Trên một chuyến xe, một người
góp chuyện, rằng trong đêm tân hôn, đôi trẻ kêu:
- Sướng quá Đảng
ơi.
Cả xe cười ồ. Một
người đế:
- Ơn Đảng!
Câu ơn Đảng, ơn
Chính phủ, ơn Bác gần như là câu cửa miệng của một số người. Thế nên mới có câu
chuyện tiếu lâm:
“Mất mùa là bởi thiên tai
Được mùa là bởi thiên tài Đảng
ta!”
Mới đây trên mạng facebook, một người
viết:
“Tại sao con người có xu hướng
phải theo tôn giáo nào đó? Vì khi gặp bất cứ một vấn đề gì, người ta đều kêu
trời ơi, my God, và có kêu mẹ ơi thì cũng không có nghĩa là bà mẹ cụ thể của
mình, chứ chả ai lại kêu Bác ơi, Obama ơi”
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=4636335082998&set=a.1241699459229.29480.1731600299&type=1&theater |
đéo ơi sướng quá
ReplyDeleteđéo đi sướng quá
Đây là hình ảnh tiêu biểu của MƯA SÀI GÒN MƯA HÀ NỘI !
ReplyDeleteĐể phản ánh trung thực nhất, hãy vào link này nghe hát nhạc chế nhé
http://www.youtube.com/watch?v=k12AEL3HBzA
Hà Nội mùa này phố cũng như sông
Cái rét đầu đông, chân em run ngâm trong nước lạnh
Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố
Đường Cổ Ngư xưa, ngập tràn nước sông Hồng...
Hà Nội mùa này chiều không có nắng
Phố vắng nước lên thành con sông
Quán cóc nước dâng ngập qua mông
Hồ Tây, giờ không thấy bờ...
Hà Nội mùa này lòng bao đau đớn
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay
Cho đến đêm qua lạnh đôi chân
Giờ đây, lạnh luôn toàn thân.
Hà Nội mùa này phố cũng như sông
Cái rét đầu đông, chân em thâm vì ngâm nước lạnh
Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố
Đường Cổ Ngư xưa, ngập tràn nước sông Hồng...
Hà nội mùa này người đi đơm cá
Phố vắng nước lên thành con sông
Quán cóc nước dâng ngập qua mông
Hồ Tây, tràn ra Mỹ Đình
Hà Nội mùa này lòng bao đau đớn
Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay
Cho đến đêm qua lạnh đôi chân
Giờ đây, lạnh luôn toàn thân
Ôi, bác LMC cũng hài hước ghê, tôi sống ở HN từ bé sao không biết bài thơ này nhỉ? Thật thú vị, nhưng mà đúng đấy bác ạ, nhất là vào những năm 1984-1995.
ReplyDeleteHue oi,
DeleteChinh xac 101% :-)
1984,toi 12 tuoi,nha o ngo Tho quan, Kham thien,nuoc ngap cao,phai di thuyen tu dau den cuoi ngo.
Oi, nho qua nhung ky niem than thuong ngay thang cu.
Nho ky, dot nhien bo nhay tum xuong nuoc, boi boi that nhanh qua con muong rong 3m o gan nha,noi vao ho chua Cong trang...
Bo bat duoc con Ba ba ky luc nang 2,5can, nam gon trong thung ganh nuoc.
Bo tro tai rieng nau mon Ba ba ,Oc Chuoi,Dau voi thit ba chi.
Ca nha 7 nguoi, moi them Ong ngoai , ba noi, vai nguoi lang gieng.
Moi nguoi ,Gia ,tre , lon ,be,duoc huong mot bua an tuyet voi,suot doi khong quen !
Cám ơn TH Bratis đã kể chuyện nhà thời lụt lội thật duyên dáng dễ thương.
ReplyDeleteHồi xưa tôi ở Sài Gòn trong Nam ít gặp cảnh lụt lội như thế, nhưng khi mưa to có nhà ở trong hẻm thì cũng phải lội nước ngang ngập tới bắp chân người lớn là chuyện thường.
Trong Nam là đất mới khai phá cho nên khi mưa to quá, nước dâng cao, trong hẻm hay có khi trong nhà gặp cả rắn nước chui từ cống rãnh bò vào, có khi bắt được cá trê hay cua cáy nữa ...
Trong Nam có những cơn mưa bất thường, thật to làm nước rút đi không kịp theo cống rãnh, nhất là ở những nơi trũng, như đường Bàn Cờ quận Ba, hay ở những nơi xưa kia là hồ ao đầm lầy, nhưng bị lấp kín, là dễ bi ngập lụp tới quá đầu gối.
Xe gắn máy hai bánh, như honda bị chết máy do nước chảy vào máy là chuyện đương nhiên.
Tuy nhiên ban đêm ở xóm nghèo nghe mưa rơi tí tách cũng có niềm vui riêng.
Xin mới nghe thử một bài nhạc tả cảnh mưa ấy mà hồi bé tôi rất thích, tựa đề PHỐ BUỒN, của nhạc sĩ Phạm Duy, hình như ở thập niên 50
https://www.youtube.com/watch?v=IZls3L6j7KE (Lệ Thu)
https://www.youtube.com/watch?v=fkh3ACtdQgg (Thanh Thúy)
Đường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
Qua mấy gian không đèn
Những mái tranh im lìm
Đường về nhà em tối đen.
Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
Em bước chân qua thềm
Mưa vẫn rơi êm đềm
Và chỉ làm phố buồn thêm.
Hạt mưa, mưa rơi tí tách
Mưa tuôn dưới vách
Mưa xuyên qua mành
Hạt mưa, mưa qua mái rách
Mưa như muốn trách
Sao ta chạy quanh.
Hạt mưa, mưa yêu áo rách
Yêu đôi sát nách
Mưa ngưng không đành
Hạt mưa, mưa gieo tí tách
Mưa lên tiếng hát
Ru cơn mộng lành.
Đường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
Đời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
Yêu phố vui, nhà gạch ngon
Đèn đêm không soi bóng vắng
Kinh đô thắc mắc
Im nghe phố buồn
Người đi trong đêm tối ám
Nghe mưa thức giấc
Khuyên nhau chờ mong.
Cám ơn TH bratis nhiều, hồi đó tôi ở ngõ Văn Chương cách nhà bạn không xa, có lần dắt xe đạp ra phố nước ngập ngang người, có ô tô đi qua làm sóng nước xô đánh ùm cả người và xe lóp ngóp trong nước bẩn, kỉ niêm không thể nào quên.
ReplyDelete