Translate

Sunday 27 January 2013

Mua bán mới nhanh, chứ phấn đấu thì...khí lâu.



Sưu tầm trên facebook
Khuyết Danh
Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.
Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe .
Chặng đường ngàn dặm, luôn bắt đầu bằng một bước đi.
Người Tốt ... sẽ cho bạn Hạnh Phúc
Người Xấu ... sẽ cho bạn Kinh Nghiệm
Người Tồi Tệ nhất ... cho bạn Bài Học
Người Tuyệt Vời Nhất ... sẽ cho bạn Kỷ Niệm.

Đừng hứa khi đang ... vui
Đừng trả lời khi đang ... nóng giân
Đừng quyết đinh khi đang ... buồn
Đừng cười khi người khác ... không vui


Ngày xưa đi làm, tuy chỉ là nhân viên tép riu, nhưng hễ ai hỏi làm ở đâu, mình đều cảm thấy có chút hãnh diện khi nói: làm ở chỗ sếp T

Mặc dù sếp chả có bằng thạc sĩ hay tiến sĩ gì, nhưng ngoài chuyên môn vững thì ngoại ngữ Anh, Nga của sếp cũng thuộc diện làu làu. Chả riêng mình, nhiều người cũng có tý  hãnh diện khi khoe sếp mình là ai.
Vật đổi sao dời, sếp về hưu. Các sếp khác lên thay, hoặc nơi khác thuyên chuyển đến. Mọi người trong cơ quan cứ thở dài tiếc nuối, khi nghĩ về một thời vui vẻ và đầm ấm đã qua. Càng ngày, tình người càng lạt đi. Chỉ có tiền là ngự trị. Cái gì cũng phải mua, và cái gì cũng mua được.
Nói đến đây lại nhớ, hôm mấy ông bạn bố đến thăm cụ, hỏi mình trước khi hưu làm ở đâu. Mình bảo làm ở chỗ sếp T trước đây. Còn bây giờ là sếp P, thuộc loại xôi thịt thôi. Các cụ gật đầu, bảo bây giờ chả mấy “thằng” tiến bằng năng lực. Bây giờ chúng nó mua bán mới nhanh, chứ phấn đấu thì...lâu.
Buồn buồn, tâm sự với mấy bác trung tuổi, bảo bây giờ phát sinh lắm thứ quy định dấm dớ quá, thiên hạ cứ gọi là chửi rầm trời. Các bác bảo, thì “thằng” nào mới lên cũng muốn thể hiện. Không có năng lực nên cái thể hiện lại là cái “ngu”, bị chửi là phải. Báo hại những kẻ phải đi khắc phục hậu quả. Có khác gì tuốt gươm ra cái xoẹt thì dễ, chứ tra gươm lại thì phải nhòm nhòm mới tra được. Thực tế, cái đám có tiền chạy chức chạy quyền, bị cái đám ngang cơ (nhưng không chạy được hoặc không muốn chạy) nó khinh như mẻ. Chỉ vì cơ chế, nó dưới trướng nó phải chịu thôi.
Hờ hờ, vừa rồi các vị ấy đi điều tra vụ chạy công chức giá 100 triệu, bảo làm gì có giá ấy? Dân mạng cười ầm ĩ, bảo đúng rồi, làm gì có cái giá nào rẻ thế?

3 comments:

  1. Nhìn chung, bán với giá như vậy là mềm. 40/60. Được cái cả đôi bên đều được việc. Xét cho cùng, cơ chế chỉ một phần mà nỗi SỢ rơi vãi mất quyền hạn mới chính là thủ phạm sinh ra tham nhũng. Một khi trên bảo dưới không nghe thì còn đâu nữa . . thế và lực? Cũng hay!

    ReplyDelete
  2. Dăm năm trước, một cô giáo ngoại tỉnh xin về Hà Nội, nghe đặt giá 30 triệu thì bĩu môi. Trót mua nhà ở Hà Nội rồi, mang tiếng là người Hà Nội dăm năm nay mà tuần được về một lần, đường phố vẫn không thạo, bạn bè chả có. Muốn quay lại mối kia thì giá không còn là 30 triệu nữa. Đành chịu chết.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chuyện chạy công chức không phải chỉ 100 triệu mà có những trường hợp còn mất tới nhiều trăm triệu, mắt dân thường nhìn đâu cũng thấy, vậy mà có tới mấy đoàn thanh tra, kiểm tra lại cho biết kết quả là chưa phát hiện được trường hợp nào đưa tiền và nhận tiền để “chạy công chức, viên chức" - Thật nực cười, nói thế trẻ con nó cũng không nghe được.

      Cô giáo mà Phương Bích nói ấy không chừng là bạn mình cũng nên, bây giờ chạy về Hà Nội cao giá quá không có đủ nhiệt vẫnđang phải lóc cóc tuần về một lần, thỉnh thoảng bức xúc quá không chịu được lại lên facebook nói văng mạng hì hì

      Delete