Translate

Saturday 6 April 2013

Vươn à! Bao lần trắng tay, biển còn thua anh, cớ gì lần này phải cúi đầu trước cái ác?


Từ Hải Phòng về chưa được bao lâu, đầu giờ chiều ngày nghị án, chúng tôi lại quày quả quay lại. Lần này có cả chị Trần Thanh Vân, cụ bà Lê Hiền Đức cùng về. Cuối tuần đường đông, xe chạy như rùa bò. Dọc đường thì nghe tòa đã tuyên: 5 năm!

Chúng tôi không ngạc nhiên. Lúc trước mấy anh chị em bảo nhau: khôn ngoan và tử tế thì tuyên án bằng đúng thời gian đã giam giữ, rồi thả ngay tại tòa (không hy vọng nó nhận sai hoàn toàn đâu). Rốt cục ngu dại vẫn hoàn ngu dại.

Việc đầu tiên là đến gặp những người con dâu họ Đoàn đã. Chuyện tranh đấu thì còn dài, còn phúc thẩm, còn giám đốc thẩm, còn một ngày cũng phải tranh đấu. Quan trọng là có tội hay không, chứ đâu phải một ngày hay bao nhiêu năm. Hy vọng ở trên sáng suốt hơn, không cần đến giám đốc thẩm.

Vì hai chị em Thương, Hiền đã về Tiên Lãng nên chúng tôi đi thẳng xuống đó. Đến nơi thì trời đã nhá nhem tối, người nhà họ Đoàn không đưa chúng tôi ra đầm, mà vào nhà ông Luân – thư ký Hội nuôi trồng thủy sản Tiên Lãng. Nhìn ngôi nhà của ông thư ký Hội khang trang, to và đẹp mới thấy, nếu người dân biết làm ăn thì hoàn toàn có thể trở nên “giàu” như thế này.

Chủ nhà có lẽ quá quen với các cuộc viếng thăm bất chợt, chả buồn thay trang phục mà cứ đánh cái quần sọc và chiếc may ô ba lỗ ra tiếp khách, hồ hởi và thân tình như tiếp người thân bằng cái giọng có thể át cả tiếng sóng biển.

Ông thư ký Hội cứ bức xúc ầm ầm, xoay quanh về cái điều 15 và 16 của Bộ Luật hình sự, về việc phòng vệ chính đáng trong trường hợp cấp thiết, đã không được xét làm trọng tâm. Không cần nhìn sách, ông viện dẫn điều này khoản nọ vanh vách khiến tôi cứ tròn mắt nhìn.

Đương nhiên với ông, Đoàn Văn Vươn và anh em họ Đoàn không có tội. Cụ Lê Hiền Đức thì bảo: tôi chả cần biết Luật nào cho phép cả, cứ vào nhà tôi cướp là tôi: Chiến!

Có cái thứ Luật rừng Luật rú nào trên đời, cho phép xông vào nhà người ta cướp, rồi la làng lên là chủ nhà giết người? Khi phòng vệ chính đáng trong trường hợp cấp thiết, bị cắt cổ đến nơi mà còn thời gian để ngồi bàn cãi, xem như thế nào là quá mức cần thiết? Sáng nay, ông già Ô Zôn còn gọi điện xả ầm ầm, rằng nó bảo người ta giết người, vậy những vật chứng là mảnh đạn, vỏ đạn đâu, có được trưng ra không? Những vật đó có thể dùng làm vũ khí giết người không? Có biên bản giám định xem vết thương gây ra do cái gì không? Trong phạm vi bao nhiêu mét? (ông còn bảo có khi do bắn hăng quá, gạch ngói xi măng bắn tung tóe cũng có thể gây nên thương tích không phải là chuyện không có). Hình như trong phiên tòa này, người ta kết tội anh em họ Đoàn phạm tội giết người mà không hề đưa ra những vật chứng nào ngoài cái bình ga thì phải.

Hóa ra cái tin do báo đưa, về việc người ta cho vợ chồng Vươn Thương, Quý Hiền ôm nhau trong nước mắt là phịa. Thậm chí họ còn không được nhắn nhủ với nhau một lời dù đứng không cách xa nhau. Cái khoảng cách vô hình của luật pháp thật nghiệt ngã quá mức cần thiết. Nhưng ghê tởm hơn là dường như bất cứ lúc nào lừa được những người đàn bà khốn khổ, hơn một năm nay không được gặp mặt chồng là họ không hề bỏ lỡ. Hiền kể, sau khi kết thúc phiên tòa, lẽ ra đi cửa này thì họ lại bảo mấy chị em đi ra cửa kia, bảo để cho gặp các anh ấy. Ra đến nơi, họ lại chỉ ra chỗ khác, bảo ra đó sẽ gặp các anh ấy. Mấy chị em chạy ra thì xe đã chở các anh ấy đi mất rồi. Hóa ra, họ sợ chúng em ra đó, gặp báo chí thì la khóc ầm ĩ lên đấy mà.

Thiên hạ vẫn thường nghĩ: ác cho lắm vào rồi đời con đời cháu các người sẽ phải hứng chịu.hậu quả.

Nghe tin chúng tôi đến, ông Trong, Phó chủ tịch Hội nuôi trồng thủy sản cũng đi xe đạp sang. Qua những câu chuyện mắt thấy tai nghe, có thể thấy người dân Tiên Lãng rất ủng hộ Đoàn Văn Vươn. Vợ ông thư ký Hội kể, mọi người còn tưởng các anh ấy được về ăn Tết (ngây thơ đến tội nghiệp), bèn kéo nhau sang Cống Rộc để hỏi thăm. Có cô vừa mới sinh con đươc hơn tháng, cũng bế con sang tận nơi để cảm ơn, vì nhờ anh Vươn chống trả lại chuyện cướp đất, nên đất nhà cô ấy mới giữ lại được. Không thấy các anh về, thì mọi người lại để chút tiền đóng góp cho gia đình.

Nói đến đây tôi lại chợt nhớ ra tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ (người định đốt thẻ đảng) trước đó nhất định nhờ tôi đóng góp 500 ngàn cho gia đình họ Đoàn. Cảm động nhất là khi tôi hẹn gặp bác ấy sớm hơn, bác ấy thật thà thú nhận, gặp sớm hơn thì bác ấy chưa lĩnh lương. Mặc dù lương hưu của bác ấy chỉ 3,8 triệu, nhưng bác ấy dứt khoát bảo tôi phải cho bác ấy góp 500 ngàn, thậm chí quát lên rất dõng dạc, và cười sung sướng khi tôi nói đã đưa tận tay Hiền.

Sau khi động viên, chia sẻ với những người con dâu họ Đoàn cùng những người dân Tiên Lãng, chúng tôi lên đường về Hà Nội. Hẹn một ngày sớm nhất về thăm Cống Rộc và người anh hùng lấn biển Đoàn Văn Vươn.
 


 

 



7 comments:

  1. Nhìn các bức hình trong bài rất xúc động.
    Để chia sẻ tình cảm với gia đình anh Vươn, Lão Nông tôi có một bài thơ, song thất lục bát, khá dài(248 câu), muốn gửi đăng trên chimkiwi blog. Không biết có phiền không, và làm thế nào để gửi?

    Xin cảm ơn chị Phương Bích chủ trang!

    04:06 PM 06-Apr-2013,
    Lão Nông kính chào!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bác Lão Nông ơi, bác gửi theo địa chỉ email là được ạ.

      phuongbich06@gmail.com

      Cảm ơn bác đã quan tâm ạ.

      Delete
    2. Thưa chị Phương Bích,
      Được chủ nhà cho phép, Lão Nông đã gửi vào địa chỉ trên.
      Lão Nông xin đa tạ!

      Delete
  2. Ai cũng thấy những nguyên do sai trái về phía chính quyền HP dẫn đến sự phản kháng của anh em nhà họ Đoàn trước lệnh cưỡng chế. Nay bỗng dưng phải ngồi tù vì tội "giết người"! Thì ra, trước sau công lý thuộc về kẻ có súng đạn gặp thời. Nhìn theo một góc độ xa xôi hơn, mặc áo quần cũng là một hình thức chống lại một tôn giáo đó thôi.

    Đạo lý, hay cái lẽ công bằng của những kẻ cướp công vẫn quen thói ăn trên ngồi chốc nơi này? Hãy đi đi cho khuất mắt ta! 15 năm tù cho một mảnh đất mồ hôi xương máu do mình tạo dựng! Vẫn biết sự khác nhau giữa quan với dân không phải chỉ đồng tiền, tôi cứ miên man nghĩ về các vị quan lớn nơi cái TP kia đã có ai phải chịu trách nhiệm trước những nỗi đau của con người?

    Một xã hội không thưởng phạt công minh nó sẽ dẫn ta về đâu ai cũng biết. Chả phải bỗng dưng ta sinh ra đã có một Nhà nước theo hai chế độ pháp quyền - Một cho dân và một dành cho những kẻ có chức vị. Đã bao nhiêu năm nay, để lấp lỗ hổng cho sự khiếm khuyết trên cái nền công lý bất lương ấy, người ta bảo nhau lờ đi hoặc đưa ra kiểm điểm nội bộ khi các vị công bộc tai to mặt lớn phạm pháp. Kiểm điểm là bước đầu của việc rút kinh nghiệm. Trong thực tế, "rút kinh nghiệm" không phải là một quá trình nhằm giúp con người hoàn hảo thêm hơn mà một lối thoát cho những kẻ tắc trách đầu ngành, đầu tỉnh ngồi xổm lên pháp luật. Sau đấy, lại hăm hở cầm cờ, thi đua và phấn đấu trong một vở kịch Bất cận nhân tình!

    Việc phá nhà, hủy hoại tài sản công dân không hẳn là sự thiếu hiểu biết. Nhờ "Một trận đánh đẹp" rồi tủm tỉm cười chém gió; có thể viết thành sách hay! Nạn nhân của một xã hội bất công thì bịt miệng, đày ải. Xin hãy nhớ lấy, không ai có thể tự chôn mình bao giớ!

    ReplyDelete

  3. Không chống cộng sản sao được?
    Bán hết! Cộng sản đã bán hết, đất nước Việt Nam, con người Việt Nam và cả gia tài của tổ tiên!
    QUẢNG NAM: THỢ TRUNG CỘNG VÀO ÀO AT ĐÀO XỚI, ĐỤC NÚI, TÌM MỎ VÀNG !
    Bà con hãy vào địa chỉ dưới đây xem để biết, có cả hình ảnh!

    http://sbtn.net/D_1-2_2-70_4-71979_5-10_6-1_17-15003_14-2_15-2/quang-nam-tho-trung-cong-vao-ao-at-dao-xoi-duc-nui-tim-mo-vang.html

    Từ câu chuyện này, công luận Việt Nam đang có những câu hỏi sau đây:
    Người Việt Nam không có khả năng khai thác vàng trên lãnh thổ của mình?

    Trong khi hàng chục triệu gia đình Việt Nam từ nam ra bắc đang không có công ăn việc làm, cuộc sống thiếu thốn, đói khổ trăm bề, hàng ngày, tại sao tài nguyên vàng của Việt Nam lại giao cho Trung cộng khai thác?

    Nếu đây là họp đồng liên doanh, sao nhà nước cộng sản không công bố cho toàn dân Việt Nam được biết ?

    Ai, cá nhân nào, bộ chức năng nào đã cho phép công ty Trung cộng đào, khai thác vàng trên lãnh thổ Việt Nam mà không công bố cho công luận toàn quốc biết?

    Nếu là làm ăn liên doanh với Trung cộng, thu nhập có được được xữ dụng ra sao, ăn chia như thế nào với công ty Trung cộng?

    Qũy thu được do ai quản trị? Tiền quỹ được dùng để làm gì?
    Nhà nước cộng sản phải làm rõ mọi câu trả lời có liên quan đến tài sản, tài nguyên quốc gia.

    Cộng sản đã bán tất cả: Biển, đảo, đất rừng biên giới, bô xít, tài nguyên hải sản, dầu mỏ, chúng bán cả sức lao động của người Việt Nam, cả nam lẫn nử, chúng làm cho người Việt Nam phải tản lạc cùng khắp thế giới, nay là vàng! Trong khi đó chúng vẫn tiếp tục cướp đất của nhân dân, đồng bào khắp nước. Chúng cướp, sát hại và tù đày nạn nhân!

    Toàn thể đồng bào Việt Nam phải truy vấn bọn bán nước, bán đất, bán tài nguyên quốc gia cho Trung cộng đến nơi đến chốn!

    ReplyDelete

  4. Ai trong chúng ta cũng bứt rức, phẩn nộ vì những bất hạnh, tai họa đang xãy ra cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn và cho đồng bào dân oan Bắc Giang, Thái Bình, Dương Nội, Văn Giang, Nha Trang, Đà Nẳng, Quãng Nam, Buôn Mê Thuột, Lâm Đồng, Đồng Nai, Vũng Tàu, Bà Rịa, Sài Gòn, Vĩnh Long, Cần Thơ, Long Xuyên, Cà Mau…khắp nước!

    Sự kiện Đoàn Văn Vươn, Tiên Lãng làm ai trong chúng ta vừa bứt rứt, phẩn nộ lẫn lo âu, vì chính bản thân mỗi người chúng ta có thể sẽ trở thành một Đoàn Văn Vươn khác bất kỳ giờ phút nào, dưới chế độ cộng sản! Chế độ cộng sản với bản chất của nó làm mọi người Việt Nam dù già hay trẻ, bất kỳ độ tuổi tác nào đều cũng phải lo âu!

    Thế hệ của những người lớn tuổi đang qua đi. Số đông những người lớn tuổi chạy theo tư tưởng ngoại lai cộng sản đã làm hại đất nước này, nhiều người trong số họ vẫn tiếp tục con đường địa ngục đang đi, nhưng rất may trong số những người lớn tuổi, vẫn còn có biết bao người bao đêm vẫn thao thức vì vận mệnh của đất nước, vì vận mệnh của con cháu, hôm nay, ngày mai. Không phải họ lo âu, thao thức mới bây giờ mà đã từ rất lâu, khi miền bắc hãy còn hoàn toàn chìm trong đêm tối mịt mùng của chủ nghĩa cộng sản. Dù gì đi nữa, như là số phận tự nhiên đã định cho con người, con số những người lớn tuổi đã liên tục giảm xuống trong từng ngày. Còn lại hôm nay là thế hệ của những người trẻ, trên và dưới 50 tuổi, khoảng tuổi mà dân số chiếm đông đảo nhất nước. Đất nước này hôm nay, ngày mai là của những người trẻ. Khi những người trẻ cả nước cùng nhau đứng dậy, đất nước này là của anh chị em.

    Đất nước bao giờ cũng cần có chủ. Người chủ của đất nước phải là những người thừa kế xứng đáng của tiền nhân. Chủ của đất nước là mọi người, mọi gia đình Việt Nam biết trân trọng sự công chính, biết trân trọng tình dân tộc, nghĩa đồng bào, biết trân trọng công lao xương máu của tiền nhân, biết rõ bổn phận, phải làm tròn trách nhiệm của mình đối với thế hệ con cháu hôm nay, ngày mai. Người ta phải sống cho điều thiện, hướng về ánh sáng, không thể sống mãi với bóng tối vì những điều tối tăm mà chế độ cộng sản, tư tưởng cộng sản đem lại.

    Chủ của đất nước không thể là những kẻ vừa bán nước cho ngoại bang, một mặt tiếp tục cướp bóc, hãm hại người yêu nước, sát hại đồng bào mình như đảng cộng sản đang làm, đang sống hàng ngày! Những hành động này là hành động của những tội phạm quốc gia!

    Đất nước Việt Nam đang cần chủ mới, trong từng ngày. Anh Chị em hãy đứng hết dậy. Đất nước này là của anh chị em. Đất nước này phải là đất nước của điều thiện, tình yêu, ánh sáng, và sự phát triển; nhất định đất nước này không phải là đất nước của tội ác và bóng tối.

    ReplyDelete

  5. 1- Bà con hãy xem video Công an cộng sản tấn công đồng bào Văn Giang để cướp đất.
    http://www.youtube.com/watch?v=8I4sUOOE3d0
    2- Công an đánh chết một nông dân biểu tình chống cưỡng chế đất ở Bắc Giang
    http://www.youtube.com/watch?v=Vg9l4JeI1zM
    3- Cộng sản cướp đất
    http://www.bing.com/videos/search?q=cong+san+cuop+dat+&view=detail&mid=91F55B84DB4FDCF4BF2091F55B84DB4FDCF4BF20&first=0&FORM=NVPFVR&qpvt=cong+san+cuop+dat

    ReplyDelete