Những ngày này, tôi bỗng lẩn thẩn
nghĩ, nếu vài năm trước đây, xã hội Việt Nam không có những trang mạng như Ba
Sàm, Bauxite, Dân Làm Báo, Dân Luận v.v… hay những con người như Bọ Nguyễn Quang Lập,
Nguyễn Hữu Vinh, Phạm Viết Đào, Nguyễn Thông, Trương Duy Nhất, Bà đầm xoè, Người
lót gạch v.v..... thì những người như tôi sẽ ra sao nhỉ? Sẽ như những con ếch
dưới đáy giếng, nhìn trời qua cái miệng giếng bé tẹo, và cảm thấy hạnh phúc với
bầu trời tý hon ấy của mình?
Tôi tuyệt đối không thích thần tượng,
vì gương ông Hồ bị đôn lên làm “Cha già dân tộc “ vẫn còn đó. Gương những bức
tượng Lê Nin bị treo cổ, chặt đầu, bị xô đổ khắp Đông Âu vẫn còn đó. Nhưng
không ai có thế phủ nhận, dù là những trang mạng ảo, hay của những con người cụ
thể trên đây đã thức tỉnh được rất nhiều người. Đó chính là điều nhà cầm quyền
Việt Nam hiện nay không hề mong muốn.
Hẳn những con người tự nguyện
gánh vác vai trò “chiến sĩ thông tin” này không phải là để lưu danh muôn thuở.
Ba trong số những người cụ thể trên đang bị cầm tù. Những kẻ dám mở miệng đã
nguy hiểm cho chế độ. Giúp người khác hiểu ra và mở mồm lại càng nguy hiểm hơn.
Bởi thế, nhà cầm quyền tìm mọi cách để đe doạ, khủng bố tinh thần và khi thất bại
thì tống họ vào ngục.
Ô hô hô, cầm tù người cầm bút là
biểu hiện sự bất lực về thu phục nhân tâm. Không thu phục được nhân tâm thì phải
xét lại mình, có thế mới bền, bằng không sớm muộn cũng tự tiêu thôi.
Mong ngày các anh trở về!
"Không thu phục được nhân tâm thì phải xét lại mình, có thế mới bền, bằng không sớm muộn cũng tự tiêu thôi"
ReplyDeleteĐúng vậy, không sớm thì muộn LŨ CHÓ SẢN nầy PHẢI TIÊU thôi.
Hãy vùng lên và hãy là "những chiến sĩ thông tin" để mỡ mang những đầu óc mê muội.