin ghi lên đây để mọi người cùng đọc và suy ngẫm:
-    Chào em, anh vẫn thường xuyên theo dõi các status của em, rất hay nhưng anh không giám like và comment, lý do thì chắc em cũng biết (cười)
-    Anh có đọc là em vui rồi, em sợ các bạn sinh viên vừa đọc được vài câu đã tắt ngay (cười)
-    Anh thấy em nêu ra được những vấn đề khá cụ thể, tuy nhiên lại không thấy em đưa ra cách giải quyết những vấn đề đó ?
-    Mong muốn của em là mang sự thật đến với nhiều người đặc biệt là các bạn sinh viên, còn cách thức để giải quyết những vấn đề đó thì phải để những nhà trí thức yêu nước có kinh nghiệm và sự từng trải đưa ra. Em nói thì có ai nghe, hơn nữa nếu em có đưa ra những ý kiến đó chắc có lẽ em sẽ vào tù sớm
-    Mà thực sự có cần thiết phải thay đổi không em, anh thấy đất nước hiện nay vẫn ổn mà ? Dù sao cũng đỡ hơn nhiều so với thời bao cấp.
-    Anh thấy ổn đâu có nghĩa là những người khác cũng thấy ổn ? Em đâu có nói là đất nước không đi lên, mà em chỉ nói là sự đi lên ấy quá chậm so với mong đợi. Giống như người ta đi ô tô còn anh đi bộ, cho dù anh có tiến lên nhưng rồi anh sẽ bị người ta bỏ lại phía sau.
-    Cứ cho là như thế nhưng anh nghĩ nói ra cũng đâu có được gì, lại còn đối mặt với nguy hiểm nữa. Chúng ta là sinh viên, tốt nhất là tập trung vào học hành.
-    Mỗi người có một cách nghĩ khác nhau, có lẽ cách nghĩ của anh không giống em. Chúng ta có quyền lựa chọn cho mình cách sống mà mình cho là phù hợp. Nếu ai cũng nghĩ như anh có khi đất nước sẽ lâm nguy mất ?
-    Em hay lo xa quá, anh cho rằng cứ tập trung học hành rồi vươn lên. Những vấn đề chính trị không ảnh hưởng đến mình, mình cứ chăm chỉ học tập để sau này có một công việc tốt, có thu nhập ổn định là được. Anh thấy có nhiều người đã vươn lên và đạt đến sự thành công.
-    Bây giờ em hỏi anh một số câu hỏi nhé, anh chỉ trả lời và đừng hỏi lại em ?
-    Ok.
-    Số người vươn lên được trong xã hội này chiếm tỉ lệ cao không, một đất nước mà chỉ có một số người giàu trong khi phần đông là nghèo khó thì có nghĩa là đất nước ấy không ổn.
-    Người nghèo thì ở đất nước nào mà chẳng có, Mỹ cũng vậy thôi !
-    Nhưng nhiều người nghèo ở Mỹ còn có ô tô để đi đó, những người thất nghiệp ở Mỹ chỉ hưởng trợ cấp thất nghiệp thôi cũng đủ tiền để qua Việt Nam du lịch rồi, còn việt kiều qua đó làm nail cũng đủ tiền gửi về nuôi cả nhà ở Việt Nam !
-    Uh (cười)
-    Em giả sử sau này anh giàu có đi, vậy lúc anh ra đường anh có sợ tai nạn giao thông không, có sợ bị cướp giật không ?
-    Dĩ nhiên là có rồi, bây giờ ra đường thì sợ nhiều thứ lắm em à.
-    Nếu anh đi lên các cơ quan nhà nước để làm một thủ tục nào đó mà bị người ta hách dịch, vòi tiền anh có bực không ? Hay anh đi xin một cái giấy đăng ký kinh doanh mà phải đợi nữa năm trời anh sẽ cảm thấy thế nào ?
-    Bực chứ, nhưng biết làm sao được ?
-    Vậy anh nghĩ mình là một con cừu giàu có à ?
-    @@
-    Giả sử một ngày nào đó chính quyền đến thu hồi đất nhà anh và đền bù cho anh với một cái giá rẻ mạt thì anh làm gì ?
-    Mình phải chống cự chứ, sao có thể như thế được !
-    Rồi họ đem mấy chục cảnh sát cơ động đến cưỡng chế thì sao ?
-    Uh thì…
-    Anh có biết người dân Việt Nam đang còng lưng đóng thuế không ? Anh đã từng nghe ở tỉnh Thanh Hóa có một xã mà có đến 500 cán bộ chưa ? Có nghĩa là anh đang phải nuôi rất nhiều "đầy tớ" đó và những người dân khác cũng vậy.
-    @@
-    Anh có biết một chiếc xe ô tô mua ở Việt Nam có giá đắt hơn gấp đôi so với khi mua ở Thái Lan không, lý do là do các loại thuế quá cao. Các loại hàng hóa quan trọng như xăng dầu cũng đang chịu 5, 6 loại thuế đó. Ngoài ra khi sản phẩm đến tay người tiêu dùng đã phải đội lên một mức giá rất cao để bù lại những chi phí bất cập, trong đó có chi phí bôi trơn cho CSGT, hải quan, kiểm dịch… Chẳng hạn khi anh mua 1 kg gạo với giá 15000, nhưng thực ra đúng giá của nó chỉ có 10000, 5000 còn lại là những loại phí oái oăm mà người dân phải cắn răng chịu đựng.
-    Uh em nói cũng đúng (cười)
-    Em chỉ muốn nói với anh rằng bản chất của con người là xã hội và anh không thể tách ra khỏi xã hội, anh luôn bị xã hội tác động. Nếu một xã hội bất ổn, nhiều người nghèo đói, nhiều kẻ côn đồ thì anh cũng bị ảnh hưởng. Có thể khi anh ra đường, chỉ vì một vụ va quẹt xe nhẹ nhưng anh lại bị người ta rút dao đâm chết, và thế là cuộc đời anh đi ! Mà xã hội thì luôn phụ thuộc vào thể chế chính trị, phụ thuộc vào cách điều hành quản lý của nhà nước, phụ thuộc vào lập pháp và hành pháp…
-    Anh biết, nhưng dù sao anh vẫn muốn an toàn, an toàn cho bản thân và an toàn cho gia đình, dù nghèo đói còn hơn phải ở tù. Sống ở xã hội này thì phải biết ngậm miệng hoặc nịnh hót để mà sống em à.
-    Em không biết nói gì nữa, vì anh và nhiều người khác đang chọn lối sống đó. Nhưng em thì không…
Nguồn:
https://www.facebook.com/thuylinhftuhcm/posts/356162304511841

6 comments:

  1. Cộng sản! Đã hết rồi chế độ cộng sản! Những người trẻ tuổi Việt nam ái quốc là những mầm non quý giá của dân tộc, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Vi, Hùynh Thục Vy, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Kha Nguyên, Đinh Nhật Uy…thay vì phải un đúc thêm nữa, bồi dưỡng thêm nữa cho những vốn quý của quốc gia, của dân tộc, cộng sản đã đang tay, đang tâm bóp chết!
    Chúng tàn ác, ngược ngạo thế nào mà đến nổi những người già như Bà Cụ Nguyễn Thị Thu, một tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo đã tự thiêu nhiều năm trước đây? Chúng đã làm gì đến nổi Bà Đặng Thị Kim Liêng, thân mẫu của cô Tạ Phong Tầng phải tự thiêu ở Bạc Liêu mới đây, nay thì đến Bà Cụ Nguyễn Thị Bương, Phú Yên phải tự thiêu?

    Năm xưa Hòa Thượng Thích Quãng Độ có người khiêng ông xuống đường, tưới xăng và đốt ông, nay ba bà cụ Việt Nam Nguyễn Thị Thu, Đặng Kim Liêng, Nguyễn Thị Thu, Nguyễn Thị Bương tự mình đổ xăng lên cho mình và tự thiêu sống mình! Trong bất cứ xã hội văn minh nào, người già là những người phải được đặc biệt quan tâm chăm sóc. Cộng sản đã làm gì cho đến nổi ba bà cụ Việt Nam phải chọn cái chết trong sự đau đớn kinh khủng dường này?

    Có chế độ nào tàn ác hơn, có những con người nào tàn ác, vô lương hơn những tên lãnh đạo cộng sản? Mẹ của nạn nhân chúng bức tử, Bà Đặng Thi Kim Liêng. Con, Blogger yêu nước, yêu nước mãnh liệt như Tạ Phong Tầng, chúng tù đày, hành hạ cho đến chết! Có con người nào có những hành vi súc vật hơn những tên đang lãnh đạo cộng sản?

    Chủ nghĩa, chế độ cộng sản là một chủ thuyết, một hình thức tổ chức xã hội dã man của những con người hãy còn dã man! Ai là người tốt phải mau xa lánh nó. Ai vẫn còn đi theo “chế độ” dả man này, những cá nhân ấy chỉ là những kẻ hãy còn dã man, là những đối tượng mà xã hội không thể không có biện pháp xử trị thích đáng.

    Cuộc sống của những cá nhân với những hành vi dả man không bao giờ được chấp nhận trong xã hội con người. Những phần tử cộng sản không muốn, không chịu thức tỉnh là những cá nhân đã nhắm mắt trước sự thật và tội ác, tự biến mình thành đối tượng để xã hội phải xử trị, tất nhiên phải chịu những hình phạt nghiêm khắc nhất mà quốc gia Việt Nam phải dành cho những tội phạm đã phạm quá nhiều tội ác nghiêm trọng chống lại con người, chống lại đồng bào, chống lại dân tộc của mình với mức độ tội ác quá nghiêm trọng!

    Hình phạt nghiêm khắc nhất của quốc gia không thể không dành cho những tội phạm cộng sản, đặc biệt là những “phần tử lãnh đạo” của tổ chức tội ác này.
    Tin đầy đủ:
    http://www.danchimviet.info/archives/77270/phu-yen-cu-ba-83-tuoi-tu-thieu-truoc-san-toa/2013/07

    ReplyDelete
  2. Facebook của Linh đã bị phá thì phải

    ReplyDelete
  3. Cứ tưởng NTL là ai. Thì ra chier là một thiếu nữ đang tuổ học trò. Thật đáng nể !

    ReplyDelete

  4. Toàn dân Việt Nam đã lâm vào cảnh đường cùng! Chỉ sự thật, can đảm phi thường mới giải thoát nổi con người của nước Việt Nam.
    Hãy tìm sẽ gặp. Sự thật chính là đây:
    1- Tổng Thống Obama mời chủ tịch nước Việt Nam thăm Mỹ
    http://danlambaovn.blogspot.com/2013/07/tong-thong-obama-moi-chu-tich-nuoc-viet.html#disqus_thread
    2- Về chuyến thăm Trung Quốc của chủ tịch Trương Tấn Sang
    http://danlambaovn.blogspot.com/2013/07/ve-chuyen-tham-trung-quoc-cua-chu-tich.html#disqus_thread

    ReplyDelete

  5. Tôi đọc và thấy có một cái gì hết sức bất thường về tâm lý đang xãy ra trong xã hội ta nên mang về đây để các bạn đọc xem xét "Cơn Điên Vì Mất Nước" là gì?

    Cơn Điên Vì Mất Nước
    Hiện nay không thằng bán nước nào dám nhúc nhích với bọn Trung cộng nếu không muốn bị Trung cộng đầu độc cho chết. Trương Tấn Sang dù có đi Mỹ nhưng sẽ chẳng bao giờ có thay đổi nào ở Việt Nam.

    Trung cộng không cho đi Mỹ làm sao có tên bán nước nào dám đi? Trung cộng đã gật đầu cho Sang đi Mỹ tức đã sẵn tương kế tựu kế: Cứ để cho dân Việt hèn nhát tiếp tục hy vọng ở lũ bán nước tham ăn đụng gì cũng táp, đã bất tài lại chết nhát, chỉ được có lỗ miệng huênh hoang ba mớ lý luận cộng sản táp nham! Cho đến khi nhìn lại thì Trung cộng đã trói tay, trói chân từ quan ngu cộng sản cho tới dân thường chặt cứng!

    Hiện nay nó đã trói rồi, chặt nhưng chưa cứng. Nó phải trói gô, cứng ngắc! Tiếp theo là chỉnh đảng, thanh trừng, thanh lọc, phong trào nọ tiếp nối phong trào kia. Đảng viên cộng sản đầu sẽ rơi lông lốc! Tên sát nhân Trung cộng đang mạnh tay ban phát án tử hình với những phần tử đảng viên cộng sản (Tàu) của nó để lấy uy tín cho đảng cộng sản của chúng nó. Quan tòa Trung cộng trẻ măng; nó dùng lớp người sau giết lớp người trước!

    Campuchea, Khmer Đỏ đã dùng lớp người sau giết lớp người trước thành công như ý. Nay đã là thuộc địa của Trung cộng, chế độ thuộc địa của nó ở An Nam thuộc đia phải hoàn toàn trong sạch để lấy lòng nhân dân Việt Nam. Nó lại dùng lớp người sau giết lớp người trước!

    Chỉ bấy nhiêu đủ thấy khí số của băng đảng cộng sản Việt đã tận! Số phận của những tên bán nước đâu còn có đó, sẽ thong thả xét đến sau. Giờ hãy dùng lũ bán nước này cái đã. Mèo trắng hay mèo đen, mèo nào bắt được chuột cống, chuột lắt… đều là mèo xài được. Phải chặt tay, chặt chân chúng nó trước đã, xong ta sẽ thịt nốt những thằng ngu còn lại. Thuộc địa An Nam của ta sẽ vững như bàn thạch! Đám dân ngu Việt Nam còn lại ai sống không nổi cứ chết, ai tu cứ tiếp tục vào tù mà tu! Việt nam ới, Việt Nam ơi! uất hận Việt Nam ới, uất hận, đầy uất hận, Việt Nam ơi!
    -----------
    Khai Ngộ -> Những bài học đấu tranh
    Ông nhận xét đúng lắm, nhưng chưa thoát được chất hận thù sao đi được vào lòng người. "Giờ hãy dùng lũ bán nước này cái đã", nghe đểu lắm, mà cũng đâu dễ dàng như vậy. Họ cũng là người VN, vừa là thủ phạm nhưng cũng là nạn nhân. Thù hận không bao giờ là tốt, lại gây chia rẽ, chỉ có tồi tệ thôi.
    ----------------------

    Nói với Khai Ngộ
    “…Giờ hãy dùng lũ bán nước này cái đã…” là hành động mà Trung cộng đang làm. Đểu? Đúng! Trung cộng đang như thế đấy! Không có kẻ bán làm sao có người mua? Có kẻ lưu manh đã bán rẻ đất nước, con người, đồng bào Việt Nam, ngu gì Trung cộng không mua?

    ReplyDelete
  6. Nó chẳng những mua rẻ đất nước, con người Việt Nam mà nó còn “xài” luôn cả những tên lưu manh đã bán nước cho nó nữa, xài cho đến chết, không thoát ra được! Thế không đểu? Còn hơn cả đểu, Trung cộng nham hiểm tột bậc! Nó mưu mô nham hiểm, giết người không gớm tay.

    Biết chúng nó như thế sao còn bán nước, hại dân? Muốn mất nước? Rất dễ, có quyền trong tay, cứ cướp của dân tất cả. Cướp để bán đổi thành tiền. Ai mua gì bán nấy, đất, nước, con người…cứ bán tất cả sẽ “được” mất nước!

    Giặc đã vào nhà, cướp của, giết người, đốt phá tan hoang…muốn đuổi nó ra, thây chiến sĩ, thây dân chúng, đồng bào khắp chốn chết đầy đất chưa chắc đã đuổi được chúng nó ra được! Hiểu chứ?

    Tránh giặc phải tránh từ xa. Vì thế mới phải có luật pháp. Tư thông với giặc, bán nước cho giặc, theo giặc sát hại, tù đày người yêu nước là phản quốc. Đã phản quốc: Phải chém đầu!

    Dân khí là gì? Hai nước đang giao tranh. Thế giặc đang mạnh, người trong vùng lo sợ, hốt hoảng, nhưng khi hay tin đồn giặc một khi đã chiếm nơi nào, mộ người chết chúng sẽ đào bới, làng mạc chúng sẽ đốt phá tang hoang. Nghe tin giặc sẽ đào bới mồ mả cha ông của mình, cư dân khắp vùng đùng đùng cơn thịnh nộ. Người người rùng rùng bảo nhau liều chết cùng giặc, nhất định không cho giặc động đến mồ mả cha ông.
    Nộ khí xung thiên dâng lên, nhà ai có cung tên, giáo mác, gậy gộc, chất cháy… cư dân khắp vùng ai có gì dùng nấy, đã xông vào kẻ thù với khí thế dũng mãnh chưa từng có. Trước khí thế hung hãn, mãnh liệt không hề sợ chết của dân làng, giặc từ chổ hung hăng đâm nao núng và rồi đã hoảng loạn mà bỏ chạy. Sức mạnh của dân khí đã chiến thắng giặc thù.

    Nay nước đã mất, người nước Việt không biết căm thù giặc, không biết căm thù kẻ bán nước làm sao cứu nước? Kẻ bán nước vì miếng ăn của nó mà đã đẩy người Việt Nam và mọi đảng viên cộng sản cả nước vào chổ chết, không biết căm thù kẻ nối giáo cho giặc, không biết căm thù giặc thì làm sao chống giặc? Giặc trước mặt hung hăng không nguy hiểm bằng kẻ nối giáo cho giặc ngay sau lưng mình. Bạn, thù không phân biệt được làm sao chống giặc?

    Những tên bán nước giờ đây có quay đầu thì chúng còn làm gì được nữa một khi một chân của giặc đang đạp lên đầu của tên bán nước? Người chết vì chúng đã chết! Ông Trịnh Xuân Tùng, cháu Nguyễn Công Nhật đã chết vì chúng có sống lại được không khi chúng quay đầu vào bờ? Bao nhiêu gia đình đã tan nát vì những tên bán nước làm sao phục hồi lại cuộc sống bình yên ngày trước?

    Cứu nước giờ đây là toàn dân Việt Nam. Phải cứu nước thì mới cứu được mình. Không cứu được nước chính mình phải chết dưới bàn tay quân cướp nước! Những tên chủ mưu bán nước trong tay quân Tàu xâm lược giờ này còn làm gì được nữa?

    Tất cả những ai biết mình đã lầm đường hãy nhanh chân trở về với dân tộc để còn được ân giảm, khoan hồng, cùng nhau cứu nước để còn được sinh tồn. Ai còn theo về với giặc, kẻ ấy là giặc. Đẩy người cả nước vào chổ chết, những tên chủ mưu bán nước đã có chổ sẵn của nó. Luật pháp là luật pháp.

    Biết rõ thì góp ý, góp một bàn tay cứu nước để cứu chính mình và gia đình của mình. Chưa biết rõ thì lắng nghe và có ý kiến sau. Biết chưa đủ mà làm như biết hết, vội vả phê phán người khác, từ chổ muốn đóng góp trở thành phá hoại và làm hỏng hết tín nhiệm của bản thân. Không phân biệt được bạn, thù làm sao chống giặc?

    ReplyDelete