Translate

Thursday 6 December 2012

NHỮNG BÀI THƠ VIẾT DỞ ...

Võ Trung Hiếu

Có những bài thơ viết nửa chừng
Rồi đành ngậm ngùi xé bỏ

Chỉ có sọt rác hay lửa mới hiểu được những lời trong đó

Những câu thơ ngắn, dài, lớn, nhỏ
Có thể nói chuyện tầm phào
Có thể nói chuyện quốc gia
Có thể dùng mèo chó vịt gà
Để nói điều gì văn minh, nhân bản
Có thể uất ức và buồn chán
Có thể có màu của lửa, máu và khét mùi thuốc súng
Dõng dạc như nhất chỉ tuyên ngôn
Như viên đạn khảng khái bay ra từ tận đáy tâm hồn ...
Những câu thơ thành thật nhất
Những tứ thơ dũng cảm nhất
Những viên ngọc thi ca sắc cạnh nhất
Chả có nhà xuất bản nào dám in
Chả có hội đồng văn chương tiến sỹ giáo sư nào muốn duyệt

Chúng dành riêng cho quỷ Sa-tăng
Chúng đề tặng cho bọn đồ tể độc tài
Chúng nhổ toẹt vào cái chết và địa ngục
Chúng mỉa mai những tên hề bịp bợm tham lam dính chặt trên ngai quyền lực ...

Những câu thơ gầy gò đoản mệnh
Giấy xé đi còn lại tứ trong đầu
Cả bài thơ bỏ đi còn đọng lại đôi câu
Rồi có lúc thành ngọn đèn trong đêm tối ...

Nhân loại có bao những câu thơ vô tội
Phải hoá kiếp quyên sinh để chờ dịp luân hồi
Phải chờ ngày chân-thiện-mỹ lên ngôi
Và ngày ấy ôi vẫn còn xa lắm ...

Tôi vừa delete nửa bài thơ chát đắng
Còn lại nửa kia xin được ném lên trời ...

Hình ảnh: NHỮNG BÀI THƠ VIẾT DỞ ...


Có những bài thơ viết nửa chừng
Rồi đành ngậm ngùi xé bỏ
Chỉ có sọt rác hay lửa mới hiểu được những lời trong đó

Những câu thơ ngắn, dài, lớn, nhỏ
Có thể nói chuyện tầm phào
Có thể nói chuyện quốc gia
Có thể dùng mèo chó vịt gà
Để nói điều gì văn minh, nhân bản
Có thể uất ức và buồn chán
Có thể có màu của lửa, máu và khét mùi thuốc súng
Dõng dạc như nhất chỉ tuyên ngôn
Như viên đạn khảng khái bay ra từ tận đáy tâm hồn ...

Những câu thơ thành thật nhất
Những tứ thơ dũng cảm nhất
Những viên ngọc thi ca sắc cạnh nhất
Chả có nhà xuất bản nào dám in
Chả có hội đồng văn chương tiến sỹ giáo sư nào muốn duyệt

Chúng dành riêng cho quỷ Sa-tăng
Chúng đề tặng cho bọn đồ tể độc tài
Chúng nhổ toẹt vào cái chết và địa ngục
Chúng mỉa mai những tên hề bịp bợm tham lam dính chặt trên ngai quyền lực ...

Những câu thơ gầy gò đoản mệnh
Giấy xé đi còn lại tứ trong đầu
Cả bài thơ bỏ đi còn đọng lại đôi câu
Rồi có lúc thành ngọn đèn trong đêm tối ...

Nhân loại có bao những câu thơ vô tội
Phải hoá kiếp quyên sinh để chờ dịp luân hồi
Phải chờ ngày chân-thiện-mỹ lên ngôi
Và ngày ấy ôi vẫn còn xa lắm ...

Tôi vừa delete nửa bài thơ chát đắng
Còn lại nửa kia xin được ném lên trời ...

5.12.2012

VTH
5.12.2012
http://www.facebook.com/votrungh?ref=ts&fref=ts

3 comments:

  1. Sao tiêu cực thế thi sỹ ơi!
    Đừng đeo kính đen để nhìn đời
    Hãy thoáng và vị tha một chút
    Sẽ thấy nhân tình dễ thương thôi!

    Còn sống còn phải yêu đời
    Chứ bi quan thế...buồn ơi là buồn


    ReplyDelete
    Replies
    1. CÒn hơn cứ nhờ nhờ, nhàn nhạt bác TVL ạ. Một đời chỉ có rên rỉ với nỗi đau riêng mình, không nhìn sang bên cạnh, không nhìn ra xa hơn, thế mới là buồn.

      Delete
  2. Rất thông cảm với PB ! Buồn cho mình là nỗi buồn chốc lát , buồn cho dân tộc là nỗi buồn cả đời ! Tony BUI

    ReplyDelete