Translate

Monday 23 March 2015

ĐIẾU CÂY XANH!

Điếu cây xanh – Đánh cây xiêu
Hòa Nguyễn
Nhật Nguyệt xoay vần, bốn mùa thay lá, tưởng gốc bền thì tán mãi còn xanh.
Có ngờ đâu một trống lệnh nhanh, vừa dứt tiếng đứt rồi thân cổ thụ
Cữ ngỡ Thủ Đô vẫn chưa đủ diện tích cây xanh trên một đầu người
Vẫn tưởng rằng Xuân thuận sắc tươi.Tết trồng cây Xuân mãi còn viên mãn
Ấy mà nay biết lấy ai bầu bạn, đàn chim kia nháo nhác biết về đâu ?
Tiếng rao rơi lạc phố đêm thâu, cơn gió nào lang thang tím lá biếc “
Sáng nay đây :
Nhìn cây đổ cho lòng thương tiếc, lõi thân này còn rỉ máu nhựa tươi
Rễ bật lên mà nhớ khôn nguôi, tán lá kia những ngày che nằng lửa.
Mùa Thu nào không thoảng mùi hoa sữa, vị hương nào “ngọt ngào phố đêm” ?
Mùa Hạ nào nấn ná muốn dài thêm, ngày tan trường “cánh phượng hồng” ép vở.
Con đường Xuân những chum hoa sưa nở, trăng tinh khôi như áo trắng Hà Thành.
Góc phố nào nghiêng nghiêng mái rêu xanh, lá bàng đỏ ấm cả mùa Đông phố ?
Thử hỏi:
Máy chục năm trải bao mùa bão tố, cắt tỉa cành vẫn thường niên
Chặt những cây thân ngả nghiêng, sao đốn cả những thân thẳng khỏe.
Nạn xả ra điều không ai muốn, trách nhiệm này đâu phải lỗi của cây
Nay cắt cành mai cưa gốc đó đây, phải hỏi đến bổng lương kia ai nhận ?
Đừng tưởng cây vô tri an phận, cây là cây cũng là người
Đừng tưởng xung quanh chỉ vỗ tay cười, cười là cười đôi khi là khóc !
Nhìn phố quen cây bật gốc, dáng nào lùi mãi kỷ niệm xưa
Rồi Hè sang nắng nửa ban trưa, bóng mát nào che dòng đời bất tật ?
Thường nghe :
Thuốc đắng chính là giã tật, lời thẳng nhiều khi lại khó nghe
Kẻ đớn hèn kẻ ấy là xun xoe, giọng lưỡi ngọt phải xem là có độc ?
Làm việc lớn chớ nên “dục tốc”, xét thêm rằng “bất đạt” để trọn câu
Việc chung đưa tập thể lên đầu : việc đại sự hãy lấy dân làm gốc !
Nên chăng :
Những phố cũ cây vẫn xanh mầm lộc, cứ duy tu và trồng cấy đan xen
Thử nghiệm cây cho thổ nhưỡng thân quen, giống tốt giữ lấy mà phát triển.
Những phố đặc thù cấm làm tùy tiện, giống cây nào chọn để đặc trưng ?
Đừng ép về những giống chỉ quen rừng, chớ ép tiểu thư với chàng trai miền núi.
Trai miền núi về xuôi trai tủi, tiếng khèn đêm đêm da diết nhớ thương
Tiểu thư lên non lại nhớ phố phường, nhịp guốc vọng mãi mãi vào ký ức.
Đồng lòng dân ấy là thêm sức, thêm cả vào đánh giá chuyên môn
Vạch rõ ra đâu là phố bảo tồn, đâu cải tạo và đâu là trồng mới.
Khu ven đô hãy đang còn tươi mới, chính là nơi xứng đáng thử nghiệm cây
Những tuyến xuyên tâm tỏa khắp đó đây, sao chẳng thử mà chặt đi phố cũ ?!
Than ôi !

Saturday 21 March 2015

"Tưởng chừng như họ đang lóc từng miếng thịt của mẹ Việt Nam...."

















Đường vào thành phố nhỏ, ở một miền quê nước Mĩ, Solvang town , chỉ có vài ngàn dân. Chúng tôi đi ngắm cảnh , dạo quanh thành phố mà tưởng như đang hát bài Em Pleiku má đỏ môi hồng, "Đi 5 phút đã về chốn cũ", ngay giữa 1 con đường là 1 cây cổ thụ , thành ra con đường chia 2 khi đi ngang qua cây cổ thụ này, rồi nhập lại sau đó. Người hướng dẫn du lịch thành phố giải thích , "Khi xây con đường này, người dân nhất định bỏ phiếu không chặt cây cho dù việc xây con đường sẽ tốn kém nhiều hơn cho ngân sách thành phố , vì người dân này rất yêu thành phố của họ, nếu chặt cây này đi (chỉ 1 cây, chứ không phải hàng ngàn cây) sẽ ảnh hưởng đến các chú sóc nhỏ đang sống ở đây, ảnh hưởng đến môi sinh và nhất là những quang cảnh quen thuộc của thành phố không còn nữa.

Đừng hỏi tại sao, người dân Mĩ yêu nước Mĩ đến thế, họ chỉ có 300 năm văn hóa, chứ chẳng cần đến 4000 năm.

Họ có thể nhẫn tâm chặt hàng ngàn cây xanh của Hà Nội, toan tính lấp cả giòng sông Đồng Nai chỉ vì những mối lợi nhỏ trước mắt. Tôi nghe tưởng chừng như họ đang lóc từng mảnh thịt của Mẹ VN ra mà ăn.



"Thế Thảo còn thì Hà Nội chết hết cây..."



Thế Thảo còn thì Hà Nội chết hết cây...

Tên bác là Thế Thảo mà lại làm chủ tịch Hà Nội thì cây xanh lên đường là đúng rồi. Bác phải đốn cây để thay cây (thế thảo) cho đúng tên đúng số rồi. Thảo này mạng Hỏa, Sơn Hạ Hỏa số làm tiều phu đốn củi, buôn gỗ hay lâm tặc. Bác đi đến đâu thì cây mọc không nổi đến đấy. Số âm nam, ngồi đái sè sè không qua ngọn cỏ nhưng cây càng to càng chết với bác. Kép nhất không thành, kép nhì cũng chẳng xong nhưng mở xưởng gỗ thì vượng. Hoặc trồng cỏ (cần sa) thì phát. Mệnh Hỏa mà gặp Mộc thì tha hồ chặt cây. 

Thế Thảo mà làm chủ tịch thêm vài năm nữa thì Hà Nội ta cây đang rậm bờm sờm như tóc bác Phó Đam sẽ trở nên trọc lốc, bóng loáng như đầu bác Phó Phúc. Hãm cực...

Thảo còn thì cây chết hết,

Thảo hết thì chỉ chết một cây đóng hòm....

"Mỗi thân cây gục ngã, nặng như một xác người...."

CHÙM ẢNH SƯU TẦM TRÊN MẠNG, VỀ DỰ ÁN CHẶT 6700 CÂY XANH Ở HÀ NỘI



Công văn chỉ cho phép chặt cây cong, sâu mọt, không đúng chủng loại ... trên 5 tuyến phố, nhưng chỉ trong vài ngày, gần 2000 cây đã nhanh chóng bị chặt hạ, trên cả những tuyến phố không hề có trong danh sách như Nguyễn Chí Thanh, Quang Trung. Vấn đề là quyền hạn của các cơ quan quản lý nhà nước đến đâu?
Tại sao lúc trước lãnh đạo thành phố tuyên bố, việc chặt cây đa được nhân dân đồng thuận, nhưng khi bj dư luận phản đối dữ dội thì lại nhận khuyết điểm là chặt cây mà chưa được sự đồng thuận từ nhân dân? Phải chăng các vị là lãnh đạo, thì thích nói thế nào cũng được?

Monday 16 March 2015

SỰ THÔNG MINH CỦA DƯ LUẬN VIÊN


Năm 2011,  khi những người biểu tình tản bộ trên Bờ Hồ, có một nhóm người cứ lẵng nhẵng đi theo. Thấy thế, anh em đi được một đoạn lại quay ngược trở lại.Nhóm kia cũng quay ngược theo. Cứ một đoạn lại lặp lại như thế. Đến lần thứ mấy không rõ, nhóm kia bực mình lầm bầm: Chóng hết cả mặt.

Hôm qua, ngày 14/3,  người ta đi tưởng niệm Gạc Ma ở Bờ Hồ cũng thế. Các cháu mặc áo cờ đỏ sao vàng, cầm cờ búa liềm, cứ lăng xăng tranh dẫn đoàn. Đi hăng quá, thấy mọi người đi ngược lại thì các cháu lại nhốn nháo chạy theo, tìm cách gây sự với “khán giả”. Về nhà, cư dân mạng kháo nhau, khi đoàn người đi được một lúc thì thấy một cháu cờ đỏ sao vàng hớt hải chạy ngược lại, hô bạn bè, rằng lực lượng chức năng yêu cầu chúng ta làm đến đây thôi. Giải tán!

Saturday 14 March 2015

SỰ BỈ ÔI CÓ TÊN HỌC TRÒ MÃ VIỆN?


Nhiều người được nghe (từ bé), rằng có trận Hai Bà Trưng thua, vì Mã Viện cho lính đàn ông cởi truồng, khi giao chiến với quân Hai Bà (toàn đàn bà),

Chuyện đúng hay sai, thì nó cũng  có ở trong tâm thức người Việt, để thấy thiên hạ vốn vẫn coi đó là “Hạ sách”, là “Bỉ ổi”.

Bây giờ không có ai cởi truồng ra đối phó với người biểu tình, hay những người bất đồng chính kiến. Nhưng hạ sách thì phong phú hơn và không kém phần bỉ ổi, như ném chất bẩn vào nhà, đón đường hành hung, chặn không cho ra khỏi nhà, ép cho không còn đường sống. Và khi mọi hạ sách đó đều nhờn, thì đám hồng vệ binh xuất hiện.

Nói đến hồng vệ binh, là nhớ đến cách mạng văn hóa ở Trung Quốc. Hồng vệ binh thấm nhuần triệt để tư tưởng của Mao Trạch Đông, coi trí thức chỉ như cục phân. Hồng vệ binh ở Việt Nam thời nay còn kinh hơn. Không chỉ trí thức là cục phân, mà hễ cứ là “Dân chủ “ hay “Phản động” , thì dù đó là phụ nữ hay người già, thì đù mẹ đù cha là chuyện nhỏ, chưa kể sẵn sàng động chân động tay ngay lập tức.

Wednesday 4 March 2015

Khi công an là bị cáo - ít hy vọng xét xử công tâm?

Trong xã hội Việt Nam ngày nay, những chuyện đau lòng xảy ra quá nhiều, khiến người ta dễ rơi vào một trạng thái tâm lý, là nếu giúp thì giúp không xuể. Nhiều rồi thành nhàm, thành ngại. Vậy là những nạn nhân khốn khổ không ít người nhẫn nhục chấp nhận hoàn cảnh, mà không hy vọng xã hội lên tiếng cho mình nữa.

Câu chuyện về một học sinh lớp 9 ở Khánh Hòa, bị công an đánh chết từng được cư dân mạng một thời nhắc đến cách đây gần 1 năm. Nhưng rồi nó nhanh chóng chìm nghỉm trong những lớp sóng sự kiện tiếp theo. Đầu năm nay, một cư dân mạng tình cờ gặp mẹ của nạn nhân. Qua đó được biết “TAND huyện Vạn Ninh đã tuyên án sơ thẩm bị cáo Lê Minh Phát (SN 1990, công an viên của xã Vạn Long) 6 năm tù về tội “Cố ý gây thương tích” và 9 tháng tù về tội “Bắt người trái pháp luật”, Lê Ngọc Tâm (SN 1983, công an viên xã Vạn Long) 9 tháng tù cho hưởng án treo về tội “Bắt người trái pháp luật”, Lê Tấn Khỏe (SN 1999, ngụ xã Vạn Long) 3 năm tù vì tội “Cố ý gây thương tích”. Hai bị cáo Phát và Khỏe phải bồi thường cho gia đình Tu Ngọc Thạch hơn 135 triệu đồng

Tuy nhiên, gia đình không đồng ý với kết quả xét xử. Thậm chí theo gia đình nạn nhân, “thái độ của gia đình bị cáo sau vụ án không tỏ ra là biết ăn năn về việc làm sai trái của người thân, đã gây nên tổn thất, đau thương cho người khác...Bởi vậy gia đình kiên quyết đi tìm công lý.

Sunday 1 March 2015

"Thế là người Việt Nam" ?

Bài trên facebook của Canh Lê

Dân tôi,
Đạp nhau cướp ấn Đền Trần để cầu xin thần thánh ban cho "vinh hoa",
Đánh nhau cướp hoa tre Hội Gióng để cầu xin thần thánh ban cho "phú quý",
Tranh nhau cướp lễ vật Hội Cầu Trâu để cầu xin thần thánh ban cho "phúc lộc",
Xô nhau Hội Phủ Giầy để cầu xin thần thánh ban cho "an khang",
Giẫm nhau Hội Bà Chúa Kho để cầu xin thần thánh ban cho "thịnh vượng",
Chen nhau Hội Yên Tử để cầu xin thần thánh ban cho "thuận hòa",
...
Dân tôi,
Chém tức tưởi con heo để cầu xin thần thánh ban cho "sống vui",
Đập hấp hối con trâu để cầu xin thần thánh ban cho "sống khỏe",