Translate

Friday 14 June 2013

Ngày nay trên đất nước này, vẫn tồn tại những hình phạt man rợ như thế.



Đọc những dòng này, tôi không thể tin được trên đất nước mình đang sống, vẫn còn những cảnh tượng kinh tởm đến thế. Không có một đất nước văn minh nào lại đối xử man rợ với tù nhân như vậy, cho dù đó là kẻ phạm tội tay đình nhất là giết người.

Tôi đã bàng quan đến mức chưa một lần đọc  về những gì Trần Huỳnh Duy Thức viết, hay người khác viết về anh. Nhưng tôi đã nghe những người tôi kính trọng nói về Duy Thức. Đó thực sự là người có tài.

Than ôi! Người lanh lẹ một chút đã đủ chuốc lấy sự ghen tức, kèn cựa nữa là người có tài?

Nhưng câu chuyện dưới đây không hề khiến cho tôi sợ hãi mà chỉ thấy phẫn uất. Liệu các ông bà Nghị có biết điều này không? Có điều luật nào cho phép các nhà tù được đối xử với tù nhân vô nhân đạo như thế không? Nó khác gì nhà tù Sơn La hay Côn Đảo cách đây hơn nửa thế kỷ? 

Tôi tự hỏi, có cái gì bên trong tâm hồn những người cai quản các trại giam này (một cách gọi khác của nhà tù) ? Khi họ hả hê khi hành hạ những người tù như thế, đồng nghĩa với việc họ không còn là con người bình thường. Thực sự họ không đủ tư cách...


***

Duy Thức đã không ngủ suốt 10 ngày biệt giam

by Lê Thăng Long June 12, 2013

Đầu tuần nay, qua những anh em bạn tù đã mãn hạn trở về mà trước đây tôi có quen biết, tôi được thông tin rõ hơn về tình trạng biệt giam trong 10 ngày vừa qua của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Họ cho biết, tuần trước một người tù vừa mãn hạn trở về, người này đã thuật lại câu chuyện mấy anh em tù nhân kể cho nhau nghe sau sự việc anh Thức bị kỷ luật.

Trong chốn lao tù, biệt giam là một chuyện, nhưng biệt giam để thi hành kỷ luật lại là chuyện hoàn toàn khác. Ở Xuân Lộc, có một khu riêng dành cho người tù bị kỷ luật mà những ai chẳng may vào đó sẽ khó lòng dám làm gì để trở vô lần nữa. Hợp thành khu kỷ luật là một dãy những “hộp” giam rất nhỏ, chỉ vỏn vẹn 4m2 mỗi cái – tương đương một buồng vệ sinh, và không có cửa sổ. Ở đó, người ta gọi chúng là “Phòng giam cùm”. Đúng như tên gọi, người tù phải chịu cùm chân và yên vị ở đó suốt thời gian thi hành kỷ luật. Họ chỉ được phát cho một cái bô và một chai nước 1 lít mỗi ngày dùng chung cho nhu cầu uống lẫn vệ sinh.

Anh em bạn tù ở Xuân Lộc thường ví các buồng giam này như nhà xí tập thể, bởi chúng luôn nồng nặc mùi xú uế tích tụ qua nhiều lần kỷ luật của những người tù trong nhiều năm trời. Sàn nhà rất dơ, bốc mùi hôi hám, và tiềm ẩn nguồn lây bệnh truyền nhiễm. Mặc dù vậy buồng giam không có chiếu hay miếng lót nào, và do bị cùm chân nên tù nhân phải nằm ngay ra sàn nếu muốn chợp mắt. Theo lời kể của mấy anh em bạn tù, trong những ngày anh Thức bị đưa đến Phòng giam cùm, những người tù cũng đang chịu kỷ luật ở các buồng giam bên cạnh thường nghe từ căn buồng nơi anh bị giam tiếng anh ca hát, đọc thơ.

Sau này, hết thời gian kỷ luật, có người hỏi thăm anh thì Thức giải thích rằng anh sợ nếu ngủ quên sẽ đặt lưng xuống sàn nhà và có thể bị nhiễm bệnh từ sàn bẩn, nên anh đã hát, thiền, đọc thơ trong suốt 10 ngày để giữ cho mình luôn tỉnh thức. Anh cũng cho biết đã trình bày lý do trên với quản trại và yêu cầu họ thôi cùm chân, nhờ vậy sang đến ngày kỷ luật thứ hai, anh được tháo cùm ra.

Cũng theo lời kể của những bạn tù đã mãn hạn, đa phần các anh em tù ở Xuân Lộc đều hoài nghi về việc anh Thức nhận kỷ luật do bị phát hiện đang giúp một người tù nào đó chỉnh điện thoại. Họ cho rằng trong trại giam rất khó để một tù nhân có được chiếc điện thoại, chưa kể làm sao người tù kia tìm gặp được anh Thức ở khu giam riêng của anh với mấy anh em tù chính trị khác, và anh ta đã gặp Thức lúc nào?

Chưa xét đến tính xác đáng của lý do kỷ luật, sau sự việc trên, tôi nhận thấy trước hết trại giam Xuân Lộc đã vi phạm quy định cấm nhục hình phạm nhân theo Điều 4 Pháp lệnh thi hành án phạt tù của Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Cụ thể, việc anh Thức bị biệt giam trong buồng tối không có ánh sáng, điều kiện vệ sinh không đảm bảo và không được ra ngoài trời liên tục suốt 10 ngày đã vi phạm Điều 10 và khoản 1 Điều 35 Quy chế Trại giam (ban hành kèm theo Nghị định số 113/2008/NĐ-CP ngày 28 tháng 10 năm 2008 của Chính phủ). Hơn nữa, việc anh Thức chỉ được nhận 1 chén cơm trắng mỗi bữa ăn cũng đồng thời vi phạm chế độ ăn, mặc, ở, sinh hoạt của phạm nhân theo Điều 16 của Quy chế trên.

Không riêng anh Thức, những người tù tại trại giam Xuân Lộc khi thi hành kỷ luật cũng đều chịu chung tình trạng như vậy. Mặc dù phạm nhân vi phạm thì phải chịu kỷ luật là đúng theo quy định pháp luật, nhưng điều kiện sinh hoạt của phạm nhân trong thời gian kỷ luật không đảm bảo tiêu chuẩn căn bản theo Quy chế Trại giam là một sự vi phạm và được xét tương đương nhục hình. Từ sự việc của anh Thức vừa rồi và việc tuyệt thực đang diễn ra của anh Cù Huy Hà Vũ, cùng hoàn cảnh đau xót của những anh chị khác như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Đinh Đăng Định, Đỗ Thị Minh Hạnh, Hồ Thị Bích Khương… có thể thấy rõ tình trạng đối đãi hà khắc trái với quy định trên danh nghĩa đối với người đang thi hành án tù vẫn còn đang diễn ra phổ biến trong thực tế. Do vậy rất mong sự đồng lòng lên tiếng mạnh mẽ từ cộng đồng bằng các cuộc vận động để chấm dứt sự vi phạm trên.

https://www.facebook.com/ngu.vuquoc

25 comments:

  1. Nếu PB có thời gian xin hãy nghe băng audio này và sẽ hiểu hơn về nhà tù của CSVN ra sao. Ngoài ra nếu PB muốn nghe thêm xin google "hồi ký Thép Đen" của Đặng Chí Bình.

    http://www.chinhnghiavietnamconghoa.org/wp/HoiKyButKy/TraiKienGiam/index.html

    Nó lột tả được tất cả những gì được gọi là "thiên đường XHCN". Tôi tin vào những người này nói lên sự thật, đơn giản bởi vì tôi cũng đã từng bị, nhưng mức độ có nhẹ hơn. Nhưng nghe những người khác trong trại giam với tôi kể lại cũng không khác mấy với những hồi ký này.

    ReplyDelete
  2. • Thật xót đau khi mà ta biết họ phải sống trong những hoàn cảnh khắc nghiệt đến thế. Từng cái tên nhắc đến, từng sự kiện hiện về nghiệt ngã. Chỉ sợ đến cái ngày, thấy hương hoa mới biết người thân họ đang tang niệm cho những con người đầy nghĩa khí và oan khuất ấy ra tù!

    Bao nhiêu năm mưa nắng cũng một con đường. Nay người lại ta bảo nhau ném họ sang bên lề trái, nhưng mấy ai không thấy họ đàng hoàng đi về phía bên PHẢ!. Cả đến khi ngồi tù vẫn đấu tranh cho lẽ phải mà chính quyền thì vẫn chặn phá và gán cho là TRÁ!. Nghĩ mãi, chả hiểu tại sao lại như thế . .

    ReplyDelete
  3. Chính thể man rợ vẫn còn tồn tại, thì, với nó, những hình phạt man rợ vẫn tồn tại . Thế thôi . Có gì đâu mà thắc mắc .

    ReplyDelete
  4. LÊN TIẾNG THÌ BỊ BẮT.
    CHỈ CÓ GIẾT GIẾT
    GIẾT HẾT CỘNG SẢN THÌ MỚI CÓ HẠNH PGUCS.

    ReplyDelete
  5. Bản chất của người CS luôn tàn ác và man rợ hơn bọn thực dân!
    lịch sử đã chứng minh!

    ReplyDelete
  6. Người sông Tiền15 June 2013 at 08:14

    Nhà tù CS đàn áp thật dã man, tàn độc những người tù. Đã thế kỷ thứ 21 rồi mà nhà tù CS vẫn thế. Đúng là CS chỉ có thể xóa bỏ chứ không thay đỗi được.

    ReplyDelete
  7. Những người nầy lớn và học tập từ trường lớp xhcn mà bị đối xử tàn nhẫn như vậy, thì thử hỏi với dân quân cán chính VNCH chúng sẽ đối xử như THẾ nào? Chắc chắn phải tàn độc hơn bao giờ hết.
    Không phải chỉ riêng csVN, mà tất cả cs đều đối xử với những người bất đồng chính kiến là như vậy cả.
    Điển hình Tàu cọng và Bắc Hàn,csVN cũng vậy thôi vì đó là bản chất phát xuất từ hang Pác Pó.

    ReplyDelete
  8. Lịch Nguyễn15 June 2013 at 09:05

    Tôi đã đọc đâu đó về chế độ đày đọa con người trong các nhà tù ở Đông Đức trước đây.Khủng khiếp!Nhưng có lẽ nó cũng giống ở VN thôi.Chỉ có điều này nên biết:sau khi nước Đức thống nhất,công chức dưới chế độ cũ đều được hưởng lương hưu như người Tây Đức,chỉ có những kẻ bị coi là phạm tội chống lại con người như mật vụ,coi tù vi phạm các điều luật trong các công ước Quốc tế bị xét xử và trừng phạt.Lưới Trời lồng lộng và luật Nhân quả không trừ một ai đâu.

    ReplyDelete
  9. Trung Đông, Châu Phi, Châu Á...Trung cộng đến đến đâu, ở đấy phải xãy ra tình trạng hổn loạn xã hội, người địa phương nổi lên chém giết lẫn nhau!
    Đàn áp, tù đầy, đẩy nhau vào đường cùng là cảnh hiện nay của Việt Nam. Sắp đến người Việt sẽ lăn xã vào chém giết lẫn nhau cũng vì bọn Tầu cộng sản!
    Bất mãn, phẩn nộ của đồng bào trong xã hội, của đảng viên trong đảng cộng sản càng lúc càng dâng cao.

    Việt Nam hiện nay bắt buộc phải có sự thay đổi xã hội hoặc tình trạng chém giết đẫm máu lẫn nhau phải xãy ra khi sự phẩn nộ xã hội bùng nổ.
    Tuy tạm thời phải cần có sự uyển chuyển thích nghi với hoàn cảnh, nhưng Phong Trào Dân Chủ Việt Nam đang ở vào lợi thế rất lớn. Thay đổi ở Việt Nam là tiến trình phải diễn ra.

    Trần Huỳnh Duy Thức, L/s Cù Huy Hà Vũ, gia đình và phong trào dân chủ Việt nam hãy vững tin vào ngày đất nước được tự do, dân chủ. Ngày ấy nhất định phải đến… khi công cuộc vận động của toàn xã hội đối với đồng bào, chiến sĩ cả nước thành công.
    Mọi đồng bào Việt Nam và chiến sĩ trên toàn quốc vô cùng cần thiết phải có được sự nhận thức đúng về hiện tình nguy ngập của đất nước và của chính mình.

    Đồng bào, đảng viên cộng sản, không ai muốn trở thành những nô lệ của Trung cộng để chính mình phải trở thành nạn nhân đau khổ của những chính sách cai trị tàn ác của Trung cộng!

    ReplyDelete
  10. Bọn Tầu cộng sản đang xô đẩy 86 triệu dân Việt Nam trong nước vào cảnh chém giết lẫn nhau để sau cùng bọn Tàu phù cộng sản sẽ dọn nhà vào làm chủ nghênh ngang trên đất nước này! Những kẻ đầu tàu không thấy, nhưng 90 triệu dân Việt Nam, cả triệu đảng viên cộng sản phải thấy. Không thấy thì tất cả cùng chết với nhau, đúng như ý bọn Tàu cộng sản muốn! Chín mươi triệu dân Việt chắc phải khôn hơn những kẻ đang mê mồi chứ?

    ReplyDelete
  11. Vì một ý thức hệ không tưởng nên những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam sẵn sàng bảo vệ quyền lợi mà họ đã gắn liền với Trung Quốc chứ không vì quyền lợi của đồng bào, của dân tộc. Chính vì vậy nên họ sẵn sàng sử dụng những thủ đoạn tàn bạo, về thể xác cũng như về tinh thần đối với tất cả những ai chống lại cái ý thức đó. Trong khi họ coi những người lãnh đạo chính quyền Bắc Kinh như một người bạn lớn thì ngược lại chúng chỉ coi họ là những quần thần và buộc họ phải đáp ứng những yêu cầu của mình. Chính vì vậy ở các nước dân chủ thì phát xít và cộng sản bị coi là kẻ thù của tự do và nhân quyền.

    ReplyDelete
  12. Đại diện GĐ THDT:

    Chân thành cám ơn Phương Bích đã đăng bài và sự chia sẻ của chị. Điều này có ý nghĩa rất sâu sắc đối với gia đình tôi.

    Trần Văn Huỳnh

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn gia đình đã sinh ra cho đất nước một người con như Trần Huỳnh Duy Thức. Chúng tôi cũng tự hào về anh ấy.

      Delete
  13. Giờ này bọn cầm đầu cs đương chức chẳng còn ý thức hệ gì nữa! Ý thức hệ cộng sản đã qua rồi. Giờ còn lại chỉ là tiền! Giữ chức để có tiền. Muốn giữ chức phải chịu nhục khom lưng cho Tàu nó sai bảo; phải làm chó cho Trung cộng thì nó mới chịu ủng hộ thằng Mít, thằng Xoài… giữ chức!
    Thằng nào bảo sao nghe vậy ngoan ngoãn thì nó cho làm chủ tịch nước, tổng bí thư, thủ tướng! Giữ được chức rồi thì mau xây dựng bè cánh để bốc hốt, kiếm ăn, làm chó cắn xé đồng bào, cắn xé người yêu nước thay cho tên cướp nước Trung Cộng! Công việc lãnh đạo Việt Nam hiện nay đơn giản chỉ là thế! Dân Việt ta có thể gọi bọn này là lũ bán nước, chó giữ nhà cho Trung cộng, hay cai tù cho Tàu cộng…gọi bằng từ nào cũng đúng cả!
    Cái gọi là bộ chính trị cộng sản đang đặt sào huyệt giữa Hà Nội, một thời là thủ đô văn vật của nước Việt trong quá khứ, thực chất chỉ là một nhóm người dốt nhưng không dốt hẳn; còn gọi là hiểu biết thì cái biết của những kẻ này còn xa mới đến mức độ cần thiết để có thể xử dụng được! Cái biết của họ chẳng đi đến đâu cả! Đám người này là đại diện cho hiện tượng ba rọi về kiến thức, cả tổng quát lẫn chuyên môn! Vì thế, nhóm người này đâu cần biết gì là danh dự cá nhân, tự ái dân tộc, tinh thần dân tộc! Chỉ tiền là trên hết!
    Sáu mươi tám năm làm cộng sản đã biến thế hệ già nua đang là “những kẻ lãnh đạo cộng sản” thành những kẻ đã quen với đầu óc nô lệ của chủ thuyết và chế độ cộng sản! Nhục! Nhục lắm thay những mái đầu bạc, những mái tóc hoa râm!
    Như thế làm sao làm gương cho tuổi trẻ? Hiểu biết không đủ làm sao dẫn dắt được các thế hệ con cháu mình?
    Nói điều trên đây cũng phải nói rõ là xã hội Việt Nam ta phải ghi nhận và thực lòng ngợi khen những người cộng sản lớn tuổi, trung niên, và trẻ tuổi đã nhận thức đúng mức sự tai hại mà đại họa cộng sản, chủ thuyết cộng sản đã đem lại cho người dân Việt Nam chúng ta khắp nước trong non một thế kỹ qua và đã tránh xa nó; nhiều người đã không ngần ngại lên án nó. Chúng ta phải thành thực ngợi khen những con người khẳng khái, khí phách như thế.
    Nước Việt Nam ta đang cần những người kiến thức, khí phách, đãm lược, thao lược, coi lương tâm, tình người, tình dân tộc, tinh thần dân tộc, những giá trị đạo đức là lẽ sống. Có thêm được sự quả cảm, quyết tâm, cùng sự năng nổ của thế hệ những người trẻ đang lên với tinh thần hết mình dấn thân vì sự tiến bộ của con người Việt Nam. Họ, những người trẻ Việt Nam đang hết lòng, hết sức chiến đấu với quyết tâm đưa con người, xã hội Việt Nam vươn ra với thế giới, trao đổi mậu dịch toàn cầu, điều kiện tiến bộ duy nhất cho Việt Nam ta…đây là những mẫu người tuyệt hảo mà cả dân tộc chúng ta đang khao khát trộng đợi và họ đang xuất hiện trên khắp nước…một tin mừng cho cả dân tộc!
    Số lượng những con người lý tưởng như thế càng thêm đông chừng nào, đồng bào, dân tộc ta càng mau thoát vòng nô lệ của chế độ cộng sản và ách nô lệ khốn nạn mà tên kẻ cướp Trung cộng đang quyết tâm đặt lên dân tộc Việt Nam chúng ta chừng ấy.
    Tuổi trẻ Việt Nam hiện nay đang làm sống lại hào khí buất khuất, dũng cãm, và ý chí bão vệ giang sơn, bờ cõi cương quyết, sắt đá của ông cha. Chúng ta vô cùng mừng rỡ khi dòng dõi Âu Lạc chúng ta đang xuất hiện trở lại thế hệ những người trẻ Việt Nam khắp nước đang dũng mãnh đấu tranh vì tự do cho dân tộc như hôm nay. Tuổi trẻ Việt Nam hôm nay xứng đáng là những người con của nước Việt.
    Người dân Việt cả nước chúng ta chân thành cảm ơn Thượng Đế đã cho dân tộc chúng ta còn có được những người con xứng đáng như thế.

    ReplyDelete
  14. Mời các anh các chị xem thực tế buồng giam của Việt nam. Clip của bên lề phải cung cấp.
    http://www.youtube.com/watch?v=LSbc9-0sPh0&feature=share

    ReplyDelete
  15. DIEU DE HIEU LA CON CONG SAN THI MOI MOI BAT CONG VA SU DE TIEN SE LUON LA CHUYEN THUONG NGAY O HUYEN.PHI SUC DE TIM HIEU LAM GI.CHI CO HANH DONG QUYET LIET,AI CO GUOM DUNG GUOM,AI CO SUNG DUNG SUNG.DUNG LEN DAP TAN BE LU CONG SAN BAN NUOC,DUA VIET NAM VAO MOT THE GIOI MOI.

    ReplyDelete
  16. Chuyện lạ đường xa…
    http://tieng-danweekly.blogspot.com/2013/05/viet-tan-la-viet-tan-nao.html
    Bàn tiệc máu….
    http://lytuongnguoiviet.com/index.php/baivietthanhuu/25569

    ReplyDelete
  17. Thật đáng tiếc cho Phương Bích . Là con một cán bộ cọng sản lâu năm mà không hiểu gì về cọng sản thì thử hỏi tại sao người dân Việt nam , đăcl biệt là dân Việt miền Nam phải chịu bao áp đặt từ cọng sản như ngày nay .Có lẽ Phương Bích nên dành chút thời giờ để biết về cọng sản thì mới có thể làm một việc gì đó có lợi cho bản thân và cho người khác không là cọng sản
    Côn Sơn , Phú Quốc ,(riêng Sơn La thì tôi không rõ ) có phải ghê gớm so với nhà tù cọng sản hiện nay như cọng sản tuyên truyền không ? Mắt thấy , tay nghe cũng chư bằng chính bản thân mình trải nghiệm. Về lý thuyết thì theo như cọng sản nói , đặc biệt như lời Hồ chí Minh :" mỗi nhà tù là một trường học" , nhà tù không phải là nơi trừng phạt con người vi phạm pháp luật mà là nới "cải tạo" con người . Sự thật thì như thế nào , không nói ra thì ai cũng biết , sau năm 1975 , nhà tù cọng sản đã nhân đạo "cải tạo" hàng trăm nghìn người của miền Nam như thế nào ?.Còn hiện nay thì sao ? Hay xem tài sản của cảnh sát trại giam thì sẽ rõ . Còn họ "giáo dục" tù nhân thế nào ? Tù nhân phần lớn còn thua một con thú khi đã lọt vào trong tay của cảnh sát trại giam và cảnh sát điều tra , an ninh điều tra . Hãy tìm hiểu thực tế của cảnh sát trại giam hành xử với tù nhân thế nào thì mới hiểu được "long nhân đạo của công an và cảnh sát trại giam đối với tù nhân ra sao ?. Có một điều cho đến nay câu nói sau đây vẫn con chân giá trị của nó " Sự thật luôn luôn ngược với những gì cọng sản nói".

    ReplyDelete
  18. Đoàn Trọng Hiếu17 June 2013 at 00:04

    Nhà tù Xuân Lộc ở miền Nam XHCN cũng còn đỡ hơn nhiều so với nhà tù Tân Lập Vĩnh Phú miền Bắc XHCN,ở đây người tù bị cùm chân bằng bằng một chữ U rỉ sét vừa khít với cổ chân, nằm trên nền xi măng được tráng một lớp xi măng trộn với nước muối trên mặt nên lúc nào cũng ẩm ướt,bữa cơm chỉ vỏn vẹn một thìa cơm, hai khúc sắn và một bát nước muối. Sau một tháng nằm trong "nhà kỷ luật",khi được thả ra người tù phải lấy khăn bịt mắt lại vì chói nắng, cổ chân bị lỡ loét, và đặc biệt là cái lưng lở loét mưng mủ, hai chân tê dại không đi được mà khỏe lắm cũng chỉ có thể bò.Người vào " nhà kỷ luật" một lần sẽ tở và bị ám ảnh đến già.
    Bà Phương Linh so sánh nhà tù XHCN hôm nay "Nó khác gì nhà tù Sơn La hay Côn Đảo cách đây hơn nửa thế kỷ?" kể ra cũng hơi khập khễnh, vì nhà tù Sơn La hay Côn Đảo mà giống như nhà tù XHCNVN thì làm gì có còn đám đầu xỏ Việt cộng như Lê Duẩn, Võ Văn Kiệt , Phạm Hùng để chúng mang "tai hoạ đỏ" giáng xuống đầu Dân Việt hôm nay.

    ReplyDelete
  19. Đào Trọng Hiếu chính xác. Nhà tù Côn Đảo giam giữ tù binh cộng sản luôn mở rộng cửa cho những đoàn thanh sát quốc tế của LHQ vào thăm bất cứ giờ phút nào. Cơm ăn, áo mặc, giờ học tập, giờ giải trí, giờ cầu nguyện theo Phật Giáo, Công Giáo của tù nhân đều có lịch rõ ràng và thời biểu sinh hoạt của tù binh đều theo đúng lịch đề ra hàng tuần, hàng tháng. Đau ốm đều có bác sĩ, thuốc men đầy đủ, miễn phí. Nhưng trớ trêu, người tù cộng sản ở Côn Đảo vẫn bị đánh đập (bởi bạn đồng tù!), nhiều người bị tù nhân cộng sản cùng trại nhiều người kẹp chặt một người, trong khi một người tù khác dùng đủa ăn bẻ đôi đâm cho mù mắt trong đêm khuya (khi quân cảnh canh giữ trật tự tù vắng mặt) với lý do nghi ngờ phản đảng! Giáo dục của đảng cộng sản kinh tỡm là như thế!
    Lê Duẫn, Nguyễn Văn Linh, Lê Đức Anh...nếu không nhờ chính sách nhà tù Côn Đảo...đã không còn đến ngày nay để tiếp tục làm tay sai cho Tàu!

    ReplyDelete
  20. Ở đâu cũng có những vấn đề man rợ như vậy ! Mong xã hội ngày càng văn mình sẽ hết !

    ReplyDelete
  21. Cá nhân tranh đấu là cần thiết, nhưng toàn xã hội tranh đấu thì điều gì cũng thành công.
    Chương trình phổ biến kiến thức, giáo dục công dân cần phát động mạnh trong toàn xã hội Việt Nam. Trước khi là gì trong xã hội, mỗi người Việt Nam hãy là một công dân Việt Nam trước đã.
    Mỗi người công dân Việt Nam trước hết phải biết Quyền Con Người là gì… Người trên thế giới đã biết và đã thực thi Quyền Con Người từ 68 năm qua, do đó đất nước họ tiến bộ, con người và những giá trị đạo đức xã hội, cá nhân được tôn trọng. Các chính phủ của họ vì thế tự biết họ chỉ là những kẻ được xã hội thuê mướn làm việc cho bộ máy công quyền. Họ tự biết nếu họ làm không xong nhiệm vụ, họ sẽ phải bị đuổi việc, hoặc họ có thể bị truy tố, nếu mức độ sai phạm của họ ở vào mức độ phải bị truy tố trước tòa án.
    Họ sẽ bị đuổi việc bởi cấp trên của họ. Họ sẽ bị đuổi việc bởi công luận, do báo chí phát hiện, phơi bày. Họ sẽ bị đuổi việc bằng luật lệ, bằng tòa án quốc gia. Cả chính phủ cũng có thể bị giải tán nếu sự vi phạm của chính phủ đối với hệ thống luật pháp ở vào mức độ nghiêm trọng mà tối cao pháp viện kết luận là vi hiến; Hiến pháp là bộ luật tối cao của quốc gia mà không cá nhân nào được phép vi phạm; vì thế không ai dám ngược lại ý muốn của tòa dân,
    Nhân dân ta bị ức hiếp, cướp bóc, chà đạp nhân phẩm, thậm chí bị giết hại chỉ vì sự thiếu phổ biến thông tin về Nhân Quyền. Công việc phổ biến Tuyên Ngôn Nhân Quyền cần tiếp tục, phải tiếp tục và tiếp tục trên toàn quốc với sự tham gia của toàn xã hội mà trước hết là sự tham gia của các sinh viên, học sinh, toàn thể chùa chiền, nhà thờ.
    Phổ biến Tuyên Ngôn Nhân Quyền là nhu cầu sống còn quốc gia, đặc biệt là vì hậu quả quá lớn lao của Hiệp Ước Thành Đô giữa Việt Nam – Trung cộng sẽ đến vào năm 2020. Là người Việt Nam, bất cứ ai có ý thức, đều cần thiết nên tự động tham gia công việc chung của toàn xã hội: Phổ biến bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền
    Học sinh, sinh viên của mọi trường học trên toàn quốc, toàn thể đồng bào của các chùa chiền, nhà thờ hết sức cần thiết nên tham gia đông đảo nhằm phổ biến sâu, rộng Cẩm Nang Thực Thi Quyền Con Người, The Universal Declaration of Human Rights.

    ReplyDelete
  22. Kêu gọi LHQ vào VN

    Để tái lập lại trật tự xã hội và luật pháp công chính cho VN, sao người Việt Nam chúng ta không viết thư yêu cầu Liên Hiệp Quốc vào Việt Nam giúp hòa giải giữa các bên và giúp các bên thành lập quốc hội lập hiến cho Việt Nam? Đây là một chức năng chính thức của LHQ và như LHQ đã làm ở Campuchea, ở nhiều nước Châu Phi khác. Trở ngại gì khi chúng ta viết thư yêu cầu LHQ vào Việt Nam và nhân dân Việt Nam toàn quốc ký tên? Việc này có vi phạm luật pháp không? Có tính cách bạo động không? Có phản quốc không?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nên tự mình cứu mình trước. Liên Hiệp Quốc thì cũng là bè bạn với nhóm lãnh đạo. Chúng nó ăn chia, "anh đấm lưng cho tôi, thì tôi bóp tay cho anh" hết với nhau rồi đó. Tôi không nói là LHQ bất lực hoàn toàn, nhưng chỉ là khúc dây cứu chìm dễ đứt.

      Delete

  23. Bàng hoàng và đau xót! Tôi đã nghĩ tù chính trị được đối xử tử tế hơn tù hình sự, vậy mà ... thật kinh khủng...
    Làm thế nào để các tổ chức quốc tế vào gặp được tù chính trị VN ?

    ReplyDelete