ĐỘC TÀI
Đừng
khen tao mày ạ
Tao sợ sự sùng bái cá nhân và bệnh vĩ cuồng
Cứ
để tao được sống bình thường
Cứ coi tao như bù nhìn hoặc rác ...
Tao viết thơ giải khuây, không định làm điều gì to tát
Viết vì biết làm gì trong những lúc nhàn cư
Viết như đứa trẻ con đùa nghịch với ngôn từ
Không ảnh hưởng mấy đến hoà bình thế giới
Tao giải buồn thế đấy
Đá đít nỗi buồn bằng cách bấm iPhone
Nói những câu có khi thần tính nát thần hồn
Nhưng xuất phát điểm luôn là lòng trắc ẩn ...
Cứ để tao ung dung thơ thẩn
Đừng lôi tao vào hội nhà văn nhà veo
Thời buổi nhiễu nhương, lành ít dữ nhiều
Tao không rảnh để mà leo cột mỡ ...
Đừng tâng bốc, ca tụng tao này nọ
Sùng bái tao, rồi tao sẽ độc tài
Biết đâu tao sẽ trở thành những thứ quái thai
Kiểu như Gaddafi, Mao hay Kim Yong Ủn
Xây cho mình và cha mẹ mình những cái lăng vĩ cuồng to tướng
Dí súng và thuốc ngủ vào mồm nhân dân
Bắt những đứa trẻ lên ba phải tập đánh vần
" Lãnh tụ kính yêu đời đời vĩ đại ... "
Tao sẽ trở nên tham tiền và hám gái
Sẽ bóp chết những con cừu dám đi lề trái
Sẽ dùng truyền thông để đổi trắng thay đen
Sẽ trừ khử đối phương bằng thủ đoạn đê hèn
Sẽ dùng quân đội và xe tăng mà đè bẹp sinh viên
Sẽ thắng cử mà không cần kiểm phiếu ...
Nhân loại thật là khó hiểu
Những đứa trẻ sinh ra đâu định lớn thành Stalin, Hitler
Hầu hết những kẻ độc tài đều từng được tung hê
Như những anh hùng giải phóng
Từ ngai vàng ra ống cống
Đôi khi chặng đường không phải quá xa ...
Tao lại sa vào mơ mộng và điêu toa
Muốn làm độc tài cũng cần có số
Nói tóm lại, đừng khen - tao rất sợ
Hãy để tao mụ mị giữa bình thường ...
Gương kia ngự ở trên tường
Nước ta ai được bình thường bằng ta ?
Gương cười, " Thôi đủ rồi cha ... "
21.4.2012
Võ Trung Hiếu
Ta không thẹn bởi những điều đã nhắc
ReplyDeleteĐối với dân và tủi hổ với tiền nhân -
Cổ tích thay, nhang khói túi quạ tham
Sẽ nhấn chìm trong mưa gió dân oan?
hay bất ngờ, hoàn toàn kính phục!!!!
ReplyDelete