Translate

Monday, 2 July 2012

Chuyện biểu tình ngày 1 tháng 7

Mặc cho thiên hạ phỏng đoán về thái độ của chính quyền đối với việc biểu tình ngày mai - 1/7,  tôi đi ngủ sớm để còn lấy sức cho cuộc đi bộ ngày mai. Thực sự trong đầu chả nghĩ ngợi lăn tăn điều gì, mặc dù ngoài trời đang mưa tầm tã, nhưng đã xác định rồi thì cứ thế mà làm thôi.
Tôi ngủ một mạch, không hề mộng mị.
Chuông reo lúc 4 giờ 28 phút sáng. Làm xong một số việc thì đánh thức bố dậy, nói con đi có việc nên bố ăn sớm nhé. Cụ chả hỏi gì mà chỉ gật đầu.
6 rưỡi là lên đường. Mưa vẫn rơi rào rào.
Như đã hẹn, đúng 7 giờ tôi có mặt tại nhà cụ Lê Hiền Đức để tháp tùng cụ cùng đi biểu tình. Vì cụ Đức vẫn còn đau chân nên chúng tôi mượn được cái xe lăn cho cụ ngồi. Cụ bảo hôm nay cụ đi vì 3 mục đích.
Thứ nhất là biểu lộ lòng yêu nước.
Thứ hai, ủng hộ Luật Biển.
Thứ ba, quan sát xem chính quyền có đàn áp thô bạo như biểu tình năm ngoái không.
7 rưỡi lên xe ô tô - 8 giờ 02 phút đến vườn hoa Lý Thái Tổ.
Lúc này trời đã ngớt mưa, tôi, cụ Lê Hiền Đức và T30 xuống xe. Xung quanh không thấy nhiều người có dáng dấp đi biểu tình, chỉ là những dáng dấp mang vẻ an ninh là nhiều nhưng cũng không đông lắm.
Ba cô cháu chúng tôi đẩy xe ra giữa sân vườn hoa trống vắng. Quanh đó là dăm bẩy người biểu tình đứng rải rác, còn ra ý thăm dò. Rồi đông dần lên, rồi trưng biểu ngữ, rồi hát, hô khẩu hiệu, rồi xuất hiện phóng viên. Một rừng phóng viên.
A, có thêm nhiều gương mặt mặt mới, trẻ măng bên những gương mặt cũ. Tôi mừng rỡ khi nhận ra những gương mặt đáng kính như giáo sư Bùi Duy Hiển, giáo sư viện sĩ Hoàng Xuân Phú, tiến sĩ Quang A, đại tá Nguyễn Đăng Quang, cụ Tạ Trí Hải và rất nhiều người quen khác nữa. Đang đứng dưới trời mưa thì cụ Ngô Đức Thọ gọi điện hỏi tôi đang ở đâu. Nghe tôi nói đang ở vườn hoa Lý Thái Tổ, cụ ngạc nhiên bảo tưởng mưa nên hoãn. Rồi cụ giáo sư già tức tốc lên đường. Không đầy nửa tiếng sau là cụ Thọ đã ở trên sân vườn hoa cùng chúng tôi.
Trời lúc mưa lúc tạnh. Trên sân xuất hiện một lá cờ đại. Khi người đàn ông gày gò cầm cờ phất qua phất lại, những vồng cờ cuộn bay trong không trung rất đẹp mắt , gợi cảm giác uy nghi và hào hùng.
Không thấy bất kỳ một sự can thiệp nào của các lực lượng chức năng. Cũng không có loa phản đối tụ tập đông người như năm ngoái. Trên sân, người biểu tình hồ hởi đi lại, bắt tay chào hỏi nhau tíu tít. Thấy vậy lại nghĩ cũng lạ, năm ngoái tôi vừa mới ra Bờ Hồ, chưa kịp hô hào gì thì “họ” đã ào vào túm lấy chúng tôi tống lên xe buýt, bảo là gây rối trật tự công công cộng, rồi giam tới 5 ngày. Vậy mà bây giờ náo nhiệt thế này, cờ quạt giăng đầy, hô rầm rầm thì lại chả ai bảo là gây rối trật tự công cộng. Khi những người biểu tình bắt đầu tuần hành quanh Hồ Gươm, vừa đi vừa hô khẩu hiệu thì “họ” còn đứng ra điều khiển giao thông để cho đoàn biểu tình đi qua đường nữa. Xem ra tư duy của “họ” cũng rất tùy hứng?
Đoàn biểu tình đi dọc đường Tràng Thi, hướng về phía đại sứ quán Trung Quốc, vừa đi vừa hô vang những khẩu hiệu đả đảo Trung Quốc xâm lược. Trường Sa, Hoàng Sa, Việt Nam. Tôi đi trong đoàn nên không biết có bao nhiêu người, chỉ nghe thấy tiếng hô khi tập trung cứ rền vang. Nếu không vì trời mưa nên nhiều người tưởng hoãn thì có lẽ cuộc biểu tình ngày hôm nay phải lên tới nghìn người. Hẳn nhiều người sẽ rất tiếc...
Khi đoàn vượt qua ngã tư Điện Biên Phủ - Trần Phú thì bỗng dưng chựng lại. Lúc đầu tôi không để ý, cứ mải chụp ảnh và chuyện trò với những người quen cũ. Sau thấy hơi lâu thì mới len lên trên - hóa ra công an đang đứng chặn đường. Cụ Lê Hiền Đức thì cứ lặp đi lặp lại một câu hỏi tại sao lại ngăn sông cấm chợ như vậy.Dường như cụ không hiểu một điều đơn giản như thế lại có thể xảy ra.
Chao, nghĩ mà tội cụ! Sống gần hết đời người mà cụ vẫn “ngây thơ” vậy. Nhiều người lên tiếng khuyên cụ và mọi người quay lại, tiếp tục tuần hành về tượng đài cảm tử. Sau phút dùng dằng, cụ Đức cũng cùng cả đoàn biểu tình lại quay lại, đi theo hướng Hàng Bông để về Bờ Hồ.
Dọc đường, một tay an ninh mặc thường phục len vào đưa điện thoại cho cụ Đức, bảo cụ nói chuyện với anh Luyến nào đó. Một nhóm người dồn lại, xúm xít quanh cụ Đức. Hóa ra công an “gọi” cụ về, bảo sẽ cho xe đến đón cụ?
Ơ hay! Đã đi gần hết buổi rồi, lại dở chứng đòi đón cụ về là thế nào. Mọi người bắt đầu phản đối, tiếp tục đẩy xe cụ Đức về phía trước. Lúc trước cái xe thùng của công an còn áp vào, suýt chèn vào xe cụ Đức làm người đẩy xe phải lái chiếc xe dạt vào phía trong. Trong lúc lộn xộn, mải tranh cãi với tay mặc thường phục và một tay an ninh khác cứ chĩa camera vào mặt mọi người để quay suốt từ đầu buổi đến giờ, tôi chả để ý đến có kẻ lợi dụng thó mất chiếc điện thoại. Tiếc những bức ảnh quá. Tiền thì có thể dành dụm, chứ ảnh thì có những giá trị lịch sử không bao giờ lặp lại. Nghe tin tôi mất điện thoai, cô bạn biểu tình la oai oái, bắt đền những bức ảnh tôi chụp cô ấy nhưng chưa kịp post lên mạng. May mà tôi cũng đã kịp post lên vài cái và một đoạn clip ngắn nhưng khá hay về người biểu tình.
Như mọi khi, mọi người tập trung dưới chân tượng đài cảm tử, hát và hô khẩu hiệu một hồi rồi chia tay nhau. Trong khi một nhóm người ngồi uống nước ở cái quán”không bán nước cho người yêu nước” năm ngoái, mấy anh dân phòng và một anh công an cũng ngồi uống nước cách đó vài mét, chừng như để canh chừng. Phía xa, xe thùng của cảnh sát vẫn đỗ bên vỉa hè.
Tôi về nhà, chuẩn bị cơm trưa cho bố. Lúc bê cơm vào, bố tủm tỉm cười kể, rằng sáng nay mẹ tôi gọi điện lên hỏi tôi đâu, bố bảo nó đi có việc từ sáng sớm rồi. Thế là bà giãy nảy lên:
- Thôi chết rồi! Thế là nó lại đi biểu tình rồi!
Chả gì năm ngoái có người nói đến tai cụ rằng” Chúng tôi mà thấy chị ấy trong đoàn biểu tình lần nữa là sẽ bắt ngay”. Mẹ tôi tức tốc lên nhà, kể với bố là trưa hôm qua (thứ bẩy đáy), vừa bê bát cơm lên thì có cô công an nào đó xưng là ở trên “Bộ” lại gọi điện đến, vẫn nhờ cụ khuyên con gái không nên đi biểu tình vào ngày 1/7. Lần này cụ nhà tôi hỏi ngược lại:
- Thế đi như thế có gì sai không hở cô?
- Sai thì không sai, nhưng không nên đi.
Cụ bảo cô ấy nói chị ấy (tức là tôi đấy) viết trên mạng (blog đấy) nhiều lắm bà ơi. Cụ lại hỏi:
- Thế viết như thế có gì sai không hở cô?
- Sai thì không sai, nhưng không nên viết thế.
Chưa bao giờ tôi thấy bố tôi cười khoái chí đến thế. Bố cười khinh khích, bảo bố chấm cho mẹ điểm 10, vì chỉ cần hỏi một câu như thế là giải đáp được tất cả. Mẹ tôi phải dọa là chồng tôi già rồi, lại bị cao huyết áp, cứ nói nhiều những chuyện thế này mà ông ấy xúc động ngất đi thì...gay lắm đấy, thế là cô ấy mới chịu thôi.
Hay thật! Thế mà suốt cả chiều hôm qua chả thấy mẹ tôi nói gì, cũng chả (mách) bố. Cái trò chiến tranh tâm lý là ghê gớm lắm. Họ chọn mẹ tôi là điểm yếu nhất để tấn công tôi đấy. May mà mẹ biết thừa chồng con mình, nên chả ý kiến ý cò gì nữa. Nhưng nghe bảo tôi đi biểu tình thì cụ lại cũng chưa yên, nên tôi đi rồi cụ mới lên chia sẻ với chồng.
Bố bảo bố đưa cho mẹ đọc cái bài tôi viết “Nhà cầm quyền mất gì và được gì khi bắt giam Bùi Hằng” cho mẹ đọc, bảo bà đọc đi rồi sẽ thấy chính quyền bây giờ “bí” đến thế nào....
Tôi chạy vào bật máy, in thêm cho bố bài”Khốn nạn thân các anh. Đéo mẹ cha chúng nó” cho bố đọc, kể lại cái tích cụ Nguyễn Khuyến viết bài văn tế như thế nào, bố cười khắc khắc bảo, cụ Nguyễn Khuyến thâm nho thật.
Tôi tin chắc là các cụ hiểu rõ tính “thật như đếm” của tôi, nên những gì tôi viết sẽ cho các cụ thấy sự thật mà các cụ không thể tìm thấy, nghe thấy trên đài báo nhà nước như thế nào.
P/S:
Sim 3G hết tiền, tôi chạy đi mua cái sim mới. Từ chuyện 3G lan man thế nào sang chuyện viết blog, rồi chuyện đi biểu tình. Chủ cửa hàng bảo đi biểu tình thì chống TQ thế nào được. Tôi bảo này nhé, con chó khi bị đánh thì đương nhiên nó phải ẳng lên một tiếng (mượn câu chuyện trên mạng), đúng không? Đúng hả? Ờ, thế có thằng nó bắt dân mình, chiếm đảo của mình, giết bộ đội mình, giờ nó lại vào tận bờ biển của mình để mở thầu bán hàng cứ như là biển của nó thì cậu bảo sao? Lẽ nào dân mình để nhà nước đấu tranh đơn độc thế? Cậu đừng có ỷ lại nhà nước nhá. Thời buổi văn minh đấu tranh đâu chỉ bằng nắm đấm và súng đạn.
Thế nào mà lại sang cả chuyện kiện cáo của tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ. Cậu ấy hỏi, thế ông ấy kiện có đúng không?
Quan điểm của riêng tôi là ông ấy kiện đúng. Còn chính quyền họ xử công khai mà lại kín, rồi xử mà không xét thì sẽ có lịch sử phán xét. Những người như ông Vũ chấp nhận cái giá đó để đổi lấy cái đáng giá hơn nhiều cho đất nước đấy. Cậu không nhớ bà Ngô Bá Thành từng nói - Việt Nam có một rừng luật, nhưng lại sử dụng luật rừng đấy à?
Cậu chủ chuyện say sưa đến nỗi khách vào mua hàng, đòi bớt 10 nghìn cậu ấy OK luôn, xong lại quay ra tranh luận với tôi. Khi tôi ra về cậu ấy cười rõ tươi, nhất trí sẽ vào gúc gồ để biết thêm thông tin đa chiều, chứ không cứ Dân trí với Vnexpress....nữa

Vừa thấy trên facebook thấy có cái hình này trong ngày 1/7.

23 comments:

  1. CÁM ƠN PB !

    ReplyDelete
  2. Hôm qua ,đi trong đoàn biểu tình thấy Bích luôn giơ cao chiếc điện thoại đẻ ghi hình .Mình nghĩ vào BLog của Bích chắc sẽ được xem nhiều ảnh đẹp về những người biểu tình .Ai ngờ ,lại có cả thành phần chôm chỉa trong đó .Chia buồn cùng Bích nhé.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nghe có người nói Phương Bích mất điện thoại rồi mình phát khóc, Phương Bích chụp rất nhiều ảnh nhưng lúc mưa to mình chỉ kịp che ô cho Phương Bích up lên facebook được có mấy kiểu ảnh. Tiếc đứt ruột, với cô ấy thì tiền mất bao nhiêu cũng không tiếc bằng tư liệu, có những thứ mất đi rồi không bao giờ tìm lại được.

      Delete
  3. Bùi Thị Minh Hằng2 July 2012 at 16:36

    Ôí trời! Chia buồn vì mát điện thoại nhé!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lần sau nhớ mua cái dây đeo lồng vào cổ tay tránh rơi,và đỡ bị giật nhá...(ngoài mất tư liệu còn mất vài tháng lương hưu nữa dấy)

      Delete
  4. Cám ơn Bích. Bích viét ngày càng hay. Từ khi biết Ba Sàm, nay biết thêm Bích và một số blog khác mình đã hạn chế xem Dân trí, Bee.net, Vietnamnet. Còn VNexpress hầu như không bao giờ xem. Hàng ngày chỉ xem Ba Sàm, Tuan Vietnam và 1 số blog như Bích. Và cũng đã giới thiệu cho nhiều người chưa biết xem Ba Sàm.

    ReplyDelete
  5. bùi công tự2 July 2012 at 18:10

    một ngày không thể nào quên /mừng em phương bích vẹn nguyên trở về /

    ReplyDelete
  6. nhất trí sẽ vào gúc gồ để biết thêm thông tin đa chiều, chứ không cứ Dân trí với Vnexpress....nữa.
    Cảm ơn chị nhiều.

    ReplyDelete
  7. Mình đang rất buồn đây ,hãy đọc B.Hằng viết:
    đó là trên xe áp giải tôi về Vũng Tàu bọn chúng gồm 5 người 4 nam 1 nữ trong đó tôi biết tên một thằng là an ninh Vũng Tàu tên Thường( đúng là kẻ Tầm thường) Trên xe chúng đã mở chương trình phát thanh bằng tiếng TRUNG QUỐC ??????????????

    Không lẽ chúng thật sự đã làm việc và là người của Trung Quốc từ lâu rồi?Chúng ta đang trong tay bọn Tàu?

    Mình đã nghi nghờ từ lâu ,giờ thấy B.hằng nói vậy ,mình cànghiểu ý của nhạc sĩ Việt Khang :VIỆT NAM TA CÒN HAY ĐÃ MẤT???

    ReplyDelete
  8. Đ.Yên Lặng2 July 2012 at 22:22

    Thế là của đã thay người...
    Bài học cảnh giác quá tươi còn gì
    Từ nay tranh đấu...có đi
    Chắc đồ không mất bởi vì...hôm nay.

    ReplyDelete
  9. Rất ngưỡng mộ chị. Chị thật đáng mến.

    ReplyDelete
  10. tôi nghĩ lại thằng CAM nào đó thó chiếc điện thoại của Bích đó thôi , Bích viết rất tự nhiên , hay .

    ReplyDelete
  11. Anh rat thich doc cac bai viet cua em. Cac bai do sao ma duyen dang, manh liet, mang hoi tho cuoc song va keu goi. Bai viet cua em xung dang gap van lan cac bai viet re tien cua hon 17000 nha bao hen ha. Hay dot chay len ngon lua cua niem tin rang chung ta luon co tinh yeu thuong dong bao minh, dat nuoc minh va chung ta luon co CHINH NGHIA em nhe.
    Chao em mot nguoi phu nu rat dung cam va tham dam tinh nguoi.

    ReplyDelete
  12. PB ơi,
    Tui có imeo cho phuongbich06@...kể chuyện mình "góp thân" vào ngày 1/7 ở Saigon,kèm mấy tấm ảnh như những comment tâm sự với PB đấy !. PB Có nhận được hông ? Hay phải vào thành viên mới send được !?!

    Hi hi, như đã hẹn hội ngộ mí anh DHLV (ben com aBS), hic..hic, tui ở cuối sông còn anh DHLV lại bị ốp ở đầu sông rồi...thật không có "duyên"!

    Cho tui an ủi việc "vô thường" cái phôn nhé,chúc Phương Bích&bằng hữu mình bình an, dũng trí và suy tư nhiều mẫn tuệ cho Đất Việt buồn của mình.

    Tamsacne

    ReplyDelete
    Replies
    1. gocsen ui, tui ko nhận được email đó. Gocsen gửi lại đi

      Delete
  13. Chia buồn vì mất ĐT nhé.. đúng như dự đoán,tình hình sẽ được "cải thiện" ,có điều được mấy nả thì còn phải xem xem..
    Nếu không mưa, chắc sẽ đông lắm đấy..

    ReplyDelete
  14. loay hoay mãi mới vào được blog của chị!Chị viết rất hay,hi...e thích chị lắm

    ReplyDelete
  15. "Hãy hành động xứng đáng với tiền thuế của dân"
    Làm tôi nhớ tới một cái bảng điện tử - loại người ta vẫn dùng để quảng cáo được đặt trên tiền sảnh của công an một huyện mà tôi thấy trên đường từ Hạ Long về Hải Dương (ai biết là huyện nào xin nhắc giùm vì tôi mới đi lần đầu nên không nhớ rõ) chạy một dòng ...khẩu hiệu. Vậy thử hỏi khẩu hiệu có cần phải dùng bảng đắt tiền thế không, mà tiền ở đây là tiền thuế của dân và tiền tài nguyên đất nứơc cũng là của dân chứ của ai???

    ReplyDelete
  16. Gửi Phương Bich và các bạn !!!
    http://thiennam2012.blogspot.com/
    Quả lừa lịch sử

    ReplyDelete
  17. Năm ngoái khi nông dân vùng Kiên Lương (Kiên Giang) lập phòng tuyến (dùng cả quan tài) chống cướp đất, họ dùng vũ khí thô sơ như chai xăng, giẻ tầm dầu (để hun khói) và xịt cả thuốc trừ sâu…họ đánh chìm 3 tàu CA, các chú CA chạy vào Sư đoàn 4 quân đội cầu cứu, nhưng bị đóng cửa không cho vào với lời nhắn nhủ “Quân đội không đi đàn áp nhân dân”. cả đoàn bị nông dân bắt và phải ký vào cam kết không được cướp đất của dân nữa.

    ReplyDelete
  18. Các bạn thân mến,

    Tôi đã đọc hết các Comments của
    các bạn và không biết có ai trong số các bạn hiện đang ở Huế và
    các bạn có đến Phố đi bộ đường Nguyễn Đình Chiểu bên bờ Sông Hương
    vào ngày 01/07/2012 không? Tôi là người không đi biểu tình theo một
    Giáo hội nào mà chỉ tự phát tham gia thông qua tin của Dân Làm Báo.
    Sáng 01.07 tôi và một người bạn cùng ngồi uống Cà phê tại đường Phạm
    Hồng Thái, chúng tôi có dự định tham gia với đoàn biểu tình (nếu
    có), và đến khoảng 8h00 thì chúng tôi đi vào đường Nguyễn Đình Chiểu,
    đi được nữa đường thấy rất khác thường, từng nhóm 4 đến 5 người
    ngồi với nhau một số thì đi tới, đi lui và lưa thưa có vài người công
    an nhưng tôi nghĩ tất cả bọn này đều là công an hình sự mặt thường
    phục, khi tôi bảo với bạn tôi là quay trở lại quán càphê ngồi quan
    sát xem sao thì sau khi trở lại chưa đến Đài Tưởng Niệm Thánh Tử Đạo
    thì bị một người hỏi thăm “đi mô rứa?” là công an hình sự, mặt
    thường phục. Tôi chưa kịp trả lời thì lập tức một công an sắc phục
    với tay cầm roi điện chay ra, rồi hai người mặc thường phục nữa cũng
    chạy theo chặn chúng tôi lại và hỏi “Hai đứa bây đi mô rứa?” tôi liền
    trả lời hai đứa em vừa uống cà phê xong bên quán “Thảo Nguyên” xong,
    lâu ngày không vào chỗ này nên hai đứa em định đi dạo ngắm Sông Hương
    và cầu Trường Tiền, tôi cố chứng tỏ là không biết chuyện gì đang
    xảy ra. Sau đó họ yêu cầu chúng tôi xuất trình CMND rồi thêm hai câu
    hỏi nữa là: Ở mô? Và làm chi? Trả lời xong người mặt thường phục
    nói: Về đi! Không được đi loanh quanh tại khu vực này. Tôi hỏi: Có
    chuyện chi hả anh? Thì không nhận được câu trả lời mà chỉ thấy ánh
    mắt hung tợn của gã này và chúng tôi quay đi. Tôi nghĩ thể hệ trẻ
    chúng ta nếu ai có quan tâm, tìm hiểu về chính trị, về những việc
    làm của các vị lãnh đạo được gì cho dân? thì không ít người có
    cùng quan điểm là làm thế nào để bài trừ những vị này hay nói
    cách khác là xóa bỏ chế độ này. Theo thống kê của chúng tôi thì
    hết 90% thanh niên được hỏi về chính trị đã tỏ ra bất mãn với chế
    độ. Tuy nhiên, hầu hết họ chỉ biết sống trong hận thù, uất ức chứ
    không dám bày tỏ quan điểm của mình bằng hành động. Đối tượng khảo
    sát của tôi không chỉ là sinh viên, công nhân, người lao động tự do mà
    còn có cả những người làm ở các doanh nghiệp nhà nước như sở tư
    pháp, toàn án, thuế, … Bản thân tôi rất cảm kích các anh chị, những
    người yêu nước đã bày tỏ quan điển của mình bằng hành động. Và nếu
    chúng ta, các thanh niên yêu nước, có cùng quan điểm cùng đứng dậy
    bày tỏ lòng yêu nước bằng hành động thì tôi chắc rằng chúng ta sẽ
    thành công. Để nói rằng lòng yêu nước và hành động cho việc này là
    không của riêng ai. Chúng ta, những thanh niên yêu nước Việt Nam nói
    chung và ở Huế nói riêng hãy sẵng sàng tham gia bày tỏ thái độ, quan
    điểm của mình mọi lúc, mọi nơi và sẽ đứng lên đấu tranh khi có cơ
    hội. Các bạn đã thấy không khí sôi sục của các bạn trẻ yếu nước ở
    HaNoi và SaiGon họ đã chứng minh một bước ngoặc của phòng trào và
    chúng ta những người con xứ Huế hãy đứng lên cùng các bạn yêu nước
    toàn Quốc. Đại diện cho thanh niên yêu nước ở Huế. Chúc các bạn trẻ,
    những người yêu nước khắp mọi miền Tổ Quốc sức khỏe, Trí Tuệ và
    giữ vững lập trường!

    Thân chào!

    ReplyDelete
  19. Hay quá.
    Hoan hô.Chúng tôi những người con Hà nội, đang du học tại Hoa Kỳ, đang đọc và xem các clip biểu tình tại Hà nội như http://www.youtube.com/watch?v=LU_aWwOmWi0&feature=relmfu.
    Chúng tôi rất xúc động.
    Khi còn ở Việt Nam, chúng tôi cũng đã từng xuống đường nhiều lần tại Hà nội cùng các chị, bác Quang A...
    Nay khi ở cách xa 1/2 vòng trái đất. Trái tim chúng tôi vẫn hướng về tổ quốc.
    Máu đang dồn lên đầu, trái tim như đập mạnh hơn, tiíc rằng không được chia sẻ cảm xúc của mình cungà những người con Hà nội trong ngày 1/7.

    Hỡi những người Việt nam có lương tri ở mọi nơi trên trái đất.
    Hỡi những người Việt Nam được nhân dân tin tưởng tại Chủ tịch nước, Đảng, Quốc hội, chính phủ, các Ban ngành..
    Chúng ta phải làm gì,?
    Đừng sợ "nếu xảy ra chiến tranh thì không có ai đầu tư vào Việt Nam" bác Tổng Bí thư ơi... tại sao Bác lại ấu trĩ như thế. Nếu đã mất nước rồi thì dù có nhiều nhà đầu tư nước ngoài thì cũng là đầu tư vào Trung quốc mà bác tổng bí thư ơi...
    Chúng tôi, nhưnữg người dân Việt Nam đề nghịi:
    - Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ cần có các biện pháp mạnh mẽ, cương quyết, cứng rắn trước các hành động ngang ngược của Trung quốc.
    - Đảng, Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ cần có các biện pháp, chính sách bảo vệ Ngư dân việt Nam đang khai thác, hoạt động trên vùng biển Việt Nam, nếu không chỉ vài năm nữa sẽ không còn ai dám ra biển cả, Việt Nam có câu "đem con bỏ chợ" không biết các bác còn nhớ không.
    - Không trấn áp các hoạt động biểu tình ôn hòa của nhân dân. Tại sao nhân dân TQ biểu tình được mà ND Việt Nam không biểu tình được.
    - Chúng ta cần có 1 thông điệp rõ ràng cho Trung Quốc, vì bọn nó là kiểu Mềm nắn rắn buông.
    - Chúng ta cần lợi dụng các thế mạnh quốc tế như Hoa Kỳ để làm cán cân cân bằng với Trung Quốc. Hãy cho Hoa Kỹ vào Cam ranh đi hỡi các nhà lãnh đạo VN.

    Những người con Việt Nam từ trẻ 1 tuổi đến cụ già 81 tuổi đồng quỳ lạy Chủ tịc nước, Tổng bí thư, Chủ tịch QH và đặc biệt là Thủ tướng chính phủ. Xin các ngài hãy thương láy chúng tôi, thương lấy nhân dân Việt Nam mà có các hành động cụ thể. Chúng tôi cầu xin các ngaif hãy cứu lấy chúng tôi.
    Từ Hoa Kỹ, nhóm Nghiên cứu sinh ĐH Havard

    ReplyDelete