Không nói chuyện chính trị nhé. Đa phần thiên
hạ bây giờ chỉ nhăm nhăm nhẩm tính, xem được nghỉ mấy ngày, có tranh thủ về quê, hay đi
chơi đâu đó không.
Sáng nay đi
chợ, nghe hai người phụ nữ đi đằng trước nói chuyện với nhau, từ nay cạch không
đi chơi vào này lễ nữa, ở nhà nấu nướng lấy ăn cho sướng rồi nghỉ ngơi cho khỏe.
Mỗi lần đi chơi về ốm mất mấy ngày. Nào là do đông đúc, nào là do chặt chém, do
dịch vụ tồi...Nghe họ ca thán, văng đ. thật hồn nhiên.
Chợ vắng hoe
vắng hoét! Phố xá thưa hẳn người. Cái đường Đê La Thành, đoạn có hai cái bệnh
viện chả ngày nào không tắc, hôm nay thông suốt, sao mà sướng! Hạnh phúc con
người ta sao giản dị thế, chỉ là một ngày không tắc đường. Hoan hô quốc khánh!
Đang nấu
nướng trong bếp bỗng nghe cái roành! Người ta hay ví cái gì nổ lớn là nghe như
tiếng sấm. Trời đang nắng, đào đâu ra sấm?
Nhưng mà đúng là
sấm thật. Thêm vài tiếng lẹt đẹt rồi oành phát nữa. Rồi mưa đổ rào rào. Hay
nhỉ? Cuối thu mà lại mưa rào, lại có cả sấm! Điềm gì đây? Thiên tai hay nhân
tai, hay biết đâu là phước lành?
***
Tối qua chị
bạn rủ đi thử cái xe địa hình. Hai chị em hăng máu, từ dốc Đào Tấn làm một vòng
qua Lạc Long Quân, Âu Cơ, Đường Thanh niên...có đến gần ba chục cây số, mệt đứt
cả hơi. Lúc đi qua đường Âu cơ, thấy dọc đường gom bên dưới đông nghịt thanh
niên ngồi nhậu nhẹt, mùi mực nướng ngào ngạt. Nhìn họ tôi thấy buồn buồn, chị
bạn bảo cuộc sống của thanh niên thời nay thật vô vị. Có một dạo người ta đã
từng nhận xét, trẻ nước trà, già tập thể dục. Bây giờ câu nói ấy có vẻ vẫn chưa
mất đi tính thời sự theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng thì phải. Tương lại của nước
nhà mà thế này thì hỏi sao mà không buồn cho được.
Cái xe địa hình của tui đây - Ai trông thấy cũng khen xe đạp Thống Nhất của ta đây giờ đẹp không kém gì xe ngoại. |
"Ai trông thấy cũng khen xa đạp Thống Nhất của ta đây giờ đẹp không kém gì xe ngoại."
ReplyDeleteChị sửa lại chữ xe = xa chị ạ!
Chúc mừng PB tậu xe mới
ReplyDeleteGiá chủ nhân thuộc giòng hoàng tộc thì chiếc xe này phải được gọi là hoàng xa đấy nhé
Đạp xe riết rồi chân cẳng sẽ thon phải biết, không chừng còn dài thêm vài phân nữa, tốt lắm :)
Khen chiếc xe đẹp, khen luôn cả cái sàn nhà sạch sẽ láng coóng, chứng tỏ chủ nhân là người ...không ở dơ hihihi
Nhưng xe mà không có cái ba-ga thì lấy gì đựng rau trái khi đi chợ đây,trời ?!
Hồi trẻ mà đi xe này chắc giờ cũng dài ra được một tẹo. Không chừng thành hoa hậu hay idol gì đó rồi.
ReplyDeleteTrẻ uống trà,già dưỡng sinh.Không nói đến chính trị nhưng cứ suy ra thì lại rất chính trị đấy.PB thâm nho thật hay "vô tình" thâm nho đấy?
ReplyDeleteQuốc khánh năm nay ảm đạm thật, không háo hức chờ nghỉ dài ngày, chờ lĩnh tiền thưởng nhân ngày lễ như các năm trước. Các tua du lịch năm nay vắng khách (nghe VOV nói vậy) chỉ bằng 30%-40% so với cùng kỳ năm ngoái. Cuộc sống đi xuống thật sự. Đi xuống là đúng thôi vì thu nhập thấp dần mà các mặt hàng chiến lược như xăng, điện... ông nhà nước khoán trắng cho doanh nghiệp mặc sưc tăng giá vét cạn túi dân, ngồi thu thuế đủ để tiêu xài và nuôi bộ máy hành dân. Không biết mấy ông đảng, ông nhà nước có sốt ruột không?
ReplyDeleteSáng 2/9 ông Dương Trung Quốc trả lời phỏng vấn trên đài nghe đã quá. Qua buổi phỏng vấn năm nay thấy có chút mới, chút hy vọng?. Nhưng nghĩ lại chắc cũng vậy thôi, cỗ máy chính quyền này lớn quá, cũ quá khó mà đẩy đi, khó mà đại tu thay thế...
Xăng lên phải rước xế địa hình
ReplyDeleteCoure hạt Mít tít vòng quanh
Phen này chắc chắn eo thon lại
Khối anh 6 chục mỏi mắ nhìn...
Tuổi trẻ rượu trà. Tưổi già tập thể dục.
ReplyDeleteBuồn la phải,tôi cũng thấy xót xa và buồn lắm đấy,tuổi trẻ mà như vậy thì đất nước ngày mai sẽ ra sao?-Nhưng PB biết tại sao không?
ReplyDelete"Gió vút lên, ngọn cờ trên kỳ đài phấp phới
ReplyDeleteGió vút lên, đây bao nguồn sống mới dạt dào
Tôi về đây lắng nghe trong tiếng gọi
Của mùa thu cách mạng - mùa vàng sao…
Tôi về đây trong nắng nhớ thu nào
Sao vàng mọc muôn sao vàng tung cánh
Ba mươi sáu phố ngày hôm ấy
Là những dòng sông đỏ sắc cờ
Chói lọi sao vàng hoa vĩ đại
Năm cánh xòe trên năm cửa ô...".Đó là lời trong nhạc phẩm "Ba đình nắng" của Bùi Công Kỳ mà hồi bé mình được nghe trên đài phát thanh.Thật cảm động và vui sướng khi đất nước giành được độc lập,mọi người lúc ấy đang mơ đến một ngày mai tươi sáng,cuộc đời sẽ tràn đầy hạnh phúc...Cho đến ngày mùng 2 tháng 9 năm nay,đọc bài của PB,mình thấy buồn quá!Đời sống của dân chúng càng ngày càng khó khăn,nền tảng đạo đức xã hội xuống cấp trầm trọng...Không có ngành nào từ công nghiệp,nông nghiệp đến y tế,giáo dục...là không tồn tại yếu kém và tụt hậu.Không buồn sao được,khi một đất nước với truyền thống hàng ngàn năm lịch sử,với con người cần cù,thông minh,hiếu học...,điều kiện địa lý,tự nhiên thuận lợi gấp nhiều lần so với Nhật Bản và các nước cùng khu vực,thế mà còn lẹt đẹt cuối bảng xếp hạng về tất cả các mặt.Không hiểu những nhà lãnh đạo đất nước có suy nghĩ và trăn trở không nhỉ?Tương lai nào cho đất nước?