Translate

Friday, 22 March 2013

TRƯỜNG SA (Tặng Đông Kỳ trước khi ra Trường Sa)

Cô gái tuổi 25, vẫn ham diện váy áo và yêu đương trai gái. Tôi chỉ im lặng ngắm nhìn. Có hơi buồn đôi chút. Tuổi trẻ mà...
Rồi một ngày, có lẽ cô cũng chợt nhận ra, cái tôi của mình quá là bé nhỏ. Tôi ứa nước mắt khi đọc những vần thơ này của con bé.


Kỳ ơi
Nếu ngày mai cậu ra với Trường Sa
Cho gửi một ít buồn của Phố
Hãy nhớ
Đừng để rớt dọc đường dù chỉ là chút tý ty

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Giang rộng vòng tay ôm biển xanh vào lòng, ngước mắt ngắm chim hải âu bay như giăng lưới
Anh lính mới hai mươi nhớ người yêu dựa boong tàu rười rượi
Di di bàn chân gầy vẽ tóc người yêu- đang cười nơi quê nhà đầy nắng và trăng

Kỳ ơi
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Đừng ngại ngần mà thinh lặng
Cậu, tớ, và những đứa còn ngu khờ nơi đất liền im lặng đủ lắm rồi
Hãy nói, hãy khóc, hãy cười
Nhưng đừng thề thốt, hứa hẹn gì Kỳ nhé
Vì có ích gì đâu... những lời thề của chúng ta- những người không đưa thân mình ra nuôi bình yên cho trùng khơi, cho Tổ Quốc thì chẳng nghĩa lý, thấm tháp vào đâu
Nó chỉ đủ để đánh lừa nhau, chỉ là gian trá
Cậu hãy mạnh mẽ
Nhận lỗi về mình!
Bình minh rồi sẽ đến

Hình ảnh: TRƯỜNG SA
(Tặng Đông Kỳ trước khi ra Trường Sa)

Kỳ ơi
Nếu ngày mai cậu ra với Trường Sa
Cho gửi một ít buồn của Phố 
Hãy nhớ
Đừng để rớt dọc đường dủ chỉ là chút tý ty

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Giang rộng vòng tay ôm biển xanh vào lòng, ngước mắt ngắm chim hải âu bay như giăng lưới
Anh lính mới hai mươi nhớ người yêu dựa boong tàu rười rượi
Di di bàn chân gầy vẽ tóc người yêu- đang cười nơi quê nhà đầy nắng và trăng

Kỳ ơi
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Đừng ngại ngần mà thinh lặng
Cậu, tớ, và những đứa còn ngu khờ nơi đất liền im lặng đủ lắm rồi
Hãy nói, hãy khóc, hãy cười
Nhưng đừng thề thốt, hứa hẹn gì Kỳ nhé
Vì có ích gì đâu... những lời thề của chúng ta- những người không đưa thân mình ra nuôi bình yên cho trùng khơi, cho Tổ Quốc thì chẳng nghĩa lý, thấm tháp vào đâu 
Nó chỉ đủ để đánh lừa nhau, chỉ là gian trá
Cậu hãy mạnh mẽ
Nhận lỗi về mình!
Bình minh rồi sẽ đến

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Nhân tiện
Nhắc về mẹ và cha
Vẫn ngày đêm nắn nón từng chữ cái để viết cho anh một bức thư toàn nước mắt 
Sự thật
Liếp nghèo bây giờ trống trải đến thương!
Và nhớ nói cả về những con đường
Lâu rồi các anh không có quyền được thấy
Con đường đến trường, con đường dẫn người yêu đi chơi, con đường mẹ bấu ngón chân quảy hàng rong đi chợ... vẫn dài  vẫn rộng... 
Những con đường vẫn vậy
Chỉ có con người thay đổi thôi anh!
Mong manh
Mong manh

Kỳ ơi!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Hãy mang theo một ít lá xanh
Một ít hoa  trắng, vàng, nâu, tím, đỏ
Thả xuống biển khơi... 
Chẳng to tát gì đâu, nhưng đó là một đức tin nhỏ
Đức tin về những người ngã xuống rồi vẫn muốn được ngửi thấy hương của đồng nội quê nhà

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa 
Tớ không đủ quyền để đi cùng cậu được
Hãy mang về cho tớ những vết xước
Những vết bầm lòng, bầm ruột, bầm tim
Của các anh- những chàng lính mới hai mươi mà đã trăm lần phải khóc!

Kỳ ơi...
Ngày cậu trở về hứa với tớ là không được khóc
Nếu muốn khóc cũng phải quay mặt đi cậu nhé
Vì các anh khóc nhiều rồi... nên những đứa vô tích sự như chúng ta nên mạnh mẽ hoặc giả vờ mạnh mẽ
Để các anh hiểu rằng... mình hi sinh không vô ích! Kỳ nghen

Kỳ...
Ơi
 Cậu có thấy chúng ta quá đớn hèn?

p/s: http://www.youtube.com/watch?v=1Ntg5hz-Zcw

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Nhân tiện
Nhắc về mẹ và cha
Vẫn ngày đêm nắn nón từng chữ cái để viết cho anh một bức thư toàn nước mắt
Sự thật
Liếp nghèo bây giờ trống trải đến thương!
Và nhớ nói cả về những con đường
Lâu rồi các anh không có quyền được thấy
Con đường đến trường, con đường dẫn người yêu đi chơi, con đường mẹ bấu ngón chân quảy hàng rong đi chợ... vẫn dài vẫn rộng...
Những con đường vẫn vậy
Chỉ có con người thay đổi thôi anh!
Mong manh
Mong manh

Kỳ ơi!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Hãy mang theo một ít lá xanh
Một ít hoa trắng, vàng, nâu, tím, đỏ
Thả xuống biển khơi...
Chẳng to tát gì đâu, nhưng đó là một đức tin nhỏ
Đức tin về những người ngã xuống rồi vẫn muốn được ngửi thấy hương của đồng nội quê nhà

Kỳ!
Ngày mai cậu ra với Trường Sa
Tớ không đủ quyền để đi cùng cậu được
Hãy mang về cho tớ những vết xước
Những vết bầm lòng, bầm ruột, bầm tim
Của các anh- những chàng lính mới hai mươi mà đã trăm lần phải khóc!

Kỳ ơi...
Ngày cậu trở về hứa với tớ là không được khóc
Nếu muốn khóc cũng phải quay mặt đi cậu nhé
Vì các anh khóc nhiều rồi... nên những đứa vô tích sự như chúng ta nên mạnh mẽ hoặc giả vờ mạnh mẽ
Để các anh hiểu rằng... mình hi sinh không vô ích! Kỳ nghen

Kỳ...
Ơi
Cậu có thấy chúng ta quá đớn hèn?








Nồng Nàn Phố

https://www.facebook.com/nong.n.pho
 

No comments:

Post a Comment