Translate

Wednesday, 20 November 2013

"Chúng tôi đã từng tự hào là đảng viên đảng cộng sản!"

Bài viết này có trên mạng cũng khá lâu, chừng gần một tháng nay. Nhưng hôm nay tôi mới đăng lại ở đây để thay câu trả lời với một bạn có nick là "thuong dan", thường vào blog của tôi nhận xét. Quan điểm của tôi và bạn "thuong dan" có thể coi là bất đồng hoàn toàn. Cho dù bạn "thuong dan" đọc rồi thì cũng mời bạn đọc lại ở đây nhé. 

Kính gửi:  Ông Tổng bí thưHà Nội ngày 28 tháng 10, 2013
Đồng kính gửi: 175 ông bà ủy viên ban chấp hành TƯ Đảng CS Việt Nam

Chi bộ đảng chúng tôi bao gồm những người cựu chiến binh, cựu thanh niên xung phong, cựu cán bộ viên chức, trong số chúng tôi, có người đã từng tham gia cả hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Nhiều người trong chúng tôi đã để lại trên chiến trường năm xưa một phần xương máu của mình. Trong chi bộ của chúng tôi cũng có không ít người từng được nhân dân gọi là “quan chức cao cấp”. Chi bộ hưu trí của chúng tôi sinh hoạt định kỳ hàng tháng theo đúng chỉ đạo của đảng ủy cấp trên, và chúng tôi cũng tranh thủ các buổi sinh hoạt đảng để được trao đổi với nhau về con người, thời cuộc, về đất nước Việt Nam yêu dấu.
Thưa các ông các bà, thừa nhận rằng trong rất nhiều năm, các đảng viên chúng tôi đã từng khá bằng lòng với cuộc sống của mình, đã nhìn nhận quá trình xây dựng xã hội chủ nghĩa của đất nước mình là một quá trình tất yếu. Trong một thời gian dài chúng tôi khá vui mừng với sự cải thiện rõ rệt trong đời sống vật chất và tinh thần, không những của các đảng viên trong chi bộ chúng tôi, mà nhìn chung trong phạm vi toàn xã hội. Về vật chất, thay vì ăn no mặc ấm là ăn ngon mặc đẹp, là tiện nghi sinh hoạt đầy đủ, hiện đại. Về tinh thần, đời sống tinh thần ngày càng được cải thiện, nhiều người dân, đã có thể thông qua các phương tiện hiện đại, tiếp cận tới các giá trị tinh thần đủ loại, không chỉ trong phạm vi đất nước, mà còn trong phạm vi trên toàn thế giới. Tầm nhìn được mở rộng, kiến thức được nâng cao…Phải thừa nhận rằng, so sánh với cuộc sống trong thời kỳ chiến tranh hay thời bao cấp, thì cuộc sống hiện nay đã có sự khác biệt rất lớn. Bộ mặt đất nước đã có nhiều thay đổi mạnh mẽ. Các đô thị và nhiều vùng nông thôn đã được đổi thay theo hướng hiện đại, văn minh…v.v.
Trong một thời gian dài, chúng tôi đều có nhận định chung là có thể lúc nọ lúc kia, trong bộ máy của Đảng nhà nước tuy cũng có những sai lầm, thiếu sót, nhưng thành quả đạt được là không thể chối cãi, và chúng tôi có thói quen cho đó là nhờ sự lãnh đạo sáng suốt, tài tình của đảng…Và dường như hầu hết chúng tôi đều thỏa mãn và đồng tình với cách tuyên truyền, huấn thị của TƯ đảng về việc triển khai đường lối của đảng vào cuộc sống. Đa số chúng tôi đều không có nhiều thắc mắc với tiến trình đổi mới của đất nước, đặt lòng tin rất nhiều về sự thành công của đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản. Chúng tôi đã từng tự hào là đảng viên đảng cộng sản!
Thưa các ông các bà, trong một vài năm gần đây, tình hình kinh tế, xã hội của đất nước có nhiều biến động theo chiều hướng tiêu cực. Với những nguồn thông tin khách quan và rộng lớn mà chúng tôi thu thập được trong nước và trên thế giới, thì chợt nhận ra rằng, chúng ta đã tự ru ngủ nhau trong một thời gian quá dài. Hệ quả là chúng tôi với tư cách đảng viên cộng sản, đã tự cho phép mình làm quen với các tệ nạn nhũng nhiễu, tham nhũng xảy ra trong xã hội. Cứ bất kỳ ở đâu cán bộ có quyền là chỗ đó có tiêu cực. Các khái niệm phong bì, phong bao, lót tay dường như là một sinh hoạt không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngay, trong việc xin cho, kể cả những việc xin cho đã được quy định rõ ràng trong các văn bản pháp luật, pháp quy. Từ công an giao thông đến thuế vụ, môi trường, từ hải quan đến bệnh viện, đến trường học… hầu hết các nơi giải quyết chế độ chính sách, đâu đâu cũng phải “bồi dưỡng”, phải “bôi trơn”. Mọi người dân trong đó có các đảng viên chúng tôi dần quen với các hiện tượng này và đã trở thành những kẻ đồng lõa cho các hành vi hối lộ, tham nhũng.
Nhưng thưa các quý vị, đến những năm gần đây, khi các hiện tượng tiêu cực tham nhũng đã trở thành những đại dịch, khi tình hình kinh tế, đạo đức xã hội có biểu hiện xuống cấp nghiêm trọng thì những người đảng viên chúng tôi mới dường như bừng tỉnh, tự hỏi chúng ta đang ở đâu? Vị trí nào trên thế giới? Chúng ta là ai? Và đang làm những gì?...
Sự thật phũ phàng làm chúng tôi dần tỉnh ngộ khi biết rằng đất nước đang tụt hậu nhanh chóng về mọi mặt kinh tế, văn hóa, giáo dục, khoa học kỹ thuật, …so với các nước khác trong khu vực. Sự tụt hậu này rõ ràng không thể đổ lỗi cho chiến tranh, và cũng không thể đổ lỗi cho ảnh hưởng tư duy bao cấp của ý thức hệ cộng sản chủ nghĩa của các nước đàn anh như Liên Xô, Đông Âu. Họ đã bị sụp đổ gần 30 năm nay rồi. Chúng tôi thật sự đau xót khi không thể phủ nhận nguyên nhân của hiện tượng tụt hậu này chính là bắt nguồn ở những đảng viên chúng ta, không loại trừ những đảng viên đã về hưu như chúng tôi, những người tự coi là lực lượng tiên phong trong xã hội. Trước tiên, chúng tôi xin đưa ra những nhận định chủ quan của chúng tôi, về từng lĩnh vực quan trọng nhất trong đời sống chính trị, kinh tế, văn hóa của đất nước để chúng ta suy xét một cách khách quan nhưng thẳng thắn hiện trạng mà chúng ta đang đối mặt:
1.     Về kinh tế
Theo thông tin từ nguồn tin chính thức của những nhà nghiên cứu của Đảng và nhà nước thì kinh tế Việt Nam hiện nay đang ở mức độ phát triển ngang với Singapore những năm 60 thế kỷ trước, thu nhập bình quân đầu người của Việt Nam tụt hậu tới 51 năm so với Indonesia, 95 năm so với Thái Lan và 158 năm so với Singapore (theo Báo cáo phát triển Việt Nam 2009 của Ngân hàng Thế giới)…. Nền công nghiệp chủ yếu vẫn ở mức độ gia công, chế biến thô sơ, lấy công làm lãi là chính. Về nông nghiệp, khai khoáng, chủ yếu vẫn là xuất hàng thô, hàm lượng giá trị gia tăng rất thấp, năng suất lao động bình quân xã hội là thấp. Cơ cấu nền kinh tế mất thăng bằng, lệch lạc, không bền vững, khả năng cạnh tranh của nên kinh tế thấp.
2.     Đạo đức xã hội xuống cấp nghiêm trọng, các tệ nạn xã hội ngày càng phức tạp, tội phạm gia tăng, đạo đức ứng xử giữa con người với con người xuống cấp nghiêm trọng. Hình ảnh của người Việt Nam ngày càng xấu đi trước con mắt của bạn bè quốc tế, thậm chí trở thành vấn nạn của một số quốc gia khu vực như hiện tượng người Việt bỏ trốn, làm ăn phi pháp ở nước ngoài, người Việt ăn cắp, ăn trộm, làm nghề mại dâm phi pháp diễn ra tràn lan, đến mức độ nhiều cửa hàng nơi công cộng như ở Nhật, ở Hàn Quốc đã phải viết những biển cảnh báo bằng tiếng Việt! Điều này trở thành vết nhơ vô cùng đáng xấu hổ, không những đối với người đang sống như chúng ta mà còn làm ô uế đối với cả tổ tiên, cha anh, những người đã khuất. Văn hóa thì thiếu định hướng quy hoạch, phát triển theo kiểu xô bồ, ngẫu hứng, thua kém tụt hậu so với hầu hết các nước trong khu vực.
Về an ninh trật tự an toàn xã hội thường xuyên xảy ra các vụ việc nổi cộm, khiếu kiện đông người, xung đột tranh chấp đất đai, thương nhân Trung Quốc thả sức vào lũng đoạn thị trường cài bẫy làm hại nền sản xuất, rối loạn đời sống của người dân , gây biết bao những hệ lụy, ảnh hưởng tới sức khỏe của người dân, trật tự và an ninh xã hội ở khắp nơi khắp chốn. Các tổ chức tội phạm hoành hành nhiều nơi. Tham nhũng đã trở thành một vấn nạn ngày càng nguy hại đối với đất nước. Đã qua biết bao kỳ đại hội Đảng, biết bao kỳ họp ban chấp hành TƯ, biết bao nghị quyết của TƯ đảng, của chính phủ, hiện tượng tham nhũng không những không được đẩy lùi mà còn ngày càng phát triển và thấm sâu vào mọi ngóc ngách của xã hội, từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất. Hiện tượng tham nhũng đã tạo ra một lối sống khá đặc thù của đất nước trong nhũng năm gần đây và là nguyên nhân của rất nhiều hiện tượng tiêu cực khác. Nó hủy hoại mọi thứ, từ kinh tế, đến đạo đức, đến văn hóa, đến an ninh quốc phòng…Hiện tượng chạy chức chạy quyền cũng là hệ quả tất yếu của tham nhũng. Có tham nhũng mới có chạy chức chạy quyền và ngược lại. Để được thăng chức, lên chức cũng mất tiền, ngay cả để xin được những vị trí có thể bắt nạt được dân là mất tiền, từ chân nhân viên văn phòng phường xã, đến vị trí của cảnh sát giao thông đứng đường cho đến thuế vụ, hải quan, vị trí nào càng dễ bắt nạt dân thì càng mất nhiều tiền để có được xuất làm việc. Các hợp đồng lớn nhỏ, đặc biệt lấy nguồn từ kinh phí ngân sách đều bị phết phẩy phần trăm. Theo chúng tôi biết, các hợp đồng đầu tư công cho các công trình cơ sở hạ tầng ở cấp địa phương và TƯ đều phải cộng tiêu cực phí ở mức độ 30% trở lên. Mọi khoản mua sắm trang thiết bị máy móc đều bị kê giá. Và động lực từ khoản phết phẩy đã đẩy nhiều đầu tư công vào lãng phí tiêu cực, hiện tượng chạy ngân sách trở nên phổ biến. Kính thưa các quý vị việc này đã ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả đầu tư, từ công trình lớn đến công trình nhỏ, đến năng xuất lao động, đến tài sản quốc gia … nhưng đặc biệt làm giảm hiệu quả quản lý nhà nước và hủy hoại nhanh chóng tới kỷ cương, tới đạo đức xã hội và cả hệ thống chính trị. Hậu quả sẽ rất nặng nề và lâu dài, triệt tiêu mọi sinh lực, nguyên khí của đất nước. Thí dụ trong báo cáo của chính phủ trước quốc hội trong kỳ họp Quốc hội khóa 13 có nêu ra con số nợ xấu trong ngành ngân hàng là khoảng trên 200 nghìn tỷ, nhưng chúng tôi nghe ý kiến từ một quan chức “dày dặn kinh nghiệm” đang tham dự kỳ họp Quốc hội này đưa ra nhận định một cách tưng tửng rằng con số khổng lồ này hoàn toàn không đáng ngại, có gấp đôi như thế vẫn không đáng ngại! Ông ta nhận định: “Người ta có thể giải quyết nhanh gọn trong vòng một vài năm khoản nợ xấu này bằng cách các ông to bà lớn, các nhóm lợi ích chỉ cần dành một nửa số tiền tham nhũng mà họ thu hoạch được theo thông lệ thì chỉ sau 1 đến 3 năm toàn bộ nợ xấu của VN sẽ được xử lý hết, vì đa số nợ xấu là do nhóm lợi ích gây ra, bao gồm các tập đoàn nhà nước và các nhóm lợi ích tư nhân đang được các quan chức lớn của đảng và nhà nước đứng đằng sau hỗ trợ bảo kê. Ngay cả tình trạng đóng băng bất động sản và hiện tượng trì trệ trong một số ngành sản xuất, đối với các nhóm lợi ích, cũng chỉ là hiện tượng nhất thời. Họ hoàn toàn có thể xoay chuyển được, khi mà các vị quan chức cấp cao của Đảng và nhà nước chống lưng cho các nhóm lợi ích này bằng cách tiếp tục hỗ trợ họ tham gia vào việc sử dụng các khoản đầu tư công dưới hình thức nhận thầu, đấu thầu hình thức ….một khi mà chính phủ xoay sở được tiền !.”
Mặc dù tiêu cực, tham nhũng lan tràn như vậy, nhúng chúng tôi vẫn muốn đánh giá thật công bằng các thành quả do chính sách của đảng và nhà nước mang lại. Xem cái gi tốt thì giữ lại, cái gì xấu phải loại bỏ.
Song, lại một lần nữa, chúng tôi giật mình khi một thành viên trong chi bộ chúng tôi, vốn là cán bộ chủ chốt của ngành thống kê, đưa ra một con số là tổng số nợ công và tổng đầu nước ngoài trực tiếp và gián tiếp trong vòng khoảng 20 năm vừa qua như sau :
-        ODA không hoàn lại:  6,67  tỷ đô la Mỹ
-        Vay ODA ưu đãi: 30,83 tỷ đô la Mỹ
-        Các khoản vay ưu đãi từ nước ngoài: 21,27 tỷ đô la Mỹ
-        Các khoản vay được chính phủ bảo lãnh: 14 tỷ đô la Mỹ
-        Trái phiếu địa phương: 0,7 tỷ đô la Mỹ
-        Tổng dư nợ của doanh nghiệp nhà nước: 62 tỷ đô la Mỹ
-        Tổng đầu tư nước ngoài FDI: 222 tỷ đô la Mỹ
-        Đầu tư gián tiếp của nước ngoài: khoảng 30 tỷ đô la Mỹ
Vậy chúng tôi thử hỏi các nhà kinh tế học rằng, với số tiền vay mượn và tiền vốn của nước ngoài khổng lồ như vậy, thì kết quả mà nhân dân và xã hội Việt Nam nhận được cho tới nay là thành tích đáng mừng hay chỉ là kết quả quá khiêm tốn. Phải chăng hiệu quả đầu tư của toàn xã hội là quá thấp? Chỉ số ICOR của VN so với các nước trong khu vực ra sao? Thua kém thế nào? Phải chăng một phần không nhỏ tiền đầu tư đã chảy vào túi bọn tham nhũng, vào lãng phí do sự kém cỏi vô trách nhiệm của giới lãnh đạo? Do vậy, có thể nhận định, dưới sự lãnh đạo của Đảng và quản lý của chính phủ trong thời gian vừa qua, thực chất là đã làm tiêu hao và lãng phí một số lượng của cải vật chất và tiền bạc khổng lồ của nhân dân và của đất nước! Những kết quả được thể hiện ở việc nâng cao đời sống nhân dân, hay sự phát triển về cơ sở hạ tầng, hay sự biến đổi bộ mặt các đô thị và một số khu vực nông thôn, xóa đói giảm nghèo …, chỉ là hệ quả đương nhiên phải có khi một số lượng tiền đầu tư khổng lồ như nói ở trên được đưa vào xã hội và nền kinh tế!
Với số tiền khổng lồ đã được đầu tư như vậy trong những năm qua, nhưng rõ ràng tình hình kinh tế đất nước hiện nay vẫn chỉ dừng lại ở mức phát triển rất khiêm tốn, còn xa mới đạt được như các nước khác trong khu vực.Vào những năm 80 của thế kỷ trước tuy nền kinh tế đất nước còn rất nghèo nàn lạc hậu nhưng nợ công của nước ta lúc bấy giờ cón rất thấp, có thể nói là chưa đáng kể. Nhưng ngày nay con số này đang tăng lên đến chóng mặt, nếu tính đúng tính đủ thì đã vượt GDP! Với thực tế đáng buồn này có thể buộc chúng ta phải thừa nhận rằng trong hơn 2 thập kỷ vừa qua, chúng ta đã cùng lúc tham ô tiền của của quá khứ và ăn cắp tiền của tương lai! Hỡi ôi! Chúng tôi rất mong muốn nhân định này là sai vì nó quá phũ phàng! Nhưng nếu đúng, chúng tôi và tất cả các đảng viên chân chính trên toàn cõi Việt Nam phải đủ dũng cảm để đối mặt với sự thực đau đớn này để biết đường mà hành động! Xin các nhà khoa học, các nhà kinh tế cần phải có đánh giá lại một cách tổng quan, đầy đủ và khách quan để xác định một cách trung thực nhất rằng từ ngày đất nước đổi mới đến nay chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu tiền và đã thu lại được gì?. Có tương xứng hay không? Chúng ta phải kiểm toán lại toàn bộ nền kinh tế. Người dân Việt Nam không thể chấp nhận cho những người lãnh đạo kém đức, kém tài tiếp tục lợi dụng ánh hào quang của quá khứ và bắt con cháu chúng ta phải è lưng trả nợ cho các hành vi tham nhũng, lãng phí và dốt nát.
Thưa các quý ông quý bà, chúng tôi muốn gửi tới quý ông quý bà những suy nghĩ chân thành và thẳng thắn nhất mà theo chúng tôi là nguyên nhân đã dẫn đến hiện tượng đau lòng và vô cùng nguy hiểm này:
Người ta nói thực tiễn là thước đo chân lý. Với những thực tế tụt hậu, xuống cấp nói trên, thì đảng cộng sản Việt Nam, và cụ thể là các thế hệ lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam trong hai thập niên vừa qua phải chịu trách nhiệm hoàn toàn. Không thể đổ lỗi cho khách quan. Tại sao ở các quốc gia khác, có những điều kiện về mặt địa lý, thiên nhiên kém ưu đãi hơn đất nước Việt Nam nhưng họ ngày càng vượt xa chúng ta.Vậy phải chăng những thành tích mà Đảng đã lãnh đạo đất nước trong hai thập kỷ qua đã đạt được là những “thành tích ngược”! Chúng tôi thật sự đau lòng thấy rằng đây là trách nhiệm của toàn Đảng, trong đó có chúng tôi. Sự kiêu ngạo, dốt nát, hiếu thắng, tư duy giáo điều và cả sự hèn nhát nữa là nguyên nhân cội rễ. Chúng ta luôn tự vỗ ngực là theo lý luận của chủ nghĩa xã hội khoa học Mác Lênin, nhưng trong thực tế, chính chúng ta là những kẻ duy ý chí nhất, chủ quan nhất, thiển cận nhất. Khi thực tiễn đã chối bỏ sự thành công của hệ tư tưởng chủ nghĩa xã hội tại Đông Âu và Liên Xô (cái nôi và thành trì của chủ nghĩa xã hội trước đây) thì rõ ràng những người cộng sản chân chính lẽ ra phải rút ra từ thực tế khách quan này những sai lầm, những bất cập trong học thuyết Mác Lênin và phải tự thay đổi mình nếu không nói là tự lột xác để đạt được mục tiêu tối thượng của chủ nghĩa xã hội là vì hạnh phúc của dân, vì sự phát triển của đất nước. Chúng ta vẫn ra rả hô khẩu hiệu “của dân, do dân, và vì dân”, nhưng thực tế đã chứng minh rằng lợi ích của Đảng ngày càng tách rời lợi ích của nhân dân, của dân tộc và của đất nước. Đảng càng chậm đổi mới về lý luận bao nhiêu thì ngày càng bộc lộ sự áp đặt chuyên quyền về mặt tư tưởng lên xã hội bấy nhiêu. Như vậy tất yếu Đảng phải xây dựng và duy trì một bộ máy nhà nước kìm kẹp sự phát triển của đất nước, và hạn chế sự phát huy dân chủ, sáng tạo của người dân. Chúng ta đã càng ngày càng vi phạm một cách trắng trợn, thô thiển quyền và lợi ích của người dân. Đứng trước tình hình ngặt nghèo của nền kinh tế trên bờ sụp đổ, đại hội 6 của đảng đã phải (lúc đó đất nước vẫn còn chịu ảnh hưởng của Liên Xô và các nước XHCN Đông Âu) thay đổi một số quan điểm rất cơ bản của chủ nghĩa Mác Lênin, đó là chuyển từ nền kinh tế tập trung quan liêu bao cấp sang việc chấp nhận áp dụng một khái niệm cơ bản của nền kinh tế thị trường. Từ việc cổ súy quan hệ sản xuất xã hội chủ nghĩa, đả phá quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa, sang việc chấp nhận nền kinh tế nhiều thành phần. Các kỳ đại hội tiếp theo, khi mà phe XHCN tan vỡ, Đảng đã phải tiếp tục tháo gỡ rất nhiều khái niệm cơ bản của chủ nghĩa Mác Lênin, như việc tuy chưa loại bỏ hoàn toàn khái niệm bóc lột của chủ nghĩa tư bản, nhưng Đảng đã bắt đầu chấp nhận và làm theo cách quản lý của nền kinh tế tư bản chủ nghĩa cả ở tầm vĩ mô cũng như vi mô, và hơn thế nữa,chúng ta còn học hỏi cách tổ chức xã hội theo hướng nhân văn của nhiều nước tư bản phát triển. Cụ thể, cho đến những năm 2000, thì đảng cộng sản Việt Nam đã cho phép đảng viên được làm kinh tế tư nhân (theo khai niệm cũ tức là cho phép “bóc lột”). Mặc dù đảng cộng sản vẫn cố gắng bấu víu vào một số khái niệm cuối cùng của học thuyết Mác Lênin để muốn chứng minh rằng con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội là đúng đắn bằng việc cổ xúy kinh tế nhà nước, mà cụ thể, theo nhiều người hiểu một cách thô thiển là ưu đãi các công ty, tập đoàn có vốn nhà nước, dành cho thành phần kinh tế này sự ủng hộ về mọi mặt: hành lang pháp lý, tiền vốn, sự độc quyền, thị trường…! Nhìn lại quá trình trải qua các đại hội Đảng, chúng ta đã rất vất vả tự trói vả tự cởi trói cho mình. Biết bao những cuộc hội thảo, tranh luận, và những cái giá phải trả trên thực tế, Đảng cộng sản VN về mặt tư tưởng và lý luận vẫn chuyển biến môt cách ì ạch, miễn cưỡng, hệ quả là trong suốt hai thập kỷ qua, không phải là Đảng tạo ra bước đi sáng tạo, đột phá để dẫn dắt đất nước đi lên, mà là thực tế đã kéo lê Đảng phải chạy theo! Cụ thể là chỉ khi trên thực tế đã phát sinh ra những tình huống, những đòi hỏi không thể làm khác được, buộc Đảng phải tự cởi trói tự loại bỏ đi những khái niệm, những nguyên tắc đã quá lỗi thời, kìm hãm sự phát triển của nền kinh tế và của các vấn đề chính trị, xã hội theo đúng quy luật của sự phát triển. Từ khi đảng cộng sản TQ đưa ra khẩu hiệu là “xây dựng chủ nghĩa xã hội theo kiểu TQ”, mà các nhà lý luận không ai có thể định nghĩa được kiểu TQ là kiểu gì, thì đảng ta cũng đưa ra một khái niệm “xây dựng nền kinh tế thị trường theo định hướng chủ nghĩa xã hội”, một khái niệm rất mơ hồ, mà các nhà chính trị, các nhà kinh tế học, các chuyên gia, mỗi người giải thích theo một cách. Dường như khái niệm xã hội chủ nghĩa chỉ là động tác cố gắng vớt vát lại cái hơi hướng gọi là chủ nghĩa xã hội của chế độ. Chính vì cái lờ mờ và tùy tiện này, nên đất nước đã phải trả giá rất đắt. Nhiều vị lãnh đạo trong Đảng đã diễn giải “định hướng xã hội chủ nghĩa” tức là ưu ái các doanh nghiệp nhà nước, coi họ là “quả đấm thép”, là “xương sống của nền kinh tế”, và đương nhiên khi đã là quả đấm thép, là xương sống thì sẽ có những ưu ái khác biệt, khác hẳn các doanh nghiệp không phải của nhà nước, và đã tạo ra một môi trường theo kiểu “nuôi dưỡng kiêu binh”, một đội ngũ doanh nhân và doanh nghiệp được chiều chuộng và bị lạm dụng cho các mục tiêu cá nhân của những vị lãnh đạo của Đảng và nhà nước , chúng dần dần biến thành những nhóm lợi ích bao gồm lãnh đạo đảng và nhà nước – doanh nghiệp nhà nước - các doanh nghiệp tư nhân trong phe cánh, để chia chác tài nguyên của đất nước, chia chác những ưu đãi, những thị phần quan trọng, chia chác những nguồn tài chính của đất nước…v.v. Những xu hướng vô cùng nguy hiểm và xấu xa này là được che đậy bởi khẩu hiệu định hướng xã hội chủ nghĩa !!!
Lẽ ra, trong hoàn cảnh hệ thống chủ nghĩa xã hội trên thế giới sụp đổ, thì những người cộng sản VN nếu thực sự trung thành với lý tưởng của mình là vì dân vì nước thì phải tìm ra con đường mới để đưa đất nước tiến lên, đưa dân tộc trở nên giàu có. Nhưng rất tiếc trên thực tế thì “cái gọi là những người cộng sản” hoặc là do ấu trĩ, hoặc là do hư hỏng, đã cố tìm cách níu kéo những tư duy đã lỗi thời của quá khứ, và họ đã phản bội lại mục tiêu tối thượng của mình. Họ chỉ tìm cách ru ngủ mình, ru ngủ nhân dân bằng những khái niệm mơ hồ với những khẩu hiệu rỗng tuếch. Với thực tế này, Đảng cộng sản đã trở thành trở ngại của sự phát triển, của tiến bộ , là nơi nuôi dưỡng những ung nhọt. Chúng tôi thật sự choáng váng khi nhận biết được là các vị lãnh đạo của đảng, và đặc biệt là ông tổng bí thư, đã không nhận ra thực tế phũ phàng này mà lại tiếp tục ru ngủ mình và ru ngủ người khác bằng các bài thuyết giáo ngớ ngẩn dến mức kỳ cục. Xin hãy đọc lại bài phát biểu của TBT Nguyễn Phú Trọng trong chuyến đi thăm Cuba vừa qua. Chúng ta thấy sự lặp lại một cách lố bịch những tư tưởng giáo điều mà người ta chỉ sử dụng vào trước những năm 70 của thế kỷ trước. Chúng tôi không hiểu nổi tại sao người lãnh đạo cao nhất của đảng lại bất chấp mọi thực tế, bất chấp sự vận động của thực tế khách quan đến như vậy! Đội ngũ hàng nghìn những cán bộ tuyên huấn do ông Nguyễn Phú Trọng đứng đầu trong suốt mấy thập niên vừa qua đã làm gì, đã tạo được cái gì mới, để cho chủ nghĩa Mác Lênin có thể sống được với thực tế phát triển của nhân loại, ngoài việc lặp đi lặp lại như những con vẹt nghễnh ngãng với thời cuộc. Chẳng thế mà trong đợt góp ý sửa đổi hiến pháp năm 1992 vừa rồi, Đảng mà người đứng đầu là ông tổng bí thư đã sử dụng bộ máy tuyên truyền viên hùng hậu, cùng các phương tiện thông tin đại chúng trong toàn quốc để đưa ra đủ loại biện minh cho việc phải đưa vào hiến pháp nội dung “lực lượng vũ trang phải trung thành với đảng”. Thật kỳ lạ! Sự ép buộc này chỉ có thể lý giải bằng một cách duy nhất, là các vị lãnh đạo cao cấp của đảng đang sợ những đảng viên của chính mình (trong hàng ngũ sĩ quan và hạ sĩ quan thì 100% là đảng viên) hiện đang làm việc trong các lực lượng vũ trang chống lại họ! Thật là hài hước và châm biếm! Và nếu họ sợ như vậy, tại sao lại phải phơi bầy lên một đạo luật cơ bản của đất nước các vấn đề nội bộ đáng đau lòng của Đảng. Phải chăng không còn cách nào khác để giải quyết các vấn đề nội bộ trong đảng, thì phải phơi nó lên hiến pháp trước toàn dân và trước cộng đồng quốc tế?! Và liệu quy định như vậy trong hiến pháp thì lực lượng vũ trang hay các đảng viên trong lực lượng vũ trang có từ bỏ việc chống lại lãnh đạo đảng không?! Sự lú lẫn của ông tổng bí thư lên đến cực điểm khi dám phát biểu công khai là Hiến pháp được xếp vị trí thứ hai sau cương lĩnh đảng!!! Nhận định này cực kỳ phi chính trị, cực kỳ thiếu hiểu biết, hóa ra khẩu hiệu “của dân, do dân, vì dân và vì tổ quốc” là láo toét!
Thưa các quý vị, rõ ràng trên thực tế đã khẳng định tình trạng quy hoạch nhân sự của đảng đã bị hư hỏng nghiêm trọng từ rất lâu, bắt đầu từ việc quy hoạch các vị trí đứng đầu của đảng: Tổng bí thư, BCT, BCH TƯ. Chúng tôi thấy trong hội nghị TƯ 8 vừa rồi, các quý vị đã thành lập nhiều tiểu ban, trong đó có tiểu ban nhân sự để chuẩn bị cho đại hội 12. Cảm nhận của những đảng viên chúng tôi là lại bắt đầu một đợt chạy chức, chạy quyền rất náo nhiệt từ nay đến đại hội, mà BTC TƯ là sân khấu chính cho cuộc đua, giống như các kỳ đại hội trước đây.
Kính thưa các quý vị, đảng đã yếu kém như vậy thì làm sao chính phủ mà 100% là đảng viên và là ủy viên TƯ lại không tham nhũng lãng phí được. Chúng ta lấy thí dụ của ông Dương Chí Dũng, ông Phạm Thanh Bình: họ phải tìm cách tạo dựng ra nhu cầu giả cho việc mua sắm, đầu tư để xin tiền nhà nước mua tàu cũ, mua ụ nổi để kê giá, để chia chác. Chắc các quý vị cũng thừa hiểu những loại như Dương Chí Dũng đang nhung nhúc trong bộ máy đảng và nhà nước ta hiện nay. Chúng ta hãy nhìn lại cái gọi là cuộc đấu tranh chống tham nhũng của Đảng trong suốt nhiều thập kỷ qua, và đặc biệt đã dâng lên thành cao trào được thể hiện trong các hội nghị TƯ 4, 5, 6 vừa qua. Thật khôi hài, ông TBT đã khởi động một chiến dịch có thể gọi là công khai và mạnh mẽ nhất chống tham nhũng. Nghị quyết TƯ 4, 5 được nhân dân và các đảng viên chúng tôi rất hy vọng vào sự kiên quyết của những bàn tay trong sạch của Đảng nhằm loại đi những ung bướu cấp tính trong bộ máy của Đảng va nhà nước, nhưng hội nghị TƯ 6, 7 và 8 đã cho một kết quả hoàn toàn ngược lại. Chúng tôi bảo nhau, nếu chi bộ chúng tôi mà có kiểu phê và tự phê giống như BCT và BCH TƯ đã làm trong hội nghị TƯ 6 thì chắc chắn đã bị đảng ủy cấp trên xếp vào chi bộ yếu kém và phải thay dổi lại ban lãnh đạo của chi bộ. Việc rõ ràng đến như vậy mà dường như TBT và nhiều vị ủy viên bộ chính trị trong BCH TƯ không cảm thấy xấu hổ, và vẫn giao giảng huấn thị toàn Đảng phải tổ chức phê và tự phê theo gương BCT! Chúng tôi xin phép được nói thẳng, khẩu hiệu phê và tự phê chỉ là khẩu hiệu đầu lưỡi, chỉ là sự lên gân hình thức trong một thời gian rất ngắn nhằm tự lừa dối mình và lừa dối nhân dân. Còn việc tự khen mình và khen lẫn nhau, kéo bè kéo cánh mới là bản chất, mới là sinh hoạt thường xuyên của Đảng, của ban lãnh đạo đảng va chính phủ hiện nay!!!
Thưa các quý vị, Đảng kém như vậy, chính phủ tham nhũng như vậy, thì làm sao có thể đảm bảo được độc lập cho đất nước, làm sao có thể giữ vững được an ninh quốc phòng. Hãy nhìn vào hiện tượng Đảng ngăn cản người dân đứng ra tổ chức tưởng niệm những liệt sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía bắc là một ví dụ điển hình. Tại sao lại hèn nhát đến như vậy? Người dân Việt Nam không bao giờ muốn gây chiến, không ủng hộ chủ nghĩa dân tộc quá khích. Nhưng quyền được tưởng nhớ và tôn vinh những người con của đất nước đã hy sinh để bảo vệ tổ quốc là quyền tối thiểu của mỗi người dân cũng bị đe dọa tước mất, phải chăng đó là thông điệp của Đảng muốn gửi tới nhân dân rằng nếu Trung Quốc có xâm lược Việt Nam một lần nữa thì người dân hãy cúi đầu làm nô lệ, không được chiến đấu để bảo vệ tổ quốc nữa? Một hiện tượng nữa cũng phải nhắc tới để thấy rõ sự hèn nhát, kém cỏi của bộ máy lãnh đạo: trong dịp quốc tang đại tướng Võ Nguyên Giáp, việc ấn định ngày tổ chức lễ quốc tang là do lãnh đạo Đảng chủ động xác định, ấy vậy mà khi thủ tương Trung Quốc Lý Khắc Cường chưa kịp hạ cánh xuống sân bay Nội Bài thì chính quyền thành phố Hà Nội đã xua người đi kêu gọi nhân dân hạ cờ rủ xuống khi mà buổi lễ an táng vẫn chưa kết thúc. Tại sao lại phải hèn nhát đến như vậy? Thủ tướng Trung Quốc đến Việt Nam thì cũng phải biết tôn trọng người Việt Nam chứ. Nếu mà có tư duy kém cỏi, nhược tiểu như vậy thì mua tàu ngầm kilo, mua SU30, SS300, khu trục hạm Đinh Thiên Hoàng để làm gì? Muốn chống giặc ngoại xâm thì phải có lòng kiêu hãnh và khí phách chứ! Giặc Mỹ, giặc Pháp thua Việt Nam chỉ vì điều này. Nguyên lý sơ đẳng như vậy mà tại sao lãnh đạo đảng ngày nay không ý thức được? Các vị lớn tiếng nói đến việc xây dựng lòng tin chiến lược giữa các quốc gia, sao các vị không nghĩ tới việc xây dựng lòng tin với người dân của mình?
Thưa các quý vị, Đảng không được lấy lý do là vì sự ổn định chính trị của đất nước làm cái cớ để làm những việc xằng bậy, yếu kém và vô liêm sĩ như vậy! Ổn định chính trị là rất cần thiết đối với mọi quốc gia, nhưng giữ ổn định là để đưa đất nước tiến lên, chứ không phải để kìm hãm kéo lui đất nước về mọi mặt như hiện nay!
Chúng tôi rất chia sẽ với những câu kết của bút danh Bùi Minh Quốc khi viết về lễ quốc tang đại tướng Võ Nguyên Giáp trong bài Một vài suy nghĩ về "hiện tượng" những ngày quốc tang đại tướng Võ Nguyên Giáp rằng “Sẽ đến lúc sự giả dối, sự ngu dốt, sự hèn nhát và các toan tính bẩn thỉu sẽ bị quét sạch ra khỏi đất nước này.”
Thưa các ông các bà lãnh đạo đảng và nhà nước, các ông các bà có hiểu rằng nếu các ông các bà tiếp tục có thái độ thờ ơ với dân với nước như những ngày vừa qua thì chính người dân Việt Nam, trong đó có cả các đảng viên cộng sản như chúng tôi sẽ vùng lên, sẽ không để cho các ông các bà làm trò hề tổ chức đại hội đảng thêm một lần nữa, sẽ không có đại hội lần thứ 12 nữa đâu! Người dân Việt Nam sẽ không cho phép các ông các bà tiếp tục tham ô của quá khứ và ăn cắp của tương lai. Chúng tôi đã đều lớn tuổi, nhưng chúng tôi sẵn sàng hiến dâng phần đời còn lại của mình để giúp con cháu cùng hàng triệu người dân Viêt Nam anh hùng đứng lên quét sạch những loại rác rưởi của dân tộc, của đất nước! Trong tai chúng tôi bây giờ văng vẳng lời của bài hát diệt phát xít của Nguyễn Đình Thi “Diệt phát xít, diệt bầy chó đê hèn của chúng, tiến lên nền dân chủ cộng hòa. Đồng bào tuốt gươm vùng lên…” Các ông các bà có tin là một cuộc cách mạng giống như cuộc cách mạng tháng tám năm 1945 sẽ nổ ra rất sớm hay không?
Chúng tôi yêu cầu lãnh đạo Đảng phải tự thay đổi lập tức ngay từ bây giờ, thậm chí phải tự lột xác, thì mới còn hy vọng vớt vát lại phần nào niềm tin đối với nhân dân, mới có cơ hội để chuộc lỗi với các sai lầm đã mắc trong thời gian vừa qua, mới không phụ với sự hy sinh của hàng triệu con người đã ngã xuống cho đất nước, cho dân tộc vì lý tưởng của đảng là độc lập, thống nhất tổ quốc, là xây dựng một đất nước hùng cường, một dân tộc hiển vinh, một đời sống dân chủ, tự do hạnh phúc….

Hà Nội, 28 tháng 10 năm 2013
Lê Trấn Gia

viet-studies.info/kinhte/LeTranGia_ThuGuiTongBiThu.htm

59 comments:

  1. Bạn "thuong dan" ơi ........

    "Từ công an giao thông đến thuế vụ, môi trường, từ hải quan đến bệnh viện, đến trường học… hầu hết các nơi giải quyết chế độ chính sách, đâu đâu cũng phải “bồi dưỡng”, phải “bôi trơn”. Mọi người dân trong đó có các đảng viên chúng tôi dần quen với các hiện tượng này và đã trở thành những kẻ đồng lõa cho các hành vi hối lộ, tham nhũng "

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tướng csVN công nhận nguy cơ mất nước Việt Nam là có thật
      Lộ BÍT MẬT, giờ nầy chắc ông TƯỚNG nầy về nhận SỔ HƯU rồi nhẽ?

      Xin mời các bạn xem.

      http://www.youtube.com/watch?v=BOg30P8slA8

      Delete
  2. • Hu hu, đọc cho hết entry này cầm chắc chú ấy lại nhảy cẫng lên, lẻn vào đây chém gió thì chết nữa thôi! Sợ lắm, cái nhạt nhẽo nó hành mình mỗi khi chú ấy chõ miệng vô. Mà cũng chả biết thế nào, chú ấy lại can đảm - sự đĩnh đạc của một người cha đã 3 mặt con, ném bút, về với nhân dân! Có khối kẻ quanh năm khoác chiếc áo đội tuyển VN mà suốt đời có tham dự một trận bóng nào đâu? Nào, mời!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin lỗi, thường dân không biết ngôn ngữ "ẳng ẳng" nên không về với "nhân dân mike tran".

      Delete
    2. ☻ Ô hô, sao lại Nhân dân miketran? Lạ thiệt. Bỗng lại chợt nhớ đến con Khiếu (một giống chó Bắc Kinh nay đã mất trộm rồi!) là anh biết thế nào chú cũng năng nổ thêm lời. Ngày xưa bọn anh thường họp đội, họp đoàn mà chả thế. Như muốn được bề trên vuốt mái tóc còn xanh dạy bảo: "Cần phải phấn đấu, thi đua nữa, em à!". Nhưng sau này anh cũng nhận ra thêm một điều: Nhắc đến đạo đức, đến tấm gương nhà giáo là cái cách họ lôi kéo người dân bây giờ dễ vui lòng mà nộp đủ phong bì chăng?

      Nay thì giáo dục, mai bàn đến bệnh viện. Đề cập đủ các thể loại, đề tài chú rước vào đây. Khi thì hí hửng Việt Nam đã trúng cử làm thành viên Hội đồng nhân quyền LHQ! Phải rồi, biến cái nơi ấy thành thước đo chính trị và vinh danh cho đường lối đối ngoại của đảng ta! Đất nước này không có tù nhân lương tâm đâu, nhà tù ở đây còn đầu tư hoành tráng hơn trường học, bệnh viện các đồng chí ạ!

      Đã tù tội thì chả mấy ai hẹn đón. Như cái đầu máy computer bỏ đi không báo trước. Thích thì tìm cớ bỏ tù, thì đã sao?! Mười năm oan sai chả khác gì giọt muối bỏ bể, có hề chi? Kể từ ngày có internet, chả biết vui hay buồn nhưng cũng tiện là chẳng ai biết đâu là kẻ nhận công để viết - cốt làm sao còn bát gạo để cắm hương!

      Delete
    3. "@ mike tran, Thường dân tôi ....Chừng nào comment của ông có DẪN CHỨNG hoặc CHỈ ĐƯỢC RA CAI SAI của tôi thì ta trao đổi tiếp"
      (Trích còm THUONG DAN bên bài "Mẹ đã phong bì cho cô chưa?")

      XIN mạng phép TRẢ LỜI dùm mike tran

      CÁI SAI của bạn là không đi sát với thực tế đời sống người dân, nhất là dân nghèo, dân oan, CHE MẮT BỊT TAI cố gắng TÔ HỒNG 1 chế độ VÔ NHÂN để hương lợi, mà chính nơi sinh ra nó là LX đã bỏ SỌT RÁC cách đây hơn 20 NĂM.
      Và bị thế giới NGUYỀN RỦA là chế độ VÔ NHÂN, DIỆT CHỦNG chống nhân loại.

      Như vậy đủ để "chỉ được ra cái sai của" bạn CHƯA ạ???

      NẾU cảm thấy chưa đủ thì XIN tiếp tục ngôn ngữ "ẳng ẳng" cho vui.
      Híc, híc.

      Delete
    4. @ ông nặc 21:33,

      Chắc ông cũng nên học 1 lớp cấp tốc tiếng người đi.

      Trong tất cả các comment của thường dân không hề có 1 câu khen chính quyền. Phiền ông trích dẫn đoạn nào tôi khen chính quyền. Nếu không có thì ông nên đăng ký 1 lớp học tiếng người rồi vào góp ý tiếp nhỉ.

      Các ông muốn chửi chính quyền, chửi cộng sản thì kệ các ông, đó là quyền của các ông, tôi không có ý kiến, ý cò gì hết. Các ông thích nhân quyền là phải nhảy ra giữa đường cản ô tô, là ăn vạ (kiểu bị đánh rất dã man, nhưng hôm sau đi uống bia như bình thường), là kiện bố đẻ, mẹ đẻ, hay tuyệt thực kiểu béo tròn thì cũng hoàn toàn là chuyện cá nhân, tôi cũng không phản đối gì hết. Còn chuyện tôi thấy buồn cười thì lại là quyền cá nhân của tôi.

      Cái chế độ "vô nhân, diệt chủng" của ông nói được có 184/192 nước bỏ phiểu vào UNHRC thôi. Trước khi nó ra đời thì nước ta được gọi là thuộc địa, sau khi nó ra đời thì nước ta là nước độc lập, là thành viên của LHQ. Năm 1988, cái bọn bán nước, bán đảo (CHXHCNVN), khi bị đánh ở Trường sa thì nó cắm tầu lên đảo Colin để giữ. Còn anh em yêu nước, giữ đảo (VNCH), năm 1974, khi thua trận thì chạy cong đuôi về Sài gòn “bắn pháo mồm” nhường Hoàng sa cho Tầu khựa và đổ cho Hạm đội 7 của Mẽo không hỗ trợ. Khái niệm "thế giới" của ông nặc chắc được vài chục anh em dân chủ (gồm trong và ngoài nước), cứ tiếp tục "nguyền rủa" chế độ, xem bao lâu thì bọn “chế độ” nó chết. Có lẽ cũng nên cập nhật khái niệm "thế giới" trong từ điển dân chủ cho phù hợp.

      Yêu dân oan là kệ bà con H’Mong ngủ ngoài đường, dầm mưa dãi nắng, kệ cho nằm ở bệnh viện để quay phim, chụp ảnh post lên mạng à? Tôi không yêu dân oan, dân nghèo kiểu đó.

      @ Chị PB,
      Thường dân tôi không văng tục khi ở blog của chị đâu. Tôi dùng từ “éo”, từ này trong từ điển không phải là nói tục thì phải.

      Delete
    5. Rốt cuộc các bạn tranh luận hay xỉ vả nhau đây? Miệt thị, xúc phạm nhau không phải là tranh luận.

      "Éo" cũng thể hiện ý muốn nói tục đấy. Mong bạn hiểu cho.

      Delete
    6. ☻ Khiếp quá! Chú 'thuong dan' phá quá trời. Trên đời này sướng nhất chú ấy! Khi thì sân chầu phủ chúa, khi thì đình làng lạnh lẽo cái nơi này. Đang trò chuyện với mình ở đây rồi thoắt cái bỏ đi, ném một hai câu thay lời tiễn biệt. Khi thì chả nói câu gì. Còm nào cũng có mặt chú ấy chõ miệng vào, loạn hết cả lên. Chả biết đâu mà lần!

      Không biết thế nào. Mai mốt, chú ấy lại nhảy vào tuyên bố; phải giữ cho bằng được cái máy Sony PS4 của các con tôi chứ cái cầu sập do lũ thì đâu có phải trách nhiệm của chúng tôi! Nghe đau lắm chứ, 50 mạng oan hồn miền Trung mà vẫn chưa thấy ý kiến ý cò gì. Chờ xem!

      Delete
    7. @thuongdaan
      Tui đang viết tiếng người đấy chứ, vì tui không ngu lâu nhờ CÁM ĐẢNG nên cũng tạm tạm tiếng như NGƯỜI (hcm).

      Thôi thì cũng xin "hãnh diện" với thuongdan vì VỊT LAM "được có 184/192" phiếu.

      "Năm 1988, cái bọn bán nước, bán đảo (CHXHCNVN), khi bị đánh ở Trường sa thì nó cắm tầu lên đảo Colin để giữ." (trích)

      Thuongdan nói hơi quá không đây!? Nói thật chú đi nhá, đưa 64 anh lính trẻ không vũ khí đứng cho ông BẠN VÀNG 16 làm bia tập bắn mà.
      Không tin vào CỜ LÍP nầy xem nhé.
      Phút Thứ 2.13 chúng "tạ tạ" liên tục trông hãnh diện khi vịt cọng "cắm tầu lên đảo Colin để giữ"ghê td nhẽ?

      http://www.youtube.com/watch?v=munnVp7dUoU&feature=youtube_gdata_player

      "Còn anh em yêu nước, giữ đảo (VNCH), năm 1974, khi thua trận thì chạy cong đuôi về Sài gòn “bắn pháo mồm” (trích)

      Vậy bạn có bằng chứng không? Hay lại nói lấy được kiểu VẸM HỦI đây!?

      Hải quân VNCH chạy "cong đuôi" sau khi đã diệt vài chiếc tàu lạ của chúng vì chúng "đông như quân NGUYÊN", hình như cũng lượm được vài thằng cấp tá, trong đó có thằng sói hạm của TÀU LẠ thì phải?

      Chạy "cong đuôi" cũng đúng thôi, 1 lúc mà phải đánh 2 thằng, thằng TÀU LẠ và "bọn bán nước" ( chữ của td) không "chạy cong đuôi" mới lạ.

      Chắc phải đứng như trời trồng làm BIA cho chúng TẬP BẮN mới anh hùng nhẽ.

      Hì, hì , thuongdan lại nói ngôn ngữ gì đây? Xiên xỏ, đánh lận CON ĐEN phải không?

      Nhưng thôi thuongdan tiếp tục ngôn ngữ "ẳng ẳng" (chữ của td) cho vui nhà vui cửa không sao đâu.
      Cám ơn,
      híc híc.

      Delete
    8. @ Nặc 20:26,

      Anh hùng, yêu nước thì cong đuôi chạy về. Kết quả của "anh hùng" là mất Hoàng sa. Nếu dám cắm tầu lên đảo kiểu "bán đảo" thì chắc giờ đây chẳng phải đi biểu tình đòi đảo đâu. Lính chiến mà dát chết còn đổ điêu, haizzzz.

      Bán đảo thì liều chết cắm tầu lên Đảo Colin. Kết quả của "bán đảo" là giữ được Colin và một số đảo phụ cận. Nếu mấy ông Việt cộng bán nước mà bắt chước VNCH anh hùng chạy về Cam Ranh "bắn pháo mồm" thì chắc ta chẳng còn gì để giữ. Oái oăm là công binh Việt cộng thì giữ được đảo, còn tầu của VNCH là tầu chiến thì mất đảo.

      Các ông "ẳng ẳng" gì cũng được, thằng hèn muôn đời chế bai, dè bỉu người dũng cảm "sao mày ngu thế". Kết quả cuối cùng và sự thật là Việt Nam mất toàn bộ Hoàng sa và còn giữ được 1 phần Trường sa.

      Delete
    9. @thuongdan

      Nghị quyết 1481 của Hội đồng châu Âu

      http://vi.wikipedia.org/wiki/Ngh%E1%BB%8B_quy%E1%BA%BFt_1481_c%E1%BB%A7a_H%E1%BB%99i_%C4%91%E1%BB%93ng_ch%C3%A2u_%C3%82u

      Nghị quyết 1481 (2006) [2] với các điều khoản lên án chủ nghĩa cộng sản và đồng nhất chủ nghĩa này với tội ác chống lại loài người.

      Delete
    10. @thuong dan tiếp tục ngôn ngữ "ẳng ẳng" (chữ của td) cho vui nhà vui cửa.

      Cố gắng nhiều lên nữa cháu ngoan của Poác.
      Chạy cong đuôi cũng được không sao, vì sự thật vẫn là sự thật.
      Hồ chí mén sai Đồng vẩu trao công hàm 1958 nhường HS TS cho ông Bạn VÀNG 16 chữ rồi, giáy tơ rõ ràng có hình chụp nhá.
      Mời vào XEM.

      http://conghambannuoc.tripod.com/

      Cứ cho là VNCH làm mất HS nhá,đồng ý chứ!?
      Vịt cọng giữ đươc Colin!?

      Hì hì như vậy vui cả làng nhé.

      Delete
    11. Các nước Châu Âu, Mỹ hay các anh chị dân chủ cứ lên án, cứ phản đối chủ nghĩa Cộng sản thoải mái, đó là quyền của các nước đó, quyền của các anh các chị dân chủ, thường dân tôi không quan tâm và không có ý kiến gì sất.

      Năm 1958, Hoàng sa và Trường sa đang thuộc Việt Nam Cộng hòa chứ không thuộc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, do vậy, cái công hàm đó chẳng có cái giá trị pháp lý nào cả. Đám Hán nô, Tầu khựa thì vin vào công hàm này, nhưng các luật gia quốc tế đều thấy cái công hàm đó không có giá trị vì tuyên bố về 1 tài sản không thuộc quyền sở hữu của mình. Tuy nhiên, cái công hàm này ( nếu nội dung tuyên bố 4/9/1958 của TQ theo đường link của ông nặc cung cấp là sự thực) cũng là 1 sai lầm gây bất lợi cho Việt Nam.

      Thường dân tôi cũng rất vui khi có người cũng nhận thấy việc mất Hoàng sa là do VNCH chứ không phải do Việt Cộng.

      Đảo Colin và một số đảo khác trong QĐ Trường sa đến ngày hôm nay vẫn thuộc Việt Nam là nhờ có xương máu và lòng dũng cảm của các chiến sỹ Việt Cộng đó. Để trên bàn cân giữa 1 tờ giấy công hàm năm 1958 vô giá trị với những hành động giữ đảo thực tế (bằng xương máu, bằng vũ khí hiện đại như tầu ngầm Kilo, máy bay Sukhoi 30MKI, tên lửa S300), bên nào nặng, bên nào nhẹ chắc cũng đã rõ.

      1 ông dát chết làm mất đảo mà cứ đổ điêu cho thằng giữ đảo bằng máu là "bán" đảo, thật nực cười.

      Delete
    12. Tui hỏi lại ông, thời QĐVNCH chiến đấu hết mình để giữ Hoàng Sa thì tại sao Bắc kỳ hổng lên tiếng mà còn đổ lửa vô, phù họa với bọn Tàu cộng bằng cách trưng lên Công hàm Phạm Văn Đồng ra chi vậy? Vậy là một hành động bán nước chứ đâu, hả? Nói lòng vòng. Chán.

      Nghĩ đi nghĩ lại tui cũng thấy kì hà. Ủa, sao ông không nhớ đến Thác Bản Giốc đi. Sao là sao? Hổng phải bọn Tàu khựa lấy đi nửa diện tích sao ông hèn chi vậy, vẹm ngố? Hà Giang nữa nè, Ải Nam Quan nữa nè. Ủa, sao không hi sinh đi? Nói có sách, mách có chứng chứ bộ ba láp như vẹm đâu!

      híc, híc.

      Delete
  3. Ông bà "Thuong dan" này chỉ giỏi bài "ba que xỏ lá" thôi. Với những bài có lý lẽ dư lày thì ngọng ngay. Không đủ trình độ để phản biện đâu. Chủ blog đã đánh giá quá cao ông ấy rồi. :D

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin lỗi hơi lạc đề 1 chút, quay về chủ đề bịa đặt “biển người” của mõ làng chờ nhé.

      Ông mõ làng chờ tìm được dẫn chứng mới về "biển người" của bộ đội Việt Nam chưa? Vẫn câu hỏi cũ thôi:

      - Tại sao tổng số quân Pháp đông hơn tổng số quân bộ đội Việt Nam mà lại gọi bộ đội Việt Nam là dùng "biển người". ("Trước mùa khô 1953-1954, so sánh lực lượng về quân số, Pháp đã vượt lên khá xa. Tổng quân số của Pháp là 445.000 người, gồm 146.000 quân Âu Phi (33%) và 299.000 quân Việt (67%). Tổng quân số của QĐNDVN là 252.000 người. Như vậy, quân Pháp đông hơn 193.000 người. Chỉ riêng lực lượng phụ lực quân bản xứ do các sĩ quan Pháp chỉ huy cũng đã đông hơn 47.000 người.")

      - Tại sao dùng biển người và tổng số quân chết và mất tích của Pháp (khoảng 4.000" 2.293 tử trận,1.729 mất tích") cũng ngang ngang với bộ đội Việt Nam (khoảng 4.800 "4.020 tử trận, 792 mất tích").

      - Dùng biển người sao lại phải đào giao thông hào?

      http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_d%E1%BB%8Bch_%C4%90i%E1%BB%87n_Bi%C3%AAn_Ph%E1%BB%A7.

      Hay là khái niệm biển người mới là "lấy ít thắng đông", "lấy yếu thắng mạnh".

      Delete
    2. Tôi không muốn dùng từ nặng nề với bác, bác nông dân ạ.
      Nhưng phải nói một điều rằng trình độ phân tích số liệu lẫn khả năng đọc của bác rất kém bác ạ. Hoặc khả năng khác là bác cố tình giả vờ.
      Tôi k tranh luận với bác nữa cho tới khi bác bổ túc thêm để nâng cao trình độ hoặc hết giả vờ.
      Những gì đã nói về chủ đề tướng Giáp tôi đã nói hết. Giờ k còn gì để nói với bác nữa.
      Mong bác đừng lảng tránh chủ đề hôm nay.

      Delete
    3. Tôi thấy bác nông dân này chỉ thích nói để người khác nghe, chứ k thích đọc những gì người khác viết khi bác nói dư lày
      "Ông mõ làng chờ tìm được dẫn chứng mới về "biển người" của bộ đội Việt Nam chưa? Vẫn câu hỏi cũ thôi"
      Chứng tỏ bác không nghiêm túc trong tranh luận. Bác không hề đọc những gì người khác viết. Vậy tranh luận với bác để làm gì?
      Những gì tôi nói về chủ đề này, tôi đã nói hết. Thế nhé !

      Delete
    4. @nongdan

      Dưới đây là tổng số lực lượng quân đội 2 bên trong Trận Điện Biên Phủ (13/3/1954 - 7/5/1954) và câu nói nổi tiếng của VNG

      "Không hối tiếc gì cả" (Non, pas du tout). Là câu trả lời của Tướng Võ Nguyên Giáp với ký giả ngoại quốc khi được hỏi về 3, 4 triệu nhân mạng người Việt Nam bị chết trong cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa hai miền Nam Bắc."

      TỰ bác nong dan PHÂN TÍCH nhé

      VẸM = 76,000 quân > Viễn Chinh PHÁP = 16,000

      - LỰC LƯỢNG QUÂN ĐỘI Việt Minh: Gồm 11 trung đoàn bộ binh thuộc các đại đoàn bộ binh (304, 308, 312, 316), đại đoàn công binh-pháo binh 351 và đặc biệt có thêm 26.000 dân công phụ trách quân vận cho chiến trường.

      Tổng cộng khoảng 50,000 quân trực tiếp chiến đấu và 26,000 người phục vụ hậu cần do Đại Tướng Võ Nguyên Giáp làm Tư Lệnh kiêm Bí Thư Đảng Ủy chỉ huy trực tiếp.
      - LỰC LƯỢNG QUÂN ĐỘI Viễn Chinh PHÁP:
      Gồm có 12 tiểu đoàn và 7 đại đội bộ binh, 2 tiểu đoàn pháo binh 105, 1 đại đội pháo 155, 2 đại đội súng cối 120, 1 tiểu đoàn công binh, 1 đại đội xe tăng 18 tấn, 1 đại đội xe vận tải, 1 phi đội máy bay. Tổng cộng khoảng 16.000 quân được đặt dưới quyền chỉ huy của Đại tá Christian de Castries.

      Delete
    5. Gửi Nặc danh 21:10,

      Bác lại tiếp bước bác Mõ làng chờ à.

      Tổng số quân Pháp tại Việt Nam đông hơn Vẹm, lại để Vẹm vây ở Điện Biên Phủ thì đó là bên Pháp ĐIỀU BINH KÉM HƠN bên Vẹm. Chắc các bác muốn Vẹm phải viết thư hỏi số quân Pháp ở mỗi trận đánh để điều quân đúng bằng số đó để đánh chăng??? Pháp có lô cốt, có đại liên, có máy bay (420 máy bay, 110.000 viên đạn pháo), chắc chỉ có các bác mới nằm mơ là đem quân 1 chọi 1 (bác Mõ làng chờ hình như cũng đồng ý là quân công thì đông hơn quân thủ thì phải). Đánh là để thắng, thế thì Vẹm mới thắng Pháp, thắng Mỹ, thắng Tầu.

      Về chiến thuật biển người (http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_thu%E1%BA%ADt_bi%E1%BB%83n_ng%C6%B0%E1%BB%9Di)

      Trích
      “Chiến thuật biển người là một chiến thuật quân sự mà trong đó, một bên dùng số lượng áp đảo của mình tấn công ào ạt đánh giáp lá cà, chấp nhận thương vong bởi lúc xung phong sẽ bị hoả lực của đối phương dễ dàng làm tiêu hao. Cách xung phong ào ạt, đông đảo như vậy có thể khiến đối phương sợ hãi nhưng có thể phải CHỊU HY SINH RẤT LỚN. Do vậy chiến thuật này thường chỉ được áp dụng với những nước có dân số hùng hậu nhưng thiếu phương tiện cơ giới, như các quân đội trong Thế chiến thứ nhất, quân Nhật trong Thế chiến thứ hai hay Trung Quốc trong Chiế n tranh Triều Tiên.
      Trong 2 cuộc chiến tranh Đông Dương, nhiều người tưởng rằng Quân đội Nhân dân Việt Nam cũng sử dụng chiến thuật này. Thực ra, trên toàn chiến trường Quân đội Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ đạt được ưu thế về quân số so với đối phương, nên chiến thuật này hầu như không được sử dụng. Thay vào đó, Quân đội Nhân dân Việt Nam phát triển những chiến thuật riêng như đặc công, chiến thuật công kiên, chiến thuật vận động chiến, chiến thuật cơ động kết hợp chốt...”
      Hết trích

      “CHỊU HY SINH RẤT LỚN”: tổng số chết và mất tích của Vẹm (khoảng 4.800) là xấp xỉ với Pháp (khoảng 4,000). Hóa ra bên “biển người” cũng chết gần bằng bên cố thủ trong lô cốt à.

      “Chấp nhận thương vong”: chấp nhận thương vong vậy Vẹm đào hàng trăm km giao thông hào để làm gì? Để chơi trốn tìm à???

      Tướng Cogny đã trả lời phỏng vấn rằng: "Chúng ta đã có một hỏa lực mạnh đủ sức quét sạch đối phương đông gấp 4-6 lần”. Số đạn pháo của Pháp bắn 110.00 viên. Tính theo tiêu chí "biển người" thì Vẹm phải toi toàn bộ số quân tham chiến ấy chứ (16,000 @ 4 = 64,000). Vậy mà cuối cùng thì bên Vẹm vẫn thắng, CÂU TRẢ LỜI CÓ PHẢI BIỂN NGƯỜI HAY KHÔNG ĐÃ RẤT RÕ RÀNG RỒI.

      Dừng ở đây được chưa bác Nặc 21:10.

      Delete
    6. @ nặc danh 21:10,

      Phiền ông cho đường link của bài phỏng vấn Đại tướng Võ Nguyên Giáp mà ông nêu ở trên (nguyên bản tiếng Pháp cùng với bản dịch sang tiếng Việt).

      Dẫn chứng phải dựa trên nguyên bản tiếng Pháp rồi dịch ra tiếng Việt với đầy đủ ngữ cảnh thì mới chuẩn, còn theo kiểu "tôi nghe nói thế" thì hơi buồn cười.

      Hàng triệu người dân (những người có người thân bị nướng quân) bỏ ra 6-7 giờ đi bộ để đi viếng người “giết” người thân của mình. Sao người dân không căm thù mà lại yêu mến người “giết” người thân của mình??? đừng nói láo nữa.

      Delete

    7. @nongdan

      "When a foreign journalist asked Giap has regrets about 3-4 million people in Vietnam died of war, called the ideological war, Giap replied that he did not regret (Non , pas du tout)."

      http://huyenthoai.me/2012/08/14/su-that-ve-ong-vo-nguyen-giap/

      Delete
    8. @ nặc danh 20:25,

      Hic, bó tay ông nặc này luôn. Tôi đã biết ông sẽ dẫn đến mấy trang lề dân nên có mở ngoặc đơn và giải thích ở dưới rồi mà ông không biết đọc à? Tóm lại là "tôi nghe nói thế" nhỉ.

      Cái đường link kiểu của ông thì thiếu gì, đó gọi là "tôi nghe nói thế", "trên mạng nói thế", "bố tôi bảo thế", kiểu dẫn chứng giấy chùi xxxit. Rất nhiều các trang gọi là lề dân, các anh em dân chủ cả trong nước cả hải ngoại đều đưa thông tin này, nhưng tuyệt nhiên KHÔNG CÓ bản gốc/ bản ghi âm đưa lên. 1 người nói láo rồi cả hội nói láo theo nên thành "sự thật" à.

      Không có đường link gốc thì tắt đài đi, đừng nói láo nữa.

      Delete
    9. ND 20:25,
      Cái đường link đó đâu phải băng ghi âm hay bài phỏng vấn gốc đâu. Chắc lại nguồn tin ‘nghe hơi nồi chõ rồi”. Đến bao giờ trên mạng ảo bớt được đám ăn tục, nói phét, đánh rxxm rong nhỉ.

      Delete
    10. @nong dan, dan den si si

      VẸM như BỐ thi LÁO từ trong trứng nước như:
      bác Hù tìm đường "KÍU NÁC",
      "DOANH" NHÂN thế giới được UNESCO công nhận,
      Âm Hồn Lê văn Tám tẩm xăng chạy cả 100 thước,
      Máy bay núp trong mây, đợi máy bay MỸ đer tấn công,
      lấy tay ghì máy bay trực thăng nữa mới ghê...

      ÔI CHAO đủ thứ trên đời để VẸM LÁO.

      Thằng BẠN VÀNG 16, thằng ANH của csVN (tt Chân Què nói) đang vãi ra quần, đảng "vinh quang" của mấy bố cũng vãi ra quần theo, nên lo DIỄN TẬP chống nhân dân.

      Giờ thì mấy bbos "BÓ TAY" làm ơn BÓ luôn CHÂN cho dân Việt mừng.
      Hê, hê, hô, hô hu hu.

      Delete
    11. Không tìm được đường link của bài phỏng vấn gốc à? vậy là nói láo vô căn cứ nhỉ.

      Khi bị vạch mặt nói láo thì lại chuyển chủ đề à??? cứ chuyển vậy thì mệt lắm, nông dân không theo được đâu.

      Vẹm bịa đặt gì cũng được, thực tế là Vẹm oánh cho Pháp, Mỹ, Tầu khựa ôm mồm máu. Đơn giản vậy thôi.

      Delete
  4. Con Hồng Cháu Lạc20 November 2013 at 11:21

    Bạn Phương Bích ạ, đọc những dòng bức xúc trên blog của bạn, thực tâm tôi không hiểu sự kêu gào đao to búa lớn của người mệnh danh là "đảng viên lão thành" có đúng với danh hiệu đó hay không?Và sự to tiếng đó có phải là thực tâm họ hay không?Hay đây chỉ là sự "té nước theo mưa""chỉ tang mạn hòe" cho mục đích của mình.Người đọc bây giờ rất tỉnh táo, không dễ lừa được họ thông qua những cái "nhân danh " như vậy bạn Phương Bích ạ.Tranh luận về hiện trạng của đất nước, bức bối trước những tiêu cực, khát khao vì một tương lai của Tổ quốc là điều rất cần thiết nhưng phải từ chính tâm của mình.Đừng mạo danh.
    Thực chất những điều mà ông Lê Trấn Gia nêu lên được định nghĩa là scandal.Theo Từ điển về chính quyền và chính trị Hoa Kỳ (Harper Collins – NXB Chính trị Quốc gia), scandal được dùng để chỉ một vụ bê bối và tai tiếng. Thứ nhất, trong tôn giáo, scandal là sự phạm pháp của một người giữ chức vụ cao cấp. Thuật ngữ này được thông dụng để chỉ những hành động của một người nắm chức vụ cao cấp trong tôn giáo nhưng đã làm ô uế chức vụ đó.

    Thứ hai, scandal là việc phơi bày sự tham nhũng trong các cơ quan nhà nước. Do bản chất tham nhũng của quyền lực chính trị vốn khó tránh khỏi các vụ bê bối. Hãy nhớ câu châm ngôn của sử gia Anh quốc, Huân tước Action (1834-1902): “Quyền lực có xu hướng tham nhũng; quyền lực tuyệt đối thì tham nhũng tuyệt đối”.

    Đối với tham nhũng, câu hỏi đặt ra không phải là tại sao mà là vào lúc nào (vụ Iran – Contra và Watergate là hai ví dụ điển hình).

    Thứ ba, đây là hành động chính trị hoàn toàn hợp pháp nhưng đáng ngờ về mặt đạo đức. Như chủ bút tờ New Republic Micheal Kinsley thường nói: “Các vụ bê bối ở Washington không phải là những gì bất hợp pháp, mà là những gì hợp pháp”. Đây còn được gọi là Định luật Kinsley.Và như ta thấy những scan dal ở đâu cũng có , thời gian nào cũng có, không có già là mới và lạ.
    Vấn đề là chúng ta với các scandal sẽ làm gì?Không vì sư ăn thịt chó, xem ảnh khỏa thân mà phê phán đạo Phật là thái độ của các phật tử.Không vì các vị cha cố ấu dâm,ăn tiền tín đồ, bắt tay mafia ...mà ruồng rẫy đạo thiên chúa.Chắc chắn không vì sự sa đọa của chính quyền , đảng cầm quyền mà một người đảng viên chân chính lại chửi bới lăng nhăng hằn học như ông Trấn Gia nọ.Phương Bích nên chọn lọc thông tin, đào sâu suy nghĩ , nâng cấp về kiến thức, để tăng chất lượng blog của mình.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi thì không biết bác ấy có mạo danh ai không, nhưng tôi thấy những điều bác ấy nói cũng giống như tâm tư của bố tôi, một lão thành cách mạng có 67 năm tuổi đảng.

      Bài viết của bác Lê Chấn Gia được một nhà khoa học "mách" cho tôi là nên đọc. Bạn không thấy hay, nhưng tôi thì có thấy :)))). CÒn đừng vì không hợp với mình, mà bạn dạy dỗ tôi nên đào sâu suy nghĩ, nâng cấp kiến thức làm gì. Bạn có thể không đọc blog của tôi nếu không thích. CÒn kiến thức của bạn, lấy gì để đo được đây?

      Những điều tác giả Lê Chấn Gia nói, tôi thấy nó hiện hữu ở khắp mọi nơi. Hãy nhìn gương nước Nga, chả thế lực thù địch nào đánh đổ được chế độ cộng sản ngay trên quê hương của nó, bằng chính sự mục ruỗng của nó đâu.

      Delete
    2. Trích: "Không vì sư ăn thịt chó, xem ảnh khỏa thân mà phê phán đạo Phật là thái độ của các phật tử.Không vì các vị cha cố ấu dâm,ăn tiền tín đồ, bắt tay mafia ...mà ruồng rẫy đạo thiên chúa" (Con Hồng Cháu Lạc11:21 Ngày 20 tháng 11 năm 2013)

      Người ta không vì "sư ăn thịt chó"..., mà phê phán đạo Phật, người ta không vì "cha xem ảnh khỏa thân"..., mà rường rẫy đạo thiên chúa,

      người ta chỉ phê phán & ruòng rẫy, lên án & phỉ nhổ cái tổ chức, cái "giáo hội", cái "đảng", những con người cụ thể "lãnh đạo" cái tổ chức điều hành cái "giáo hội", cái "đảng",

      nhất là khi những cái "ăn thịt chó" & "xem ảnh khỏa thân", tham nhũng & bán nước hại dân không chỉ là hành động của một vài cá nhân, mà đã tràn lan ra khắp mọi nơi, mọi "sư", "cha", mọi đảng viên có chức có quyền, và đặc biệt trong giới "lãnh đạo đảng" thì lại càng nhiều, càng khủng hơn hết.

      Trích: "Chắc chắn không vì sự sa đọa của chính quyền , đảng cầm quyền mà một người đảng viên chân chính lại chửi bới lăng nhăng hằn học như ông Trấn Gia nọ. (Con Hồng Cháu Lạc11:21 Ngày 20 tháng 11 năm 2013)

      Đúng vậy, người ta không nên vì sự sa đọa của chính quyền, đảng cầm quyền mà chửi bới chính quyền, mà chửi bới đảng cầm quyền,

      thay vào đó, người ta, người đảng viên chân chính, nếu có, cần phải hành động, cần phải kêu gọi đồng chí, kêu gọi nhân dân, đứng lên, lật đổ ách cai trị sa đọa ấy, lật đổ chính quyền sa đọa ấy, lật đổ sự cầm quyền của cái đảng sa đọa ấy

      Delete
    3. Trích: "Không vì sư ăn thịt chó, xem ảnh khỏa thân mà phê phán đạo Phật là thái độ của các phật tử.Không vì các vị cha cố ấu dâm,ăn tiền tín đồ, bắt tay mafia ...mà ruồng rẫy đạo thiên chúa" (Con Hồng Cháu Lạc11:21 Ngày 20 tháng 11 năm 2013)

      Người ta không phê phán đạo Phật. Người ta không ruồng rẫy đạo Thiên chúa.
      Người ta không vì "sư ăn thịt chó"..., mà phê phán đạo Phật, người ta không vì "cha xem ảnh khỏa thân"..., mà rường rẫy đạo thiên chúa,

      người ta chỉ phê phán & ruòng rẫy, lên án & phỉ nhổ cái tổ chức, cái "giáo hội", cái "đảng", những con người cụ thể "lãnh đạo" cái tổ chức điều hành cái "giáo hội", cái "đảng",

      nhất là khi những cái "ăn thịt chó" & "xem ảnh khỏa thân", tham nhũng & bán nước hại dân không chỉ là hành động của một vài cá nhân, mà đã tràn lan ra khắp mọi nơi, mọi "sư", "cha", mọi đảng viên có chức có quyền, và đặc biệt trong giới "lãnh đạo đảng" thì lại càng nhiều, càng khủng hơn hết.

      "giáo hội" không phải là "đạo", "đảng & nhà nước" không phải là tổ quốc,

      Trích: "Chắc chắn không vì sự sa đọa của chính quyền , đảng cầm quyền mà một người đảng viên chân chính lại chửi bới lăng nhăng hằn học như ông Trấn Gia nọ. (Con Hồng Cháu Lạc11:21 Ngày 20 tháng 11 năm 2013)

      Đúng vậy, người ta không nên vì sự sa đọa của chính quyền, đảng cầm quyền mà chửi bới chính quyền, mà chửi bới đảng cầm quyền,

      thay vào đó, người ta, người đảng viên chân chính, nếu có, cần phải hành động, cần phải kêu gọi đồng chí, kêu gọi nhân dân, đứng lên, lật đổ ách cai trị sa đọa ấy, lật đổ chính quyền sa đọa ấy, lật đổ sự cầm quyền của cái đảng sa đọa ấy

      Delete
  5. Thường dân được chị nhắc tên thật vinh hạnh quá.

    Tôi không đánh giá cao lắm những người khi đang đương chức thì không làm gì cả, khi nghỉ rồi thì mới kiến nghị thế nọ, thế kia. Chê bai thì ai cũng chê được, nhưng làm thế nào để tốt hơn một cách cụ thể thì không biết. Xã hội cần những người làm việc cụ thể, thay vì nói suông kiểu "trăm voi không được bát nước xáo" hay "nồi cháo rìu". Ở những nước tư bản phát triển như Nhật Bản, Mỹ, có những người đưa ra những học thuyết kinh tế, những chính sách kinh tế cực kỳ hiệu quả như Abenomy (của Thủ tướng Nhật bản Shinzo Abe), Adam Smith, John Maynard Keynes …. Những người như vậy mới đủ đẳng cấp để nói cho người khác làm.

    Còn ở Việt Nam hiện nay, toàn loại chuyên gia giả cầy lên mạng, lên TV chém gió, nói nhăng nói cuội, đến mức đám dân thường như chúng tôi nói đùa là cứ làm ngược lại tư vấn của chuyên gia là chắc thắng. Lính của tôi có người cũng nổ, cũng chê bai, tôi giao việc đó cho làm luôn, kết quả là tịt đài (tôi không làm trong nhà nước, không phải đảng viên nhé).

    Nhà văn thì góp ý về kỹ thuật, bác sỹ góp ý về luật, chuyên môn chính của mình thì dốt mà toàn đi góp ý người khác, thần bom, thánh nổ. Có cục đá ở Đền Hùng, éo biết chữ viết gì đã giật tít khẩn cấp với bùa chú, mấy ông quan dốt sợ trách nhiệm cũng vội vàng chuyển cục đá đi, hài vãi.

    Muốn xã hội tốt hơn, xin mời các anh các chị có trình độ cố gắng nắm được các vị trí có thể thay đổi chính sách. Năm nay có 1 quan tốt, sang năm ông quan tốt đó lên chức kéo theo 3 ông quan nhỏ tốt lên theo (hiểu đơn giản là thầy nào trò đó), đến lúc nào đó thì số quan tốt sẽ nhiều hơn số quan dốt và chính sách tốt ra đời. Còn ta cứ ngoài đường mà kêu gào ông ổng thì chẳng làm được gì sất.

    Xin hãy yêu nước bằng hành động, đừng yêu nước bằng mồm.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tưởng "thuong dan" thuộc diện điềm đạm, hóa ra cũng văng gớm nhỉ? Tôi hứa đây là cmt cuối cùng của bạn tôi cho hiển thị. Giờ tôi có thể nhận ra bạn là ai, khi bạn luôn né tránh những dẫn chứng cụ thể mà tác giả Lê Chấn Gia đã nêu ra.

      Nếu bạn thực sự có ý tranh luận, khoan nói chuyện về hưu hay đương chức, , hãy nói về điều tác giả đang nói, đừng quan tâm người đó là ai, ở cương vị nào. Và những điều tác giả Lê Chấn Gia nói tôi cho là phản ánh đúng hiện thực. Chính các nhà lãnh đạo đương chức của chính quyền này cũng phải thừa nhận những cái gọi là quốc nạn đó rồi. Bạn cố tình làm ngơ hay giả bộ không biết?

      Delete
    2. Nhà của chị PB, luật của chị PB, chị cho đăng comment thì đăng, không thì thôi, với tôi chẳng quan trọng. Cũng bình thường như bao trang blog khác của anh em dân chủ thôi, khi bị chỉ ra cái vô lý thì ta không đăng comment nữa. Thường dân được comment nhiều vậy cũng là may mắn rồi.

      Thứ nhất, về các chỉ số kinh tế thì số liệu đưa ra cần có căn cứ. Chẳng có 1 giá trị gì với các số liệu đưa ra 1 cách vu vơ trong 1 buổi họp chi bộ, dựa theo thông tin vu vơ đó thì đánh giá đúng sai thế nào được? Chẳng lẽ chị PB bắt tôi phải tranh luận bừa?

      Về chỉ số ICOR (hiệu quả tổng hợp của vốn đầu tư phát triển), trong giai đoạn đang phát triển vốn đầu tư vào cơ sở hạ tầng nhiều thì đương nhiên ICOR sẽ cao do cơ sở hạ tầng không tạo ra GPD ngay giai đoạn đó. Sau khi hạ tầng đã tương đối hoàn thiện, vốn đầu tư tập trung vào sản xuất và dịch vụ thì ICOR sẽ thấp dần vì sản xuất và dịch vụ trực tiếp tạo ra GDP. Chỉ số ICOR của Malaysia 1981-1995 là 4.6 so với Việt Nam là 5.53 năm 2013, VN cao hơn 20% (các điều kiện của Malaysia 1985-1990 tương đối tương đồng với Việt Nam hiện nay).

      Về FDI (vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài), chỉ số này trong 20 năm chẳng có liên quan gì đến nợ nần hết. Vì đó là vốn đầu tư của nước ngoài, không phải vốn vay. Nhà đầu tư đầu tư vào VN, lời ăn, lỗ chịu. Họ có thể rút vốn về rồi hoặc họ tái đầu tư. Số liệu này chỉ đánh giá sự hấp dẫn Việt Nam đối với nhà đầu tư nước ngoài thôi.

      Thành thật mà nói, việc tính toán và đánh giá bộ chỉ số kinh tế là 1 việc rất phức tạp, cần có kiến thức và số liệu đầy đủ. Thường dân tôi không đủ chuyên môn, thời gian và số liệu để có thể đưa ra 1 phân tích đầy đủ, mà nói bừa, nói bậy thì tôi không quen và sẽ làm bẩn blog của chị.

      Thứ hai, chủ đề chị PB đang là xem xét bỏ ngày nhà giáo Việt Nam, tôi đang comment về chuyện đó một cách rất rõ ràng và cụ thể. Ngày Nhà giáo Việt Nam, có chuyện tiêu cực là phong bì, chị PB xem xét bỏ ngày Nhà giáo Việt Nam. Vậy ngày giỗ bố, có tiêu cực phong bì, cũng xem xét bỏ ngày giỗ bố??? Tết Thiếu nhi, tết Trung thu, có tiêu cực phong bì, ta cũng bỏ tết Thiếu nhi, tết Trung thu???

      Thứ ba, tệ nạn tham nhũng, nhũng nhiễu, kinh tế kém phát triển, tôi đồng ý đó là điều xấu, tôi lên án, tôi phê phán vân vân và vân vân. Vậy ta làm gì CỤ THỂ để bớt điều xấu đó đi? sao không thấy ai hiến kế bằng chính sách CHI TIẾT và CỤ THỂ đi?

      Thể theo mong muốn của chị, lúc đầu là gọi thường dân vào, sau đó thì đuổi thường dân đi, tôi xin dừng ở đây.

      Chào chị PB.

      Delete
    3. "Muốn xã hội tốt hơn, xin mời các anh các chị có trình độ cố gắng nắm được các vị trí có thể thay đổi chính sách."

      Nói như bạn thì tốt quá, khổ nỗi muốn có "vị trí có thể thay đổi chính sách" thì phải vào ĐẢNG chó sản, mà vào đảng chó sản rồi thì phải biết gâu gâu khi chủ ra lệnh, phải biết nói láo 1 cách trơ trẽn không ngượng miệng, mà láo thì trái với lương tâm, làm sao đây nhờ bạn giúp ý nhá để "đừng yêu nước bằng mồm."

      Delete
    4. Bạn có thể tranh luận, chứ đừng văng đ các loại ra thôi. Như thế là thiếu tôn trọng chủ nhà. Tôi đã nói, ai văng tục là tôi sẽ tiễn khách. Còn bạn bảo bị chỉ ra cái vô lý thì không đăng? Cái lý của bạn không phải là cái lý của tôi. Tôi nhìn sự việc để nói. Bạn đừng vơ tất cả mọi việc vào một rổ để đánh đồng như chuyện ngày của cá nhân và ngày của "ngành" để so sánh.

      Delete
    5. @ Nặc 23:42,

      Thời buổi "ghế ít, đxxxt nhiều" càng có nhiều người tốt/ người giỏi vào vị trí thay đổi được chính sách có nghĩa là càng ít cơ hội cho quan xấu làm bậy. Chính sách minh bạch, giám sát tốt thì tự đám quan xấu sẽ thịt nhau thôi. Để đám quan xấu làm chính sách thì muôn đời vẫn vậy.

      Nói láo, làm tốt thì tốt cho dân, cho nước. Hót hay mà đxxxch làm gì là vô tích sự. Hài học Hàn Tín của Tàu khựa cũng đáng học hỏi. Cái nhỏ nhỏ mà không nhịn được thì mong giúp gì được cho dân nghèo với dân oan.

      Delete
    6. Cái gì nho nhỏ vậy? Theo bạn thì nên nhịn đến khi nào?

      Tôi không rõ bạn đã giúp gì cho người nghèo, hay dân oan chưa?

      Delete
    7. Ăn nói kiểu "nho nhỏ" nầy mà giúp cho người nghèo, hay dân oan.
      Tui chít liền,
      Dù sao chưa đập đàn áp là phước lắm rồi chị PB ạ.

      Delete
  6. Trích: "Các ông các bà có tin là một cuộc cách mạng giống như cuộc cách mạng tháng tám năm 1945 sẽ nổ ra rất sớm hay không?" (Le Trấn Gia)

    Có vẻ như tác giả Lê Trấn Gia và quý các nhà đảng viên cộng sản về hưu vẫn chưa hiểu, chưa chịu hiểu, nguồn cội của thảm trạng ngày nay của VN, [tụt hậu về mọi mặt, lãnh thổ bị thu hẹp dần, bên bờ vực nội thuộc tàu cộng], là cộng sản, cộng sản, chứ không phải sụ "biến chất" & "xuống cấp" nào đó của [đảng viên] cộng sản, cho nên tác giả mới đem cuộc phản bội tháng 8-1945 ra "răn đe" cộng sản, "răn đe" cac đv cộng sản "biến chất" & "xuống cấp" !

    Cuộc nhà đảng viên cộng sản Hồ chí Minh - chuyên gia rước giặc tàu vào VN & cộng sản Võ Nguyên Gíap - đồ tể thành hà nội 1946 & cộng sản Phạm văn Đồng - chuyên gia ký văn tự bán nước, cướp chính quyền VN, đặt chính quyền Vn vào tay bọn cộng sản với ý đồ dựng nên tại VN một nhà nước cộng sản theo chủ thuyết Mác Lê tội ác, chính là nguyên nhân của mọi nguyên nhân đưab đến thảm trạng ngày bnay cho VN

    Cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945 chính là nguyên nhân của mọi nguyên nhân đưa đến thảm trạng ngày nay cho VN.

    Cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945 mang lại lợi nhuận vô cùng vô kể cho đảng cộng sản VN, cho đảng viên cộng sản VN, từ Hồ chí Minh trở xuống. Vì thế cộng sản thường tự sướng với nhau, gọi đó là "cách mạng tháng 8"

    Nhưng cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945 đã chỉ mang lại vô vàn những tang thương khốn cùng cho đất nước dân tộc VN.

    Từ cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945 chính quyền VN bị đặt vào tay cộng sản, từ đó đất nước dân tộc Việt nam chìm đắm triền miên trong tang thương, chiến tranh, chia cắt, đói nghèo, chết tróc, lãnh thổ VN bị thu hẹp dần, bị cộng sản VN cắt xẻ dang cho tàu cộng.

    Vì thế, để gọi sự việc bằng đúng tên gọi của nó, đứng trên phương diện quyền lợi quốc gia, đứng trên phương diện quyền lợi của đất nước dân tộc VN, [chứ không phải quyền lợi cộng sản, chứ không phải quyền lợi & lập trường gia cấp, phải gọi cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945 là "cuộc phản bội tháng 8".

    ReplyDelete
  7. Một khi đã biết vào nhầm chỗ thì bỏ mẹ nó mà đi chơi cho nó sướng,còn tự hào cái nỗi gì.Sao mà còn "đồng chí" với bọn ăn cắp,ăn cướp,ăn trộm nhan nhản được,lại còn mất công ngồi viết dài dòng.Chỉ cần dí C.. vào và xé cái thẻ đi là xong.

    ReplyDelete
  8. Chọn 1 ngày để tôn vinh các thầy cô giáo là thể hiện sự nể trọng của cả xã hội với nghề giáo chân chính chứ không phải là cả xã hội dồn vào ngày đó để chăm sóc, kính trọng các nhà giáo còn các ngày khác thì không. Trẻ con có ngày sinh nhật, có tết Trung thu, tết Thiếu nhi, điều đó đâu có nghĩa là ngày thường thì chúng ta không yêu thương chăm sóc kids, đó là những ngày để tụi nó vui hơn thôi. Đối với các thầy cô cũng vậy, ngày 20/11 giúp các thầy cô giáo thấy sự trân trọng của cả xã hội dành cho mình và có thêm động lực để dậy dỗ học trò tốt hơn. Chẳng lẽ gọi việc bỏ cái ngày tôn vinh những người móc phổi ra dậy con mình là “biết ơn”.

    Các quan lấy ngày giỗ bố, ngày cưới của con để cầy tiền cấp dưới. Vậy ta cũng thấy là nên bỏ ngày giỗ bố, bỏ ngày cưới à??? Hay là ta phản đối cái kiểu cầy tiền mất dậy??? Các anh các chị thử nói người nhà bỏ giỗ bố xem có bị ăn tát không, có bị chửi là bất hiếu không.

    À quên, trong giới dân chủ có người kiện bố đẻ, chửi mẹ đẻ thì chuyện “hiếu” với “ơn nghĩa” thì cũng khó nói lắm. Haizzzz, tôi lại suy nghĩ theo kiểu thường dân mất rồi.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Công nhận là bạn "thuong dan" này dai dẳng thật. Bạn nhầm lẫn một cách cơ bản về ngày giỗ bố mẹ, ngày sinh nhật cá nhân với ngày của tâp thể. Vậy thử hỏi trước khi có ngày 20/11, dân ta ko có truyền thống tôn sư trọng đạo? Từ bao giờ ngày 20/11 được gọi mỉa mai là ngày thu nhập của các thày cô giáo vậy? Và tại sao lại cứ phải phong bì mới là tôn sư trọng đạo?

      Bạn đừng nói là không có phong bì thì thày cô giáo và bác sĩ nào cũng vui vẻ nhé. Nhiều người chết hoặc suýt chết chỉ vì không có phong bì cho bác sĩ. Bạn cứ thử ốm vào nằm viện xem, bạn sẽ thấy nhỡn tiền ngay đấy.

      Nói thật, tôi nhận ra bạn là ai rồi, và tôi chán tranh luận vu vơ với bạn lắm. Rất mất thì giờ.

      Delete
    2. Toàn dân diệt giặc

      Nước mất thì nhà tan, gia đình, cha mẹ, vợ chồng tan nát, con cái ly tan. Mất nước mà không biết “thương dân” là kẻ ngu đần. Biết là mất nước mà cố nói nghịch, “thường dân” chính là kẻ đồng mưu với tên xâm lược, hay chính nó là giặc xâm lược Trung cộng trá hình.

      Dù nó là giặc, hay là kẻ đồng mưu thì chuyện gì đến phải đến. Trước nhất, trong mọi cơ quan, có ai biết cá nhân có nick “thương dân” này là ai hãy công khai lý lịch của cá nhân này lên internet.

      Phát hiện giặc, diệt giặc là mục đích chính của người yêu nước. Ta không diệt giặc, giặc sẽ tiêu diệt ta. Diệt giặc, không ai được ngần ngại. Cả nước, phải diệt giặc thẳng tay, không do dự.

      Ai theo giặc sẽ bị trừng trị đích đáng.

      Ai phát hiện giặc sẽ được ghi công, trọng thưởng ngày sau.

      Delete
    3. Tôi đã hack được đầy đủ thông tin của tên "thường dân". Bạn nặc danh 0538 cho biết mức tiền thưởng để tôi public hoặc gửi riêng cho bạn. Một người bạn của dân chủ.

      Delete
  9. • Mình nhất trí với chú 'thuong dan', dẫu hiểu rằng đây là những phút giây cuối cùng cái nick kia hiển thị trên blog này. Mặc dù chú ấy đã mắng cả họ, cả lò nhà mình mấy bận trong những lần tranh luận trước. Mình ủng hộ chú ấy với hai lý do:

    ¹' Cái khẩu hiệu: 'Yêu nước bằng mồm' mà một vài nicks khác đã vận dụng khi tranh luận (mà thực ra là dã tâm vào đây quấy nhiễu và đe). Nghĩa là đừng nói nữa, cứ thử hành động xem thì sẽ biết thế nào là hậu quả của sự khác biệt!

    ²' Mình rất thích các chú ấy khi tranh luận thường hay lôi những điển tích Đông Tây kim cổ ra hù, nhưng phải làm sao tập trung dẫn chứng từ nguồn Anh, Pháp, Mỹ, Nhật chứ không khi nào là nước 'lạ' 中华人民共和国. Trích dẫn những nguồn trên nó giúp cho sự minh chứng có sức thuyết phục cao (hic) và tránh sự phạm húy!

    Nói túm lại, sắp tới chúng ta sẽ chứng kiến cho sự hồi sinh những cái nicks khác mà trước đây đã từng náo nhiệt. Và, sinh thêm vài cái nicks khác nữa cũng chả khó gì! Quan trọng là phải có chữ 'dan' theo nó . .

    ReplyDelete
    Replies
    1. mike tran,

      Tôi không MẮNG cả họ, cả lò nhà mike tran. Tôi MỜI cả họ, cả lò mike tran vào giúp mike tran tìm chỗ sai của tôi. Mike tran đừng có bịa đặt.

      Delete
  10. Xem những bình luận trên blog Phương Bích về chủ đề"Chúng tôi đã từng là những người Cộng Sản", tôi đánh giá cao nhận xét của @Con Hồng Cháu Lạc.Bỏ qua sự trịch thượng,anh hùng bàn phím của một số còm sĩ có trình độ văn hóa thấp, giáo dục kém, vấn đề đặt ra là hành xử của người Việt yêu nước, quan tâm đến thời cuộc ở xã hội Việt Nam đương đại nên là thế nào?Ở một khía cạnh có cái nhìn khác với vấn đề tương đồng, tôi xin giới thiệu với các bạn bài phản biện bài:Văn hóa và cộng sản của ô.Hà sĩ Phu đang được phổ biến trên các trang mạng, một cái tên rất quen thuộc trong giới bloger mong bạn Phương Bích cho phép.Tôi nghĩ, bạn sẽ không vì cái bóng của cái tên Hà sĩ Phu mà có những sự phân vân chứ?Bài phản biện hơi dài tôi chia làm 3 comment,tác giả là Hiển Việt.

    ReplyDelete
    Replies
    1. 'Chúng ta không hiểu chúng ta đang nói gì thì làm sao chúng ta có thể lí giải hết câu chuyện đạo đức giả giữa chúng ta? Chúng ta nói về chúng ta mà chúng ta vẫn chưa hiểu lắm chúng ta. Chúng ta vẫn chỉ nghĩ về chúng ta mãi sao?'. Thưa bố?

      Delete
    2. Không rõ bạn Ngọc Dũng học cao đến đâu, nhưng cái cách bạn nhận xét về các "còm sĩ" là trình độ văn hóa thấp, giáo dục kém đó mới không phải là cách ứng xử của người có học cao.

      Delete
  11. Trong bài viết của mình ông Hà sĩ Phu đã tỏ ra nhầm lẫn những khái niệm cơ bản về Nhân quyền và Dân quyền trong lịch sử phát triển của loài người.Lấy việc đả kích học thuyết Cộng sản làm mục đích, ông Hà sĩ Phu đã rất gượng ép khi đưa ra những luận chứng và ví dụ để kết nối các vấn đề Nhân quyền, Xã hội và Lịch sử theo ý định đó.Điều này làm hỏng vấn đề bức thiết được đặt ra trong xã hội Việt Nam,tạo một sự nhầm lẫn, lẫn lộn tai hại về học thuật.Thiết nghĩ với nền tảng kiến thức mà mọi người đánh giá về ông Hà sĩ Phu, điều này không nên xảy ra.
    Xã hội loài người phát triển từ bày đàn nguyên thủy đến xã hôi hiện đại ngày nay đã trải qua nhiều giai đoạn , nhiều thời kỳ.Sự tiến hóa đó được đánh dấu bằng sự thích ứng của CÁ NHÂN CON NGƯỜI VỚI CỘNG ĐỒNG và mức độ hòa đồng của nó nói lên sự VĂN MINH CỦA XÃ HỘI ấy.Nêu luận điểm "Mọi hoạt động Tranh đấu của con người từ cổ chí kim, không có gì ra ngoài ý nghĩa của chữ QUYỀN CON NGƯỜI."là cách nói khiên cưỡng mang tính chất mị dân không nằm trong mục đích tranh luận về học thuật.Ông Phu chắc không quên rằng:" Quyền con người là sản phẩm phát triển văn hoá xã hội của một kết cấu kinh tế xã hội nhất định và chịu sự quy định của cơ sở kinh tế, xã hội hiện thực” .Lấy ví dụ dưới thời Cộng hòa La Mã, tầng lớp quý tộc, bình dân, người nô lệ đều có những quyền Con Người khác nhau quy định từ những vị thế công dân khác nhau của họ.Có lẽ ông Phu cũng phải thừa nhận rằng điều đáng ngạc nhiên theo các học giả:những tư tưởng về quyền con người xuất hiện từ thời tiền sử, thể hiện trong các luật lệ của chiến tranh, mà: “Luật lệ của chiến tranh thì lâu đời như bản thân chiến tranh và chiến tranh thì lâu đời như cuộc sống trên trái đất”. Tuy nhiên, ở trình độ phát triển của thời tiền sử, có lẽ con người mới chỉ có những ý niệm, chứ chưa thể có những tư tưởng ( với ý nghĩa là những quan điểm hoặc hệ thống quan điểm rõ ràng về một sự vật, hiện tượng nhất định), về quyền con người. Bởi vậy, quan điểm phù hợp hơn đó là, tư tưởng quyền con người được khởi thuỷ từ khi trái đất xuất hiện những nền văn minh cổ đại, mà một trong đó là nền văn minh rực rỡ ở Trung Đông (khoảng năm 3.000-1.500 trước CN). Chính trong nền văn minh Lưỡng Hà này, nhà vua Hammurabi xứ Babylon đã ban hành một đạo luật có tên là Bộ luật Hammurabi khoảng năm 1780 TCN) với câu tuyên bố nổi tiếng , theo đó, mục đích của đức vua khi thiết lập ra đạo luật này là để : “… ngăn ngừa những kẻ mạnh áp bức kẻ yếu”, …làm cho người cô quả có nơi nương tựa ở thành Babylon,…đem lại hạnh phúc chân chính và đặt "nền thống trị nhân từ “cho mọi thần dân trên vương quốc.Cho đến thời điểm hiện nay, xét từ các góc độ tính toàn vẹn, nguyên bản, nội dung và niên đại, Bộ luật Hammurabi có thể coi là văn bản pháp luật thành văn đầu tiên của nhân loại nói đến quyền con người .

    ReplyDelete
  12. Ngoài Bộ luật Hammurabi, vấn đề quyền con người còn sớm được đề cập trong nhiều văn bản pháp luật cổ khác của thế giới, trong đó tiêu biểu như Bộ luật của vua Cyrus Đại đế ban hành vào khoảng các năm 576 -529 TCN; Bộ luật do nhà vua Ashoka (Ashoka’s Edicts) ban hành vào khoảng các năm 272-231 ; Hiến pháp Medina (The Constitution of Medina) do nhà tiên tri Muhammad sáng lập vào năm 622; Đại Hiến chương Magna Carta (1215) và Bộ luật về quyền (1689) của nước Anh; Tuyên ngôn về các quyền của con người và của công dân(1789) của nước Pháp; Tuyên ngôn độc lập (1776) và Bộ luật về các quyền (1789) của nước Mỹ. Trong vấn đề này, mặc dù ít được nhắc tới trong các công trình nghiên cứu ở tầm quốc tế, song xét về mặt nội dung, bộ luật Hồng Đức (Quốc triều Hình Luật (1470-1497) thời Hậu Lê của Việt Nam cũng xứng đáng được xếp vào danh sách những bộ luật cổ tiêu biểu của thế giới về quyền con người, bởi lẽ, nó đã chứa đựng nhiều quy định có tính nhân văn sâu sắc, trong đó bao gồm cả các quy định cụ thể về quyền của phụ nữ, trẻ em, v.v.. mà được nhiều nhà nghiên cứu trong và ngoài nước đánh giá rất cao.
    Quyền con người về thực chất được biểu hiện một cách thấm nhuần trong tư tưởng giáo lý các học thuyết tôn giáo.Trên thực tế, trong số những tài liệu được cho là cổ xưa và toàn diện nhất xét về tư tưởng quyền con người mà nhân loại còn giữ lại được cho đến ngày nay; ngoài đạo luật Hammurabi và bộ Văn tuyển Nho giáo (Luận ngữ) , các tài liệu còn lại đều là những kinh điển của tôn giáo, bao gồm: Kinh Vệ Đà của đạo Hinđu ở Ấn Độ, Kinh Phật của đạo Phật; Kinh Thánh của đạo Thiên chúa và Kinh Kôran của đạo Hồi.
    Xét về các học thuyết chính trị, pháp quyền, người ta ghi nhận rằng, vào thế kỷ thứ XXIV trước Công nguyên, vua Symer đã sử dụng khái niệm “tự do” để bảo vệ những bà goá, trẻ mồ côi trước những hành vi bạo ngược của những kẻ giàu có và thế lực trong xã hội; còn nhiếp chính quan người Hy Lạp ở La mã là Arokhont Salon, ngay từ thế kỉ XI trước Công nguyên đã ban bố một đạo luật trong đó xác định một số khía cạnh của dân chủ và quy định một số quyền của các công dân tự do trong mối quan hệ với các quan lại nhà nước. Người ta cũng chỉ ghi nhận rằng, trong thời kỳ diễn ra sự tàn bạo khủng hiếp của chế độ nô lệ ở La Mã cổ đại : “Trước Crêông, Antigone đã nói đến quyền không vâng lời và trước những nô lệ, Spartacusse đã nói về quyền chống lại áp bức”.Cũng trong thời kỳ này, Protagoras (490-420 TCN) và các nhà triểu học thuộc trường phái nguỵ biện Sophism đã đưa ra quan niệm về sự bình đẳng và tự do giữa các cá nhân trong xã hội: “Thượng đế tạo ra mọi người đều là người tự do, không ai tự nhiên biến thành nô lệ cả “.

    ReplyDelete
  13. Còn rất nhiều dẫn chứng lịch sử và hiện đại để chứng minh rằng khái niệm quyền con người không hề lạ lẫm với con người và xã hôi đương đại ở Việt nam cũng như trên thế giới chả cần ông Hà sĩ Phu phải ra công thuyết giảng và dẫn chứng phản biện từ chủ nghĩa Cộng sản như một mặt đối lập cho sự ngu dốt chưa được khai sáng của dân trí.
    Điều đáng ngạc nhiên ở đây là ông Hà sĩ Phu đã trình bày một cách hết sức lộn xộn, không khoa học cho 3 bậc nhân quyền mà ông khẳng định:Có thể và cần phải xếp như thế.Xin thưa ông Phu, và tôi xin cung cấp cho bạn đọc các quan điểm về học thuật đã được các nhà học giả công nhận:Cũng liên quan đến lịch sử phát triển của quyền con người, có thể chia các quyền thành ba “ thế hệ” (generations of human rights). Người đưa ra ý tưởng này (vào năm 1977) là một nhà luật học người Czech tên là Karel Vasak. Mặc dù lý luận của Vasak bắt nguồn và phản ánh lịch sử phát triển của tư tưởng và pháp luật về quyền con người ở Châu Âu, chúng vẫn có những ý nghĩa trong việc nghiên cứu về lịch sử phát triển của quyền con người nói chung trên thế giới.
    Thế hệ thứ nhất: Các quyền dân sự, chính trị

    Theo Vasak, thế hệ quyền con người thứ nhất hướng vào hai vấn đề chính,đó là tự do và sự tham giao vào đời sống chính trị của các cá nhân. Thế hệ này bao gồm các quyền và tự do các nhân tiêu biểu như quyền sống, quyền tự do tư tưởng, tự do tôn giáo tín ngưỡng, tự do biểu đạt, quyền được bầu cử, ứng cử, quyền được xét xử công bằng. Các quyền này gắn liền với phạm trù tự do cá nhân- một phạm trù mà ở góc độ nhất định, mang tính đối trọng với phạm trù quyền lực của Nhà nước. Mục đích của thế hệ quyền này về cơ bản là để hạn chế, ngăn chặn sự lạm quyền và sự tuỳ tiện xâm hại đến cuộc sống tự do của cá nhân con người từ phía các quan chức và cơ quan nhà nước.
    Thế hệ thứ hai: Các quyền kinh tế, xã hội, văn hoá

    Thế hệ quyền con người thứ hai hướng vào việc tạo lập các điều kiện và sự đối xử bình đẳng, công bằng cho mọi công dân trong xã hội. Chúng được đề xướng và vận động mạnh mẽ từ cuối thế kỷ XIX, và bắt đầu được quan tâm bởi một số chính phủ kể từ sau Chiến tranh thế giới lần thứ nhất. Các quyền tiêu biểu thuộc về thế hệ quyền này bao gồm: quyền có việc làm, quyền được bảo trợ xã hội, quyền được chăm sóc y tế, quyền có nhà ở...

    ReplyDelete
  14. Thế hệ quyền con người thứ ba

    Thế hệ này bao gồm các quyền tiêu biểu như quyền tự quyết dân tộc (right to sell- determination); quyền phát triển (right development); quyền với các nguồn tài nguyên thiên nhiên (right to natural resources); quyền được sống trong hoà bình ( right to peace); quyền được sống trong môi trường trong lành (right to a healthy environment)…Danh mục các quyền thuộc thế hệ quyền này vẫn đang được bổ sung, trong đó những quyền được đề cập gần đây bao gồm: quyền được thông tin và các quyền về thông tin (right to communicate; communication rights); quyền được hưởng thụ các giá trị văn hoá (right to participation in cultural heritage)… Những văn kiện cơ bản phản ánh thế hệ quyền này bao gồm: Tuyên ngôn về bảo đảm độc lập cho các quốc gia và dân tộc thuộc địa, 1960; hai Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị và về các quyền kinh tế, xã hội, văn hoá, 1966 (Điều 1); Tuyên bố về quyền của các dân tộc được sống trong hoà bình, 1984; Tuyên bố về quyền phát triển, 1986…
    Bài viết của tôi đã dài nhằm đóng góp một số ý kiến, ngõ hầu sửa chữa những ý kiến sai lầm về học thuật của ông Hà sĩ Phu.Với những ý kiến đóng góp một cách thực tâm với xã hội Việt Nam đương đại, theo tôi:Cần xây dựng một xã hội DÂN QUYỀN tại Việt Nam là nhiệm vụ khẩn thiết và cấp bách rất mong được trình bày.

    ReplyDelete
  15. Câu hỏi cho bác Lê Trấn Gia

    “…Chúng tôi yêu cầu lãnh đạo Đảng phải tự thay đổi lập tức ngay từ bây giờ, thậm chí phải tự lột xác, thì mới còn hy vọng vớt vát lại phần nào niềm tin đối với nhân dân, mới có cơ hội để chuộc lỗi với các sai lầm đã mắc trong thời gian vừa qua…”

    Câu hỏi đặt ra: Rắn lột xác để lại thành rắn? Các ké, kỳ đà lột xác để trở lại thành các ké, kỳ đà?

    Các bác đòi hỏi điều bác muốn phải thành hiện thực, nhưng các bác đòi hỏi cách này là đòi hỏi điều không bao giờ thành sự thực.

    Giả sử hiện nay Việt Nam đã có hiến pháp mới, điều bốn hủy bỏ như mọi người muốn. Luật đất đai không cướp của dân nữa. Nhưng ai là người thi hành?

    Công an cộng sản thi hành?

    Bác trao vàng cho kẻ ác mà bác bảo nó không ăn của bác?

    Cộng sản là lột chế độ tồi, vì cách tổ chức của nó tồi. Cách tổ chức xã hội theo phương thức của cộng sản là cách tổ chức tồi nhất trong mọi cách tổ chức!

    Cách tổ chức tồi đi đôi với những con người mà chế độ tồi tàn này huấn luyện ra!

    Chế độ cộng sản ví như chiếc xe phế thải. Tài xế lái chiếc xe ấy là anh tài xế già nua có nhiều tật xấu. Khi chiếc xe của bác lâm vào tình trạng ấy bác sẽ làm gì?

    Muốn tiếp tục làm ăn, bác phải thay chiếc xe khác, đồng thời cũng phải thay cả anh tài xế. Xe mới kỹ thuật hiện đại, tài xế quá già nua lại lười biếng mà còn có tật bớt xén tiền chủ bỏ túi xài riêng bên cạnh tiền lương đã lãnh, lại còn lên giọng hoạnh họe hành khách, hoạnh họe luôn cả bác là chủ chiếc xe đò nữa thì bác nghĩ xem phải xử trí tình thế của bác ra sao?

    ReplyDelete
  16. Có ai sống mà không ăn? Không làm kinh tế?

    Làm kinh tế kiểu cộng sản sẽ về đâu? Đến đâu?

    Vì sao đầu tư ngoại quốc ở Việt Nam ra đi? Họ đi đâu?

    Họ đến Việt Nam làm ăn để kiếm tiền, có lợi cho người đầu tư, người dân địa phương có việc làm, được mua hàng hóa giá rẻ. Ở Việt Nam họ gặp tham nhũng. Họ gặp nạn hành chánh. Họ gặp sự bất tín nhiệm. Nói, giấy tờ ký kết mà không thi hành. Quan nào, địa phương nào cũng có thể làm khó dễ họ.
    Luật VN có mà như không có, dẫn đến công việc làm ăn trễ nãi công việc. Thì giờ được tính bằng tiền. Họ mất tín nhiệm với khách hàng dẫn đến lỗ lã. Họ đã lỗ tiền triệu, chục triệu, trăm triệu. Họ phải ra đi.

    Họ ra đi thì điều gì xãy ra? Kinh tế địa phương sụp đổ. Ngân khố trống rỗng. Chính quyền địa phương sẽ chết, sẽ sụp đổ. Nhưng người dân thất nghiệp chết trước vì không tiền, vì đói! Những tên tham nhũng thì ra đi. Chúng lên máy bay với vợ và cháu ( Con chúng đã gữi qua Mỹ du học trước, chúng đã mua khách sạn, nhà hàng...tổ chức làm ăn chìm nổi bên cạnh các trương mục ở các ngân hàng rồi) với vali đô la, vàng nhờ vơ vét được cho đến phút cuối cùng.

    Việt Nam ngưng ngay, đừng bàn chuyện kinh tế, phát triển gì nữa. Đừng bàn chuyện hiến pháp gì nữa. Chỉ phí thì giờ, chỉ tốn giấy mực và nước bọt để làm chuyện vô ích! Hãy bàn đến cái ngân khố trống rỗng của quốc gia; Tiền trong tay nhân dân bổng chốc chì còn là giấy lộn! Dân chúng khắp nước không có việc làm, bao tử lép kẹp, ốm đau đến bệnh viện gặp phải hệ thống y tế chết người, trộm cướp tràn lan. Lớp cướp là những phần tử lưu manh chính hiệu, lớp cướp là công an, cướp là cán bộ cộng sản…

    Người dân Việt Nam sống vào đâu? Sẽ sống vào đâu?

    Kinh tế xuyên Thái Bình Dương? Hãy đợi đấy!

    ReplyDelete
  17. Chị Phương Bích ơi sao cái blog của chị lắm Dư luận Viên vậy,chị làm gì mà để cả đàn nó sủa thế.

    ReplyDelete
  18. Thưa ông Lê Chấn Gia,
    Tôi rất hiểu những tâm sự của qúy ông bà, những người đã và đang còn tin theo đảng nhưng lòng thấy hoang mang trước những thực tế diễn ra trước mắt. Tôi hiểu vì tôi cũng đã từng như thế. Tiếc thay, một khi đã là cs, người ta mọc ra một cái đuôi khó lòng dứt bỏ. Tương tự như Jean Paul Sartre, một triết gia Pháp đã từng say mê và bênh vực cho cs, khi tỉnh ngộ đã từ bỏ nó. Thế nhưng mỗi khi nhìn vào trong kiếng ông ta vẫn giật mình vì bóng dáng của cái đuôi. Đọc qua bài viết của ông Lê Trấn Gia, tôi thấy rất khó để thuyết phục qúy ông bà, bằng một hai bài viết, rằng đảng cs của qúy ông bà là một đảng vô cùng phản động. Theo tôi, cô Phương Bích là một nhân sĩ, văn hay ý đẹp, thông minh, đặt biệt cô ấy là một người con hiếu thảo. Đứa con co hiếu không thể là người xấu được.
    Nếu có thể được, tôi đề nghị, cô PB mỗi tháng thảo luận về một đề tài,kêu gọi mọi người tham gia góp ý để đạt sự đồng thuận càng cao càng tốt. Tôi tin rằng thay vì lý thuyết dông dàì, chúng ta dùng những sự việc đã và đang xảy ra ở VN để qúy ngài như Lê Trấn Gia tháy rõ hơn về đảng của mình (theo lý thuyết Sự Việc nói Lên Chính Nó), Nếu cô PB đồng ý, tôi xin nêu ra chủ đề "Sự Minh Bạch của Ngôn Từ", ví dụ: làm chủ, làm việc, etc Quyền lực không Mnh Bạch chính la khủng bố vậy.
    Cảm ơn thì giờ của PB đã cho phép tôi nói nhăng nói cuội
    Phan Phu Yên

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thực ra post comment này, Phương Bích tui lấy làm ngượng ngùng lắm. Không dám nhận mấy lời khen của bác Phan Phu Yen nếu là thực, vì quả thực PB tui nhiều tội lỗi lắm bác ạ.

      Còn PB thấy bài hay, hợp với những suy nghĩ của mình thì đăng lên đây để các bác cùng chia sẻ, chứ không có tham vọng gì lớn lao. Còn bác đưa ra chủ đề đó, xin rất hoan nghênh ạ . Cảm ơn bác nhiều.

      Delete