Translate

Wednesday, 19 December 2012

Bỗng dưng muốn khóc, Quỹ nghiên cứu Biển Đông ơi!


Đoan Trang 

Bao nhiêu năm qua, đã có những học giả, nhà khoa học, ở trong và ngoài nước, có hoặc không có chuyên môn liên quan, thầm lặng nghiên cứu về Biển Đông, vượt qua những khó khăn, cực nhọc về điều kiện vật chất và tinh thần, vượt qua sự dò xét, nghi ngờ của các đồng chí an ninh rỗi việc, vượt qua cả muôn vàn ức chế đời thường. Những Từ Đặng Minh Thu, Phạm Hoàng Quân, Nguyễn Hoàng Việt, Nguyễn Trường Giang, Dương Danh Huy, Lê Minh Phiếu, Trần Trường Thủy, Nguyễn Lan Anh, Vũ Quang Việt, Vũ Hữu San, Ngô Vĩnh Long, Nguyễn Nhã… Tất cả đều đã lao vào nghiên cứu, lặng lẽ và âm thầm, chỉ với mục đích “vì chủ quyền của Việt Nam”, “vì công lý và hòa bình trên Biển Đông”…

Những lúc ấy thì ông ở đâu? Ông ở đâu hả ông Đại tá-PGS-TS-NGƯT Trần Đăng Thanh? Ông đã bao giờ góp được cái gì vào sự nghiệp đấu tranh bảo vệ chủ quyền đất nước chưa? Tôi chưa từng nghe đến tên ông trong hàng ngũ những chuyên gia nghiên cứu về Biển Đông, nên đến lúc này, tôi kinh ngạc khi thấy xuất hiện một kẻ như ông, đủ trơ trẽn để đi huấn thị “các lãnh đạo Đảng ủy khối, lãnh đạo Đảng, Tuyên giáo, Công tác chính trị, Quản lý sinh viên, Đoàn, Hội thanh niên các trường Đại học-Cao đẳng Hà Nội”.

Những người mà tôi vừa nhắc đến, cùng rất nhiều gương mặt nữa, đều đã nghiên cứu chỉ vì mục đích bảo vệ chủ quyền đất nước và chân lý khoa học, chứ không vì cái nguyện vọng bảo vệ sổ hưu như ông.

Và họ càng không có nhu cầu kể công. Nhưng tôi thấy cần phải nhắc đến họ, và chúng tôi sẽ còn phải nhắc đến tất cả những con người như thế, để cộng đồng không quên những đóng góp, cống hiến của họ, đồng thời nhận rõ ra bộ mặt của những kẻ như ông, Trần Đăng Thanh. Chưa bao giờ mà tôi cảm nhận sự vô ơn, bạc bẽo và vô học của “một bộ phận” những người cộng sản rõ như khi đọc những lời huấn thị của ông.

PS: Lãnh đạo các trường ĐH-CĐ ở Việt Nam, nếu có đủ sự sáng suốt và thật tâm muốn sinh viên tìm hiểu khoa học một cách chân chính, thì đừng bao giờ mời những vị như Đại tá-PGS-TS-NGƯT Trần Đăng Thanh đến “giáo dục” thế hệ trẻ. Đừng để các em bị đầu độc bởi sự ngụy biện, dối trá thấp hèn. Người ta nói: “Hãy cho tôi biết anh giao du với loại người nào, tôi sẽ cho anh biết anh là ai”. Một cơ sở giáo dục, muốn chọn người đến trao đổi với học sinh-sinh viên, cũng phải biết tìm cho đúng người, nếu không thì chúng ta cũng có thể đánh giá được chất lượng của cái cơ sở đó.

http://webcache.googleusercontent.com/search?q=cache:http://anhbasam.wordpress.com/2012/12/19/1481-dai-ta-tran-dang-thanh-giang-ve-bien-dong-cho-lanh-dao-cac-truong-dai-hoc/
anhbasam.wordpress.com“Đối với Trung Quốc hai điều không được quên”:“ họ đã từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đã từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn ...



Nguồn: http://www.facebook.com/pham.doan.trang/posts/10151341102318322

2 comments:


  1. Tiên sư cha thằng đại tá này, hóa ra nó yêu Tổ quốc cũng chỉ vì sổ hưu thôi à. Một lũ lú lẫn và ngu muội!!

    ReplyDelete
  2. Không khóc nữa. Bông dưng muốn quì xuống, tự bện lại sợi dây thừng rồi tự trói mình lại. Rồi trói luôn cả thầy cô và sinh viên luôn thể. Đúng là "Rung cây dọa khỉ". Đồng chí kia, cất báo đi, cất cái mõm ấy đi, sổ "hưu" với chả vượn . .

    ReplyDelete