Translate

Saturday, 16 March 2013

Thư ngỏ của cựu chiến binh Hoàng Đức Doanh gửi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng


Bài này hay quá nên không thể không đăng lại, dù ở các blog lớn đã điểm tin. 
 
Thưa ông Nguyễn Phú Trọng,
Lời đầu tiên kính chúc ông cùng gia quyến mạnh khỏe, an lành.
Tôi tự giới thiệu: Tôi là Hoàng Đức Doanh sinh năm 1946, giới tính: Nam, trú tại: Tổ 7 phường Hai Bà Trưng, TP Phủ Lý, Hà Nam, đã nghỉ hưu, đang sinh sống cùng gia đình – có vợ, có con, có cháu.
Tiếp đến tôi cũng xác định rằng tôi không quen ông, chưa gặp ông lần nào, chỉ được xem ông trên truyền hình. Tuy vậy tôi cũng khẳng định tôi bình đẳng với ông ở mấy điểm: Cùng sinh thời (ông hơn tôi hai tuổi), cùng là đàn ông, cùng là người Việt Nam. Tôi cũng nhận thấy có sự khác nhau: Ông được học nhiều được giữ nhiều cương vị lãnh đạo, hẳn nhiên kiến thức của ông hơn tôi. Trong thời gian ông được ăn học thì là lúc tôi hành quân vào Nam chiến đấu, hòa bình thì tôi phải trực tiếp lao động sản suất làm ra của cải để sinh nhai nên kinh nghiệm thực tế tôi hơn ông. So về địa vị xã hội giữa ông và tôi thì là một trời một vực…
Tự biết về mình cũng biết về ông như thế nên tôi cố gắng tìm những lời lẽ lịch sự nhất, diễn đạt những ý nghĩ chín chắn nhất thưa chuyện cùng ông.
Kính thưa ông,

Tôi đã đọc nhiều thư ngỏ gửi đích danh ông Nguyễn Phú Trọng, đích vị Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam. Các lá thư đều ghi tên người gửi cùng với địa chỉ rõ ràng, qua đó tôi được biết có những người hơn tuổi ông, có những người từng trải, đóng góp công sức với dân, với nước nhiều hơn ông, có người là đồng môn của ông, có người tự xưng là cháu, gọi ông là bác; và nay thì đến lá thư của tôi. Tất cả tựu chung đều là tâm huyết xuất phát từ tấm lòng yêu nước, yêu dân ưu tư cho tương lai dân tộc. Mục đích của tất cả đều mong muốn ông lãnh đạo đất nước vượt qua thời kỳ nguy hiểm, lèo lái con tàu ViệtNamvượt qua bão tố phong ba tới bến bờ hạnh phúc.
Tôi đọc kỹ và tôi đồng ý với những lá thư đó về nội dung cho nên tôi không muốn nói thêm và nhắc lại. Thư này tôi đề cập đến vấn đề mới (thực ra thì nó rất cũ, nó tồn tại cùng với dân tộc ViệtNamhàng ngàn năm rồi), đó là vấn đề ông có đọc các thư gửi đích danh không, và cách hành xử có theo truyền thống tốt đẹp của dân tộc mình không.
Kính thưa ông,
Tôi xin lỗi trước phòng khi tôi phỏng đoán sai. Tôi cho rằng ông không đọc và tôi suy luận thế này: Ông không đọc vì nó là thư ngỏ, nó lại ở trên mạng internet. Là thư ngỏ nên không có việc riêng tư, tất cả là chuyện công nên đã có bộ phận giúp việc xử lý rồi tổng hợp để báo cáo với ông vì thế nên ông không cần đọc. Tôi còn mạo muội nghĩ rằng ông không quen, không thích hoặc không biết sử dụng internet vì lúc ông còn trẻ thì chưa có internet, khi internet phổ biến thì tuổi ông đã cao, rồi lại giữ những cương vị lãnh đạo quan trọng nên không thể dành thời gian mà học. Rê chuột, bấm chuột để đọc khó khăn hơn đọc văn bản trên giấy, không dễ gì bộ phận giúp việc lại in tất cả những thư ngỏ để trình ông và điều quan trọng những lá thư tâm huyết thì đều là “trung ngôn, nghịch nhĩ” nên bộ phận giúp việc đã ém nhẹm đi, tránh sự bực mình, khó chịu cho ông! Ấy là tôi phỏng đoán vậy.
Kính thưa ông,
Thời đại càng văn minh, thông tin càng dễ dàng và tiện ích. Những người nổi tiếng và nhất là chính khách thì thông tin liên tục đầy ắp hàng ngày. Biết xử lý thông tin là thể hiện tài ba và uy tín của người đó. Tôi thấy có nhiều thư tâm huyết, chứa đựng nhiều thông tin quan trọng gửi tới ông mà chưa hề thấy ông phúc đáp. Đấy cũng là bằng chứng để tôi tin rằng ông không đọc thư. Đặt giả thiết ông có đọc nhưng không phúc đáp thì điều đó lại càng đáng trách, không khác mấy việc nhà báo trẻ Nguyễn Đắc Kiên phản ứng ông mà viết “Vài lời với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng”. Đúng là “hậu sinh khả úy”, anh Kiên chỉ bằng tuổi con tôi, viết gửi ông chưa đầy trang giấy mà sao – không riêng tôi – cả một cộng đồng mạng xôn xao hưởng ứng vì anh đã nói đúng, nói hộ, nói thay bao người rằng ông chưa đủ tư cách để nói với toàn dân về suy thoái đạo đức.
Không ai dám nghĩ chứ chưa nói tới dám chê ông thiếu học thức. Nhưng ông đang giữ cương vị đứng đầu một đảng, từng nhiều năm là Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương mà lại phạm những sai sót sơ đẳng vậy!
Những sai sót đó đại diện cho cả dây hệ lụy: Cấp ủy Đảng làm thay chính quyền, chức năng quản lý lẫn lộn với chức năng kinh doanh, vai trò của Đảng cao hơn dân tộc. Bằng chứng đang hiển hiện nhãn tiền: Uy tín của Đảng giảm sút, trên bảo dưới không nghe; tham nhũng ngày càng tăng; các “quả đấm thép” khoác nợ lên cổ dân; giáo dục, y tế xuống cấp ở mức báo động đỏ; văn hóa, tín ngưỡng, nền tảng đạo đức bị phá hoại, tạo dựng một xã hội vô cảm, tắc trách; cuộc sống bất an…
Kính thưa ông,
Những thiếu sót mà ông vướng mắc chứng tỏ rằng xã hội hiện nay rất lộn xộn, nhiều khái niệm bị đánh tráo, chỉ có lợi cho gian dối phát triển. Khi phát biểu với lãnh đạo Vĩnh Phúc ông đã nhầm, lẫn lộn với cương vị chủ tịch nước, nội dung phát biểu đã phủ nhận các văn bản có trước dẫn đến tù mù các ý nghĩa đích thực.
Trong cương vị người lãnh đạo là phải nghe ý kiến của người bị lãnh đạo, có nghe cùng chiều, trái chiều thì mới tìm ra sự đúng. Khi kêu gọi góp ý xây dựng hiến pháp nói rằng không có vùng cấm (đương nhiên là không nên cấm). Lúc dân góp ý xây dựng hiến pháp, phản biện hiến pháp thì lại chụp mũ và đe dọa xử lý… Toàn là thứ tiền hậu bất nhất – nói một đằng làm một nẻo!
Cuối cùng tôi phải nói lên một thực tế để chứng tỏ những ý kiến của tôi là tâm huyết, là xây dựng, nói rõ ra đây không mang mục đích công thần.
Bố tôi là liệt sĩ hy sinh vào thời kỳ chống Pháp. Thời kỳ chống Mỹ nhà tôi có 5 anh em trai thì 4 người đi cầm súng, một người là thương binh còn lại nay đều được hưởng lương hưu trí.
Nay nghĩ về tương lai đất nước tôi cảm nhận đang đi vào ngõ cụt. Hàng ngày nhận biết các thông tin hầu hết là buồn lòng. Có vài con số, vài tín hiệu khả quan thì biết rõ chỉ là con số tuyên truyền. Đơn cử chuyện khai thác Bôxit ở Tây Nguyên thì rõ, lỗ lớn, thất bại mà vẫn ra sức cổ võ tuyên truyền. Rồi thì bất động sản, rồi chứng khoán, rồi ngân hàng đều là những tín hiệu ảm đạm…
Tôi tự xét thấy phải bắt đầu từ ông, đề nghị ông nên trực tiếp đọc, lắng nghe các ý kiến, phúc đáp các ý kiến, xét thấy quan trọng thì tổ chức đối thoại. Những nước văn minh họ phát huy sức mạnh ở điểm này. Tôi cũng như nhiều người đã viết thư cho ông đều kỳ vọng như vậy, mục đích cuối cùng là dân tộc Việt Namcó cuộc sống ngang bằng các nước trong khu vực.
Mấy ý kiến kính gửi ông, chúc ông mạnh khỏe.

8 comments:

  1. “Mong muốn cho dân tộc Việt Nam có cuộc sống ngang bằng các nước trong khu vực, mà lại mong muốn cho Nguyễn Phú Trọng lèo lái con tàu Việt Nam vượt qua bão tố phong ba tới bến bờ hạnh phúc.”
    Bác Doanh ơi, hai điều mong muốn của bác rất trái ngược nhau!
    Ông Trọng đã lạc hậu quá xa rồi, chính bác đã nhận biết:
    “Tôi còn mạo muội nghĩ rằng ông không quen, không thích hoặc không biết sử dụng internet vì lúc ông còn trẻ thì chưa có internet, khi internet phổ biến thì tuổi ông đã cao, rồi lại giữ những cương vị lãnh đạo quan trọng nên không thể dành thời gian mà học…”
    Ông Trọng không có khả năng lãnh đạo:
    Dưới sự “lãnh đạo” của ông Trọng, “Cấp ủy Đảng làm thay chính quyền, chức năng quản lý lẫn lộn với chức năng kinh doanh, vai trò của Đảng cao hơn dân tộc. Bằng chứng đang hiển hiện nhãn tiền: Uy tín của Đảng giảm sút, trên bảo dưới không nghe; tham nhũng ngày càng tăng; các “quả đấm thép” khoác nợ lên cổ dân; giáo dục, y tế xuống cấp ở mức báo động đỏ; văn hóa, tín ngưỡng, nền tảng đạo đức bị phá hoại, tạo dựng một xã hội vô cảm, tắc trách; cuộc sống bất an…”
    Ông Trọng nhầm lẫn, không hiểu chính xác vai trò của ông:

    “Khi phát biểu với lãnh đạo Vĩnh Phúc ông đã nhầm, lẫn lộn với cương vị chủ tịch nước, nội dung phát biểu đã phủ nhận các văn bản có trước dẫn đến tù mù các ý nghĩa đích thực.”
    Ông Trọng ăn nói, hành xử tiền hậu bất nhất:
    “Khi kêu gọi góp ý xây dựng hiến pháp nói rằng không có vùng cấm (đương nhiên là không nên cấm). Lúc dân góp ý xây dựng hiến pháp, phản biện hiến pháp thì lại chụp mũ và đe dọa xử lý… Toàn là thứ tiền hậu bất nhất – nói một đằng làm một nẻo!”
    - Một ông Trọng đã lạc hậu quá xa rồi.
    - Một ông Trọng không có khả năng lãnh đạo, làm cho đạo đức, trật tự xã hội lộn xộn, sụp đổ…
    - Một ông Trọng nhầm lẫn, không hiểu chính xác vai trò của ông
    - Một ông Trọng ăn nói, hành xử tiền hậu bất nhất…
    Với một ông Nguyễn Phú Trọng không còn tự chủ được mình, lẩm ca lẩm cẩm một cách cố ý làm lợi cho cá nhân mình như thế thì ông Trọng còn làm được cái gì khác ngoài bản thân của chính ông ấy?
    Người các nước khác khi họ nói, lời nói của họ như mủi tên ngắm bắn thẳng vào mục tiêu. Lời nói của bác Doanh cũng có tính chất tương tự, bác ngắm thẳng vào mục tiêu, nhưng khi gần đến đích vì mủi tên của bác gần hết đà nên đã ghim vào ngay phía dưới tâm điểm…khi bác mong đất nước này sẽ qua cơn đại hồng thủy do Trung quốc hô phong hoán vủ nhờ tài dẫn dắt của Nguyễn Phú Trọng sẽ giúp 90 triệu dân Việt Nam qua cơn phong ba bão táp này. Bác mong kiểu này chẳng khác nào mong cho con tàu Việt Nam mau chóng chìm sâu vào đáy nước Biển Đông!
    Thân mến đề nghị bác Doanh:
    Lần sau, bác rán giương cung mạnh hơn chút nữa, hoặc tìm cây cung nào mạnh hơn, như thế mủi tên của bác nhất định phải trúng hồng tâm:
    - Đời sống con người quý giá trong từng giây phút. Chín mươi triệu người Việt Nam muốn sống và sống cho ra con người. Sống một ngày cho đáng một ngày. Nguyễn Phú Trọng, lý thuyết dẫn dắt Nguyễn Phú Trọng và những kẻ đồng hội đồng thuyền… thúng với Nguyễn Phú Trọng phải đi chổ khác chơi!
    Kính.
    Ba Giai

    ReplyDelete
  2. Kinh tế VN sẽ lệ thuộc vào nước ngoài thôi, các chủ DNTN ở VN quá yếu kém do chính sách ngu dân mà ra.
    Những bài viết và nói chuyện của các lãnh đạo VN hiện nay sẽ được lưu truyền đến ngàn năm sau cho chính con cháu của họ đọc, không biết con cháu của Phú Trọng sẽ đánh giá như thế nào về Phú Trọng, nếu là tôi sau khi đọc xong tôi sẽ đổi họ ngay để khỏi mang nhục, sống đâu phải chỉ vì miếng ăn mà bất chấp tất cả : MIẾNG ĂN LÀ MIẾNG NHỤC.

    ReplyDelete
  3. Nguyễn Phú Trọng, nói như BS Ngọc, chỉ là trí nô ký sinh mà thôi-hay chính xác hơn là đảng nô ký sinh.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dòng họ Phú Trọng sau này cũng sẽ sống ký sinh mà thôi, khà khà. Lấy vợ xem tông lấy chồng xem giống nha các bạn, nếu ai thích lấy chồng lấy vợ mà cả dòng họ của chồng(hoặc vợ) chỉ biết nịnh bợ ăn bám thì mại vô, mại vô. Ngưỡng mộ dòng họ Nguyễn Phú này quá .Ha haha.

      Delete
  4. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng gửi thư trả lời GS Tương Lai
    http://diendancongnhan.blogspot.com/2013/03/tong-bi-thu-nguyen-phu-trong-gui-thu.html
    Anh muốn tôi chống tham nhũng triệt để để cái đảng này trong sạch thật sự ư?! Không dễ thế đâu anh ạ! Như cái thằng Hùng “hói” nó nói một lần rồi đó: nếu kỷ luật hết bọn tham nhũng thì lấy ai mà làm việc “nhân dân giao phó”?! Còn lấy người trong sạch ngoài đảng vào e rằng chúng nó túm cổ đảng vứt xọt rác thì sao?! lúc ấy anh có chịu trách nhiệm cho tôi không hay lại đứng ngoài vỗ tay đôm đốp?!?! Đợt vừa rồi tôi đã “sáng tạo” ra cái nghị quyết TƯ 4 rồi đấy thôi, chỉ cần các đời TBT sau tôi tiếp tục sáng tạo thêm các nghị quyết TƯ khác thì cũng chỉ cần 4000 năm nữa là cùng, sẽ sạch bóng tham nhũng anh ạ!!!

    ReplyDelete
  5. Cù Huy Hà Bảo

    Ai đem cộng sản sang sông
    Để cho cộng sản diệt dòng giống tiên
    Trọng ơi thương lấy Dũng cùng
    Tuy rằng khác ý nhưng chung đảng hèn

    Một cây làm chẳng nên non
    Trọng sang cộng dũng ta còn khổ hơn
    Công cha như núi thái sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

    Một lòng theo nước Trung Hoa
    Cho tròn bốn tốt mới là anh em
    Ước gì cho gió nổi lên
    Thổi bay cộng sản những tên giết người

    Nói lời phải giữ lấy lời
    Đừng như Trọng lú nói rồi quên ngay
    Ba đồng một nắm trầu cay
    Hoàng sa đảng bán từ ngày còn không

    Công Hàm chữ ký của Đồng
    Bây giờ còn chối lòng vòng làm chi
    Dũng nhất Sang Trọng đứng nhì
    Trong ba thằng ấy Hùng thì đứng ba

    Trăm năm trong cõi người ta
    Thằng dân với đảng vốn là ghét nhau
    Trải qua mấy cuộc bể dâu
    Thằng dân quá khổ đảng giàu thêm ra

    Con ơi nhớ lấy lời cha
    Nếu còn cộng sản Trường Sa của tàu
    Đảng ơi chớ vội cười lâu
    Cười người yêu nước hôm sau người cười

    Chơi bạn trọn bạn mà chơi
    Trọn chồng có đảng là đời tiêu tan
    Đàn kêu tích tịch tình tang
    Bao giờ hết cảnh dân oan bao giờ

    Bạc liêu nước chảy lờ đờ
    Chị Tần có mẹ mới vừa tự thiêu
    Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
    Đừng nghe cộng sản nói điêu vô cùng

    Bây giờ Kiên Hỏi Trọng Khùng (1)
    Bỏ đi điều bốn luật rừng được chưa
    Kiên hỏi thì Trọng xin thưa
    Mai tao đuổi việc,cho chừa nhé con

    Còn trời còn nước còn non
    Nếu còn cộng sản dân còn khổ đau
    À ơi... ví dầu ví dậu ví dâu
    Đảng ta đánh Mỹ cho tàu cho nga

    Má ơi đừng gả con xa
    Gả con qua mỹ để mà yên thân
    Má ơi đừng gả con gần
    Công An bộ đội cù lần học ngu (2)

    Lên chùa thấy phật muốn tu
    Về nhìn đảng cướp muốn tù cho xong
    Mấy đời bánh đúc có xương
    Mấy đời cộng sản nó thương dân nghèo (3)

    ReplyDelete
  6. Lại có một chú CÔNG THẦN
    Nói năng với BỤT(gần chùa)bằng phân

    ReplyDelete
  7. Một hôm, hai bác theo đạo Phật và Công giáo trò chuyện với nhau: "Tôi làm mọi việc, ngoài tội lỗi". Bác kia gật đầu: "Tôi làm xong mọi việc cũng sám hối". Có vị thư mọt đi ngang qua nghe chuyện, ghé miệng vào: "Tớ giữ ghế cũng chỉ vì thằng tham nhũng". Hai bác kia cự lại: "Ơ, thế bác đã đọc hết thư phản ánh của người dân chưa?". Vị ấy lắc đầu: "Tớ chỉ đọc những gì liên quan đến thằng Tr|x|ng Q|x|ốc thôi".

    ReplyDelete