Tôi biết đến cô bé này qua những vần thơ tình hay đến lịm
người. Một tâm hồn yêu đắm đuối, lãng mạn và sâu sắc. Đến một ngày, cô bé viết một
bài thơ khiến tôi giật mình – bài Thế hệ hèn nhát.
Có thế chứ! Khi con người ta
có thể yêu mãnh liệt như thế, không thể chỉ có tình yêu đôi lứa không thôi. Con
người vốn gắn liền với đất, với cuộc sống xung quanh. Đã yêu người, là yêu cả
những gì gắn bó với người, từ nếp nhà ta ở, từ rặng cây cho ta bóng mát, từ lối
ta vẫn đi về...đó chính là quê hương, đất nước chứ đâu?
Hôm nay cô bé lại cho ra bài thơ này. Tôi bảo: con tuyệt
lắm!
Có người bảo: sợ chính trị!
Thế nào là chính trị? Hãy chỉ cho tôi thấy trong những
vần thơ này chính trị ở chỗ nào? Tôi chẳng thấy gì ngoài một tình yêu thương
đồng loại đến nghẹn ngào.
(Thế
hệ chúng ta sẽ phải sám hối không phải cho những hành động độc ác của
những người xấu xa, mà là sự im lặng đáng sợ của người tốt)
Ơ!
Anh cũng như tôi sao?
Chúng ta đều một loại
Đểu
Ơ!
Anh cũng câm, mù, điếc như tôi ư?
Thích ngoác mồm nghe chuyện khiếu
Nhưng lại không dám mở mồm chửi lũ cầm dấu mộc đập vào đầu những người mặc áo đỏ
Màu áo đỏ không phải là hiện linh cho màu cờ Tổ Quốc mà là cái giá của tự do được tính bằng máu và sự nhục mạ
Ơ!Anh cũng như tôi sao?
Chúng ta đều một loại
Đểu
Ơ!
Anh cũng câm, mù, điếc như tôi ư?
Thích ngoác mồm nghe chuyện khiếu
Nhưng lại không dám mở mồm chửi lũ cầm dấu mộc đập vào đầu những người mặc áo đỏ
Màu áo đỏ không phải là hiện linh cho màu cờ Tổ Quốc mà là cái giá của tự do được tính bằng máu và sự nhục mạ
Anh cũng sợ những trò gian trá
Đổi trắng thay đen, tô hồng quá khứ
Hiện tại chỉ là một vòng xiềng xích, gông tù khóa giữ
Vạn trái tim chẳng thích đập đúng giờ
Ơ!
Anh cũng làm ngơ
Cũng lướt thật nhanh
E dè nhìn những trang web lên án sự thật đang oằn mình vì bị tường lửa rào bắn
Cũng ân hận
Vì lỡ mở mồm nhắc đến “Đất nước, biển đảo, rừng sông này là của con Lạc cháu Rồng?”
Xin cứ nói không
Nếu ai đó hỏi: Mày có yêu quê hương, chồng vợ?
Có muốn trả nợ
Cho dòng máu chảy oan phí ngoài Hoàng Sa, Trường Sa
Cho dòng uất ức chảy oan phí vào những ngày chủ nhật ở Hà Nội, Sài Gòn, ở những con phố chỉ quen ngát mùi hoa sữa, liễu và me
Cho dòng căm thù chảy oan phí trong những phiên tòa câm, điếc, mù, đui và vô luật
Cứ dấu diếm, cứ khuất tất
Chả ai dám á họng đòi công bằng khi mà cả đất nước này đang rạp đầu nhận mình là nô lệ
Xin cứ thế
Cứ như tôi
Như anh
Như chúng ta
Một thế hệ đói lòng tự quyết!!
Nhiệt huyết chỉ là trò hề
Người già quay lưng
Trẻ con muôn đời thích khóc
Thanh niên ko dám ngẩng mặt
Nhìn mặt trời và biển đảo quê hương…
Đang tứa máu
Mặt trời và máu
Ở đất nước tôi
Cứ chảy!!!
http://blog.yahoo.com/_A77ATHPKCTVEBLIBCAISF3R74A/date/2012/07/page/1
BÀI THƠ CHÁN QUÁ, NÓI HOÀNG SA TRƯỜNG SA LÀM GÌ, HÃY NÓI ĐẾN CUỘC SỐNG HÀNG NGÀY ĐÂY NÀY: CỘNG SẢN ĐANG ĂN CẮP MÀ CỨ CHƠ MẶT NHƯ THỚT.
ReplyDeleteBạn thật bất lịch sự, khi chủ nhà đang khen mà bạn lại bảo : chán quá!
DeleteBạn chê người ta thế trong khi bạn đã làm được gì với cái tên Nặc danh đó?
Mỗi một đóng góp nhỏ, mỗi một sự lên tiếng dù ở khía cạnh nào mà thể hiện tấm lòng đối với đời, cũng hãy nên trân trọng bạn ạ.
Vâng
ReplyDeleteXin "Thắp lên một que diêm
Còn hơn ngồi nguyền rủa trong bóng tối."
Thắp thêm một nén nhang
Cầu xin cho quê hương không còn lầm lỗi . .
Ai nụ cười tươi
Ai manh chiếu đất xa quê
Những oan hồn ngủ vùi trên phố
Người ta bảo làm xấu cả Thủ đô
Xin thắp lên một ngọn lửa
Giữ trong lòng
Mùa xuân . .
Ô! Vậy ra miketran cũng biết làm thơ ư? Hay quá ta :))))
DeleteDạ, thơ. . thẩn ba xu, cám ơn chị > "Xê Xê nì". Học sẵn tiếng Tàu, mai này nghe chỉ đạo cho tiện ạ!
DeleteXin phe'p miketran cho mi`nh copy ba`i tho* na`y qua Facebook nhe'. Ca'm o*n. Chau Nguyen
DeleteNói chuyện chính trị pháp luật đâu có cấm, chỉ những người phản quốc và vi phạm pháp luật mới có tội.
ReplyDeleteBác nói quá đúng! Không có vùng cấm, chỉ có những phiên tòa ba giờ đồng hồ!! Một bị cáo chứ năm bảy bị cáo thời lượng xét xử na ná như nhau! Ta gọi là Công Lý? What a foolish comment!
DeleteCảm ơn @miketran nhé.
ReplyDeleteĐất nước
ReplyDeleteTác giả: Nguyễn Đình Thi
Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha!
Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm ngát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về!
Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.
Từ những năm đau thương chiến đấu
Đã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Đã bật lên những tiếng căm hờn
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất
Đứa đè cổ, đứa lột da...
Xiềng xích chúng bay không khóa được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà!
Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Đã đứng lên thành những anh hùng
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.
Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa!. Một đất nước với truyền thống hơn 4000 năm lịch sủ,không chịu khuất phục trước bất cứ kẻ thù xâm lược nào,giờ đây đang đứng trước họa xâm lăng của chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc.Những người yêu nước chân chính đã thể hiện tấm lòng của mình bằng việc xuống đường phản đối các hành động ăn cướp của nhà cầm quyền Trung quốc.Lẽ ra,những việc làm yêu nước đó phải được chính quyền trân trọng và ủng hộ nhưng thay vào đó,hàng loạt các động thái bắt bớ,ngăn cản và xúc phạm những nhân sỹ,trí thức và những người yêu nước đã được chính quyền thực hiện.Với viêc làm đó,chính quyền đã đẩy Nhân dân về phía đối lập.Đảng và Nhà nước hãy đặt quyền lợi của Đất nước và Nhân dân lên trên hết,dũng cảm nhìn nhận thực trạng kinh tế-xã hội của đất nước,mở rộng dân chủ,chân thành lắng nghe ý kiến phản biện của mọi tầng lớp trong xã hội để khắc phục những yếu kém và sai lầm trong thời gian dài vừa qua,xây dựng một Nhà nước pháp quyền do dân và vì dân.Hãy nhớ rằng Nhân dân là nước ;làm nổi thuyền và cũng cả lật thuyền nữa!