Translate

Tuesday 29 October 2013

ĐƯỜNG XA, CỨ ĐI THÌ KHẮC TỚI.

Hôm qua tôi có dịp nhẩn nha nói chuyện, với một bác không quen biết đi cùng đường. Con cà con kê, từ chuyện sinh nhiều hay sinh ít con cái, sang chuyện sinh con làm sao để nuôi dạy chúng thành người lương thiện, có ích cho xã hội mới là tốt, chứ ngày xưa đẻ như gà, khổ quá mà không biết đường khổ.

Tôi bảo thì đâu phải ngày xưa, ngay bây giờ dân mình vẫn còn quá nhiều người khổ mà không biết mình đang khổ, không nhìn được xa hơn khỏi thôn làng, phương khóm, cứ so với thời bao cấp nên giờ có thịt cá ăn, có xe máy đi là sướng lắm rồi. Nghĩ mà tội nghiệp cho dân mình quá.

Nói thật là chả cần tuyên truyền, kích động gì. Gãi đúng chỗ ngứa thì ai cũng tuôn ra ầm ầm. Tôi bảo bác ấy, ai cũng thấy thế, nhưng sao không ai nói ra hả bác? Chả nhớ nói đến câu nào mà bỗng dưng bác ấy nói: 

- Đấy! Đã có luật biểu tình đâu?

Tôi ngạc nhiên quá. Thề với các bạn bác ấy hoàn toàn là người đi đường vô danh, chắc chắn là không biết tôi, nên không có chuyện ám chỉ gì hết. Lại gãi đúng chỗ ngứa, tôi vận dụng một phần cơ số những gì mà tôi học hỏi được trên mạng để hầu chuyện bác ý. 

Tôi hỏi bác ấy thế đã có luật cho đảng hoạt động đâu mà đảng vẫn hoạt động vô tư thế? Có ai bầu bán bao giờ đâu mà đảng vẫn tự nhận vai trò lãnh đạo thế? Và nói một cách lịch sự thì thiên hạ nói dân mình hiền quá. Nhưng nói trắng phớ ra là dân mình ngu quá, cứ để bị dẫn dắt như một bầy cừu mà vẫn phải luôn miệng nói cảm ơn. Trong khi nghe nói vẫn xóa đói giảm nghèo cho dân chúng, thì cũng lại nghe nói người ta tiếp đoàn của chủ tịch quốc hội Nông Đức Mạnh những bát súp vi cá mập hơn 1 triệu đồng /bát. Những điều nghe nói này nghe ra cũng lại như chuyện thường ngày ở huyện, chả có gì là hoang tưởng. Thế nên tôi lại thề là bác ý hay bất cứ ai, đều đồng ý là nó có thật.

Bác ấy khoái lắm, đồng ý với tôi tuốt luốt, nhưng chốt lại lại là không ăn thua gì đâu. Nói ra là “nó” bắt đấy. Tôi bảo, một người không ăn thua, nhưng nếu như ai cũng nghĩ như em, như bác mà nói ra thì cũng “ăn thua” đấy. Và nếu “nó” bắt một vài người, một vài trăm hay vài nghìn người thì được, chứ bắt vài triệu người là “khó đấy”. 

Thế bác nghĩ những người đang bị bắt bớ, tù đày vì dám vạch ra những sai trái của chế độ là vì cái gì? Vì lợi ích cho bản thân họ ư? Ngày xưa người cộng sản như các bác đi làm “cách mạng”, có hy vọng sống sót đến ngày nay để được hưởng vinh hoa phú quý không?

Có lẽ tôi so sánh như vậy sẽ làm nhiều người phẫn nộ. Nhưng tôi muốn nói theo góc độ lợi ích cho dễ bề so sánh, khi mà họ cứ nhai nhải bảo những người như blogger Nguyễn Văn Hải, Đỗ Thị Minh Hạnh, Tạ Phong Tần hay Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy và rất nhiều anh chị em khác là chống đối chế độ chung quy là vì tiền của nước ngoài (Nếu không thì là vì cái gì? – Lộ hết cả!).

Đường xa thành ngắn khi nói chuyện. Đó cũng là một kiểu hành động đấy chứ ? Quan trọng là phải nói được ra (Speak out – he he, thêm tý tiếng nước ngoài cho xôm). Suy ra con đường đấu tranh cho một đất nước dân chủ (dân được quyền mở mồm) cũng sẽ ngắn lại, khi nhiều người “mở mồm” hơn bác nhỉ? Đường xa mấy, cứ đi rồi khắc tới.

Chia tay rồi mà bác ấy cứ nấn ná mãi . Tôi nghĩ lớp người như bác ấy, thay đổi suy nghĩ là khó nhất. Nhưng qua nói chuyện, thấy bác ấy hiểu cả. Mong rằng các bác ấy sẽ đồng thuận cho lớp con cháu được“mở mồm” nhiều hơn.

Hôm nay, tòa án Long An xử Đinh Nhật Uy cũng vì tội “mở mồm” trên facebook. Những điều Uy nói cả triệu người nói cả công khai ngoài đời, cả trên các mạng xã hội. Nhưng tòa án Long An lại muốn bỏ tù riêng Uy (trước đó đã bỏ tù em trai cậu là Đinh Nguyên Kha – cùng vụ án với Nguyễn Phương Uyên). 

Thế là thêm một gia đình có cả hai anh em cùng bị tù đày. Anh em Lê Quốc Quân và anh em Đinh Nhật Uy. Tôi nghĩ rất nhiều về những người mẹ của họ. Cảm phục và thương vô cùng. Nhưng các bà hoàn toàn có quyền tự hào về những đứa con của mình, khi họ chọn cách sống không cúi đầu cam chịu.



HOA VÀ LỜI CHÚC CHO MẸ CON ĐINH NHẬT UY HÔM NAY

10 comments:

  1. Khi trả lời chất vấn của người dân trong các cuộc tiếp xúc cử tri, có vị lãnh đạo đã phát biểu: So với ngày trước thì đời sống của nhân dân giờ đã được nâng cao rõ rệt…
    Thưa, tôi vừa được đọc bức thư của ông Lê Trấn Gia vừa viết ngày 28/10/2013 gửi TBT và BCH Trung ương Đảng CS Việt Nam, tôi xin trích một đoạn để bà con đọc:
    “Mặc dù tiêu cực, tham nhũng lan tràn như vậy, nhưng chúng tôi vẫn muốn đánh giá thật công bằng các thành quả do chính sách của đảng và nhà nước mang lại. Xem cái gi tốt thì giữ lại, cái gì xấu phải loại bỏ.
    Song, lại một lần nữa, chúng tôi giật mình khi một thành viên trong chi bộ chúng tôi, vốn là cán bộ chủ chốt của ngành thống kê, đưa ra một con số là tổng số nợ công và tổng đầu nước ngoài trực tiếp và gián tiếp trong vòng khoảng 20 năm vừa qua như sau :
    - ODA không hoàn lại: 6,67 tỷ đô la Mỹ
    - Vay ODA ưu đãi: 30,83 tỷ đô la Mỹ
    - Các khoản vay ưu đãi từ nước ngoài: 21,27 tỷ đô la Mỹ
    - Các khoản vay được chính phủ bảo lãnh: 14 tỷ đô la Mỹ
    - Trái phiếu địa phương: 0,7 tỷ đô la Mỹ
    - Tổng dư nợ của doanh nghiệp nhà nước: 62 tỷ đô la Mỹ
    - Tổng đầu tư nước ngoài FDI: 222 tỷ đô la Mỹ
    - Đầu tư gián tiếp của nước ngoài: khoảng 30 tỷ đô la Mỹ
    Vậy chúng tôi thử hỏi các nhà kinh tế học rằng, với số tiền vay mượn và tiền vốn của nước ngoài khổng lồ như vậy, thì kết quả mà nhân dân và xã hội Việt Nam nhận được cho tới nay là thành tích đáng mừng hay chỉ là kết quả quá khiêm tốn. Phải chăng hiệu quả đầu tư của toàn xã hội là quá thấp? Chỉ số ICOR của VN so với các nước trong khu vực ra sao? Thua kém thế nào? Phải chăng một phần không nhỏ tiền đầu tư đã chảy vào túi bọn tham nhũng, vào lãng phí do sự kém cỏi vô trách nhiệm của giới lãnh đạo? Do vậy, có thể nhận định, dưới sự lãnh đạo của Đảng và quản lý của chính phủ trong thời gian vừa qua, thực chất là đã làm tiêu hao và lãng phí một số lượng của cải vật chất và tiền bạc khổng lồ của nhân dân và của đất nước! Những kết quả được thể hiện ở việc nâng cao đời sống nhân dân, hay sự phát triển về cơ sở hạ tầng, hay sự biến đổi bộ mặt các đô thị và một số khu vực nông thôn, xóa đói giảm nghèo …, chỉ là hệ quả đương nhiên phải có khi một số lượng tiền đầu tư khổng lồ như nói ở trên được đưa vào xã hội và nền kinh tế!
    Với số tiền khổng lồ đã được đầu tư như vậy trong những năm qua, nhưng rõ ràng tình hình kinh tế đất nước hiện nay vẫn chỉ dừng lại ở mức phát triển rất khiêm tốn, còn xa mới đạt được như các nước khác trong khu vực.Vào những năm 80 của thế kỷ trước tuy nền kinh tế đất nước còn rất nghèo nàn lạc hậu nhưng nợ công của nước ta lúc bấy giờ cón rất thấp, có thể nói là chưa đáng kể. Nhưng ngày nay con số này đang tăng lên đến chóng mặt, nếu tính đúng tính đủ thì đã vượt GDP! Với thực tế đáng buồn này có thể buộc chúng ta phải thừa nhận rằng trong hơn 2 thập kỷ vừa qua, chúng ta đãcùng lúc tham ô tiền của của quá khứ và ăn cắp tiền của tương lai! Hỡi ôi! Chúng tôi rất mong muốn nhân định này là sai vì nó quá phũ phàng! Nhưng nếu đúng, chúng tôi và tất cả các đảng viên chân chính trên toàn cõi Việt Nam phải đủ dũng cảm để đối mặt với sự thực đau đớn này để biết đường mà hành động! Xin các nhà khoa học, các nhà kinh tế cần phải có đánh giá lại một cách tổng quan, đầy đủ và khách quan để xác định một cách trung thực nhất rằng từ ngày đất nước đổi mới đến nay chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu tiền và đã thu lại được gì?. Có tương xứng hay không? Chúng ta phải kiểm toán lại toàn bộ nền kinh tế. Người dân Việt Nam không thể chấp nhận cho những người lãnh đạo kém đức, kém tài tiếp tục lợi dụng ánh hào quang của quá khứ và bắt con cháu chúng ta phải è lưng trả nợ cho các hành vi tham nhũng, lãng phí và dốt nát.”

    (http://www.viet-studies.info/kinhte/LeTranGia_ThuGuiTongBiThu.htm)

    ReplyDelete
  2. Các ông kẹ có tên gọi quan chức ở ta hoặc do quá tham hay vì thiếu tìm hiểu lòng người hoặc giả cũng có thể nhìn người dân như kẻ thù cho nên cách hành xử quyền lực, trách nhiệm của họ rặt tính rừng xanh. Đâu đâu cũng chỉ toàn một tính cách hệt như nhau: "Tao là quan thế nên việc lớn bé, từ sạch sẽ đến bẩn thỉu, từ đúng đắn(rất hiếm) đến nhòe nhoẹt be bét(rất thường) tao đúng tất, ai có ý kiến chỉnh đốn tao, kẻ ấy có tội to phải trừng trị nặng làm gương cho người khác". Ôi thôi thế này thì đến ngày Tàu nó sang, người dân sẽ lôi cổ họ ra cho Tàu xử tiệt, vì bọn Tàu chúng nó gian lắm khéo lấy lòng người trước khi làm gỏi tất. Thế đấy : "Người khôn con mắt đen xì
    Kẻ dại con mắt nửa chì nửa thau". Các ông có tên gọi là quan của ta là hạng này đấy.

    ReplyDelete
  3. Chúc mừng Đinh Nhật Uy ! Không được. Tại sao lại chúc mừng? Đinh Nhật Uy yêu nước, không có tội và phải được tự do là điều hiển nhiên chứ?
    Thế này mới đúng: Kẻ ra lệnh bắt và kẻ bắt Đinh Nhật Uy phải bị ra tòa!

    ReplyDelete
  4. Chúc mừng Đinh Nhật Uy đã trở về trong vòng tay mẹ và sự chào đón của những người ủng hộ em. Xúc động vì tình cảm yêu thương của Phương Bích giành cho ĐNU và những CHIẾN SĨ YÊU NƯỚC DŨNG CẢM!

    ReplyDelete
  5. • Ở cái nơi khó xử nhất là khi ta bắt buộc phải gian dối nhưng càng khó xử hơn lại là khi ta dám nói sự thật! Nhưng sớm muộn rồi mọi người dân cũng sẽ đồng thanh lên tiếng thôi. Cái thời hưng thịnh của đế chế tuyên giáo như mọi lý tưởng một thời đã và đang lùi dần vào bóng ma của quá khứ. Những lý lẽ khốn nạn chồng lên sự khốn nạn kia rồi sẽ bớt đi. Tôi tin như thế. Con người yêu chuộng công lý sẽ bừng thức về thân phận oan khuất, tù đày của những người dân vô tội và đấu tranh . .

    ReplyDelete
  6. Đường xa, cứ đi thì khắc tới. Dù xa hay gần, điểm đến vốn đã nằm sẳn trên đường đi; cho nên mình mạo muội chỉnh tựa bài viết rất hay của chị PB thành «Đường xa, cứ đi rồi khắc tới». Nội hàm của chữ Rồi là…thời gian, đúng nghĩa trong văn cảnh, khác với chữ Thì (thời) trong tựa của chị PB. Cũng chỉ là ý mọn, thay lời cảm tạ cho một bài viết thâm trầm.

    ReplyDelete
  7. Nguyệt Đồng Xoài30 October 2013 at 04:51

    Những mẩu chuyện của các cặp anh em về chống và tiên báo sự xâm lăng của Trung quốc.

    1. Hôm nay là chuyện Anh em nhà Đinh Nhật
    Uy:

    Anh em nhà Đinh Nhật
    Uy và Đinh Nguyên Kha vì có hành động chống Trung quốc bành trướng nên bị tà quyền bắt giam. Câu chuyện chính là như thế.

    2. Hơn 50 năm về trước là chuyện của anh em nhà tổng thống Ngô Đình Diệm:

    Nhân sắp đến ngày giỗ 50 năm của 2 anh em cụ Ngô Đình Diệm và bào đệ là cụ Ngô Đình Nhu, chúng ta cũng nên nhắc đến lời tiên báo trước của cụ Toàn phong Ngô Đình Nhu: nếu VN rơi vào tay của CSVN thì trước sau gì VN sẽ mất vào tay Trung quốc.

    Lời cảnh báo đã hơn 50 năm về trước nhưng quả là không sai ...

    Trich Chinh Đề Việt Nam của cụ Toàn phong Ngô Đình Nhu:
    ...
    Nhưng Hà Nội còn phạm những lỗi lầm nghiệm trong hơn nữa, khi quyết định dụng võ lưc để thôn tính miền Nam, đã dẫn tới việc trực tiếp đụng độ quân sự với Hoa Kỳ, khiến miền Bắc đã khánh tận và kệt quệ trong cuộc chiến tranh chống Pháp càng lún sâu trong cảnh tượng hoàn toàn đỗ nát và hoang tàn trong cuộc chiến tranh chống Mỹ, mà ngày nay, qua hành động gần như van nài của Hà Nội để xin lập lại bang giao với Hoa Kỳ vào năm 1996, ai còn chút lương tri bình thường cũng thấy rằng cuộc chiến đó là hoàn toàn vô lý và xuẫn động, mà nguy hiểm hơn nữa là trực tiếp tạo điều kiện thuận lợi cho Trung Cộng tự do xâm lăng Việt Nam, vì Mỹ đã không còn hiện diện ở miền Nam, để ngăn chặn sự bành trướng của Trung Cộng.

    Trong tác phẩm Chinh Đề Việt Nam , hiểm họa xâm lăng của Trung Cộng ngày nay cũng đã được báo động cách đây gần 50 năm:

    Sự lệ thuộc nói trên và sự chia đôi lãnh thổ đã tạo hoàn cảnh cho sự chi phối và sự toan thống trị của nước Tàu đối với Việt Nam tái hiện dũng mãnh, sau gần một thế kỷ vắng mặt. Ký ức của những thời kỳ thống trị tàn khốc của Tàu đối với chúng ta còn ghi trong mỗi trang lịch sử của dân tộc và trong mỗi tế bào của thân thể chúng ta.

    Các nhà lãnh đạo miến Bắc, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Cộng, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, nếu có hiệu quả, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà lại còn đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc.

    Sở dĩ, tới ngày nay, sự thống trị của Trung Cộng đối với Việt Nam chưa thành hình, là vì hoàn cảnh chính trị thế giới chưa cho phép, và sự tồn tại của miền Nam dưới ảnh hưởng của Tây phương là một trở lực vừa chính trị vừa quân sự cho sự thống trị đó. Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian.

    ...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nguyệt Đồng Xoài30 October 2013 at 20:48

      Và câu chuyện bên lề khi sự thật được trả về cho lịch sử khi nói đến anh em tổng thống Ngô Đình Diệm và bào đệ là ông cố vấn Ngô Đình Nhu.

      1/ Hình ảnh luật sư Lê Quốc Quân, luật sư Lê Công Định cùng bạn bè viếng mộ phần tổng thống Ngô Đình Diệm, ông Ngô Đình Nhu v tại nghĩa trang Lái Thiêu Việt Nam (nhớ vượt tường lửa để xem)

      http://lequocquan.blogspot.com/2009/06/khai-truong-q-lawyers-cung-ls-inh.html

      2/ Video clip trên you tube chiếu lễ cầu hồn cho Tổng Thống Ngô Đình Diệm, ông Ngô Đình Nhu, Ông Ngô Đình Cẩn và bà cố thân mẫu Luxia Phạm thị Thân tại mộ phần (Nghĩa trang Lái Thiêu Việt Nam) vào ngày 01-11-2011 do các linh mục dòng Chúa Cứu Thế, nhà thờ Kỳ Đồng Sài gòn lm Đinh Hữu Thoại, lm Lê Ngọc Thanh cùng các giáo dân nhà thờ Kỳ Đồng Sài gòn tham dự: (nhớ vượt tường lửa để xem)


      http://www.youtube.com/watch?v=sAER_OD4nE0

      Delete
    2. Nguyệt Đồng Xoài2 November 2013 at 04:23

      Những chuyện éo le không phải ai cũng biết về sự liên hệ giữa nhà họ Ngô và nhà họ Võ (sưu tầm trên mạng).

      Nhân ngày giỗ 50 năm của tổng thống Ngộ Đình Diệm, cụ Ngô Đình Nhu, và cụ Ngô Đình Cẩn, Nguyệt Đồng Xoài mong hương hồn các cụ vào cõi thiên đàng của đức Chúa.

      - Bố của ông Võ Nguyên Giáp là cụ Võ Nghiễm chịu nhiều ơn của gia đình cụ Ngô Đình Khả, bố của ông Ngô Đình Diệm.
      -Ít ai để ý là cháu ruột của ông Võ Nguyên Giáp (kêu ông Giáp là chú) là đương kim giám mục Công giáo ở Nha Trang, là giám mục Giuse Võ Đức Minh. Thân phụ của giám mục của giám mục Võ Đức Minh là anh ruột của ông Võ Nguyên Giáp, bố mẹ của giám mục Võ Đức Minh đều theo Công giáo và cư ngụ ở miền Nam sau 1954. Nguyêt Đồng Xoài không rõ là giám mục Võ Đức Minh có về Hà nội viếng tang chú mình là ông Võ Nguyên Giáp vừa qua hay không?
      - Cô ruột của giám mục Giuse Võ Đức Minh là vợ của trung tướng VNCH là ông Nguyễn Ngọc Lễ. Bà theo Công giáo và sống tại miền Nam trước 1975, qua đời tại Mỹ (bà và chồng rời Việt Nam trong biến cố 30/4/1975). Bà cô ruột này là em gái của ông Giáp lẫn bố của giám mục Giuse Võ Đức Minh.
      - Kể ra thì gia đình ông Võ Nguyên Giáp chịu ơn gia đình ông Ngô Đình Diệm nhiều. Bố ông Giáp là cụ Võ Nghiễm khi bị Pháp bắt trong tù thì được ông Ngô Đình Cẩn (em trai út của cụ Diệm) giúp thăm nuôi, khi cụ Võ Nghiễm qua đời thì cũng do ông Ngô Đình Cẩn đứng ra lo việc an táng. Lúc cụ Võ Nghiễm còn sống thì được gia đình cụ Ngô Đình Khả mua ruộng vườn giao cho ông Võ Nghiễm trông coi , canh tác và nộp tô.
      - Nếu tổng thống Ngô Đình Diệm có cháu ruột (kêu bằng cậu) làm đến chức hồng y bên Công giáo là hồng y Nguyễn Văn Thuận, thì ông Võ Nguyên Giáp cũng có cháu ruột(kêu bằng chú) làm tới chức giám mục bên Công giáo là giám mục Võ Đức Minh (đang ở Nha Trang) đã nói bên trên.
      - Ông Giáp và ông Diệm đều có tuổi xấp xỉ nhau, đều cùng ở cùng làng cùng huyện ở Quảng Bình. Cả 2 đều nắm chức vụ cao phía Cộng sản và phía Quốc gia Cộng hòa.

      Còn ông Hồ Chí Minh thì nghĩ sao về ông Ngô Đình Diệm:
      Trích: BBC (

      http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2013/11/131101_ngo_dinh_diem_by_van_cam_hai.shtml

      )

      Những người cộng sản Việt Nam không ngờ, Hồ Chí Minh, lãnh tụ của họ đã có một cái nhìn khác về đối thủ chính trị ở miền Nam.
      Trong một lần gặp gỡ nhà ngoại giao Ấn độ Ramcohundur Goburdhun, chủ tịch Ủy Hội Quốc Tế Kiểm Soát Đình Chiến Đông Dương, ở Hà Nội vào năm 1962, Hồ đã xem Ngô Đình Diệm là một “nhà yêu nước” và nhắn gửi với Goburdhun rằng: “Hãy bắt tay ông ấy [Diệm] giùm tôi nếu như ngài gặp ông ấy.”

      Việt Nam vừa tổ chức một lễ quốc tang trọng thể cho tướng Giáp, trong khi nhân vật chính trị và quân sự lớn cùng sinh ra từ quê hương Lệ Thủy, Quảng Bình với tướng Giáp - Cố tổng thống Ngô Đình Diệm vẫn chưa được trả lại tên thật trên mộ phần.

      Ngưng trích.

      Delete
  8. Chimkiwi là trang blog dể thương của những ý tưởng dễ thương và những lý tưởng thật dễ thương. Dễ thương mà chắc nịch niềm tin. Ước gì sự dễ thương của Chimkiwi sẽ lan nhanh, thật nhanh khắp nước.

    ReplyDelete