Translate

Monday 2 September 2013

Chuyện vọng ngoại - tốt hay xấu?



Khi mạng lưới Blogger ra một bản tuyên bố phản đối điều 258 của Bộ luật hình sự (gọi tắt là tuyên bố 258), tôi hào hứng ký ngay. Và khi mạng lưới Blogger này gửi bản tuyên bố này đến chính phủ các nước, thông qua các sứ quán, tôi cũng tán thành.

Một luật sư hỏi tôi:

-    Các bà gửi tuyên bố 258 cho chính phủ các nước khác, thế chính phủ nước các bà, thì các bà đã gửi chưa?

Một bạn đọc Blog của tôi cũng hỏi:

-    Các bạn gửi kiến nghị điều chỉnh điều 258 đến cơ quan có thẩm quyền sửa đổi luật của Việt nam TRƯỚC hay là đến các cơ quan nước ngoài TRƯỚC?

Tôi viết thư đến hộp thư điện tử mà tôi đã ký để hỏi, đồng thời nói suy nghĩ của tôi như thế này:

-    Hàng mấy chục năm qua, đơn thư khiếu nại, kiến nghị của dân oan (trong đó có cả chính tôi) đã gửi không còn thiếu nơi nào, nhưng không hề được đoái hoài tới. Nay thêm một cái tuyên bố của chúng tôi cũng không có tác dụng gì, bởi họ đã tự cho mình được quyền im lặng. (Trước đây tôi đã viết một bài, về việc dường như họ tự cho mình có quyền im lặng thì phải)
    
-    Nếu đòi phải gửi đúng trình tự, theo quy định của luật pháp thì xin thưa, các quy định đó bị chính họ bỏ xó, mốc meo hết cả rồi. Họ không tuân theo quy định của luật pháp, hà cớ gì bắt dân chúng tôi tuân thủ?

Có lẽ quan điểm đó cũng trùng với quan điểm của các bạn Admin. Điều đó giải thích tại sao họ chưa, hoặc có thể sẽ không gửi tuyên bố 258 cho chính phủ Việt Nam.

Ý khác nữa mà bạn đọc trên có nói thế này:

-    ... nơi đáng ra phải nhận kiến nghị đúng thẩm quyền thì không các chị không gửi lại đem đến nơi chẳng có liên quan gì. Chuyện này giống chuyện Trần Ích Tắc sang nhờ hàng xóm giúp đỡ, hay chuyện con cái gọi đầu gấu về xử bố mẹ khi bất mãn về chia thừa kế.

Ra bây giờ, người ta nghĩ chính phủ là cha mẹ dân đấy. Nói thế là hơi bị láo lếu, nếu không muốn nói là quá láo!

Ai tạo ra ai? Nhân dân có trước hay chính phủ có trước? Có cái gì không từ nhân dân mà ra? 

Đừng nói các blogger không phải là nhân dân nhé. Dân và chính phủ là hai khái niệm hoàn toàn không liên quan đến tuổi tác, địa vị. Nên ví dụ của bạn này là ngược đời. Nói cho đúng thì phải là, bố mẹ già yếu mà đứa con hỗn láo, đối xử tệ bạc thì nhờ xã hội can thiệp là chuyện cực chẳng đã, nhưng vẫn phải làm.

Và vì sao quốc tế lại không liên quan? Việt Nam là một thành viên của Liên Hiệp Quốc. Anh vào đó, muốn “chơi” với thiên hạ thì phải tuân thủ luật chơi. Vấn đề nhân quyền là điều quốc tế rất quan tâm, và là một trong những điều kiện để chấp nhận anh “chơi” với họ.

Chuyện vui có thật thế này:

- Dư luận viên chửi phản động: Đồ bợ đỡ Mỹ! Kứt Mỹ có thơm không?

- Phản động chửi lại: Đồ bợ đỡ Tàu! Thế kứt Tàu có thơm không?

Cứ thế chửi qua chửi lại. Tôi nghĩ, thôi thì đã mang tiếng là bợ đỡ, cũng nên chọn mặt gửi vàng, cho bõ mang cái tiếng là bợ đỡ ấy.

Các cụ xưa vẫn dạy, là chọn bạn mà chơi. Hãy nói bạn chơi với ai, người ta sẽ biết bạn là ai. Chơi với cái thằng cả thiên hạ người ta ghét là dại. Mỹ cũng bị nhiều người ghét thật đấy, nhưng khối anh vẫn thích chơi với Mỹ như Nhật, Hàn, Phi, Đài....Mình theo họ cũng chả xấu mặt nào. Và nếu nói việc đề nghị Mỹ giúp đỡ là bợ đỡ thì ngày xưa, ông Hồ Chí Minh cũng đề nghị Mỹ giúp đỡ đấy chứ, tiếc là Mỹ đã không chọn nắm tay ông Hồ.

“ Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày”

(Trịnh Công Sơn)

Một ngàn năm bị Tàu đô hộ chưa đủ ngán hay sao hở các vị?

Một thời, người Việt Nam mình hay đề cao ý chí tự lực tự cường. Nhiều khi là không tưởng, duy ý chí, nên nhiều cái mãi mãi cũng chỉ thực hiện việc hô khẩu hiệu, hơn nửa thế kỷ vẫn loay hoay: Làm thế nào để tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên xã hội chủ nghĩa? Thế mà bây giờ cái tăm tre cũng nhập của Trung Quốc.

Ngay cả cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước”, đâu chỉ dựa vào vũ khí và lương thực của Liên Xô và Trung Quốc mà thắng được? Còn phải nhờ cả chiến dịch “phân hóa nội bộ” nước Mỹ và các nước khác nữa, khiến dân chúng khắp nơi biểu tình phản đối, đòi chấm dứt tham chiến, ngừng viện trợ.... (Nhắc lại nhé, nói cho khách quan là ta đánh Mỹ là đánh hộ cho cả phe xã hội chủ nghĩa – Việt Nam là Tiền đồn của phe XHCN cơ mà)

Thế là cái chuyện nhờ nước ngoài trợ giúp cả về vật chất lẫn tinh thần đã có truyền thống từ hồi đánh Pháp! Trước đó các cụ đánh quân Nguyên, quân Minh, quân Thanh thì phải công nhận đều là tự lực tự cường cả.

Thế thì việc mạng lưới blogger gửi tuyên bố đề nghị quốc tế can thiệp, nhằm chấm dứt việc nhà cầm quyền bắt bớ, đàn áp những người muốn bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa, thì có gì là không đúng?

Thử hỏi không có sức ép của quốc tế, thì nhà cầm quyền có chịu giảm án cho Phương Uyên từ 6 năm tù giam thành 3 năm tù treo, thả ngay trong ngày, mặc dù cô bé khẳng khái tuyên bố với các quan tòa là chống đảng cộng sản không?

Sức ép của quốc tế đấy chứ đâu?

Xin lỗi, điều này chả liên quan đến nội dung ở trên, nhưng tôi vẫn cứ thắc mắc một điều: nếu các bạn cho rằng xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa là tốt đẹp, vậy tại sao thế giới không còn mấy nước đi theo nó? Các bạn thử đếm trên đầu ngón tay xem còn nước nào đi theo hai chủ thuyết đó? Xem kinh tế những nước đó phát triển như thế nào là đủ biết nó tốt đẹp hay không thôi.


8 comments:

  1. Cô giáo Phương Bích dạy chí phải, quan do dân đẻ ra, không thể tự tiện cho mình là cha mẹ được, lại không chịu tiếp thu và giải quyết ý nguyện chính đáng của dân là quá láo chứ còn gì nữa, bọn này phải xử sao đây bà con ?

    ReplyDelete
  2. • Từ việc lấy ý kiến, góp ý (QH) xây dựng HP hay thấp hơn nữa là những việc liên quan đến đất đai, khiếu kiện hằng ngày mà nào có mấy ai hay! Như một trò tiêu khiển, hứng thì đôi lời, không thì . . nhà tù! Mà nếu có khiếu kiện từng đoàn thì về địa phương họ cũng quan tâm đấy chứ! Người ta đến tận nhà giải thích, họ vuốt ve như thể ta ngưỡng mộ và làm thân với con cún, con cừu chứ mấy ai thành tâm lắng nghe! Nữa là, ĐL 258 . .

    ReplyDelete
  3. Đồng ý hoàn toàn với nhận định của bà P.Bích.
    Ngày xưa,ông Hồ toàn đi vận dộng nước ngoài thì
    không ai nói,huống chi ông ta tự nguyện qua học nghề "cách mạng" ở Liên Xô và nhờ Tàu cộng giúp
    đánh chiếm miền Nam dưới lốt "giải phóng" thì
    sao không dám phê phán như học giả Trần Trọng Kim mà chĩa mũi dùi qua để công kích những người thuộc LỀ DÂN đang cầu cứu quốc tế thay cho tất cả những công dân "thấp cổ bé miệng" dưới chế độ độc đảng độc tài ???

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tàu, Nga và mấy ông râu xồm là "phe ta", làm sao có thể xem họ là người nước ngoài, hoặc -từ này mới độc- "Tây phương" được .

      Chị Phương Bích phải hiểu, "Tây Phương", "nước ngoài" và "ngoại bang" là chỉ những nước tư bản, kể cả Phi và Sing. Làm tôi mọi cho bọn chúng thì rất xấu . Chỉ có làm tôi mọi cho các nước Xã Hội Chủ Nghĩa phe ta là vinh quang thui .

      Delete
    2. Nghe bác nói thì có vẻ mỉa mai nhưng làm loãng
      chủ đề thì có lẽ không nên ?
      Cộng sàn hay tư bản gì thì cũng là Tây cả !
      Chẳng lẽ cứ thích bị lừa gạt mãi hay sao ?
      Không chừng đến thiên đường CS.Bắc Hàn sớm !

      Delete
  4. [Và vì sao quốc tế lại không liên quan? Việt Nam là một thành viên của Liên Hiệp Quốc. Anh vào đó, muốn “chơi” với thiên hạ thì phải tuân thủ luật chơi. Vấn đề nhân quyền là điều quốc tế rất quan tâm, và là một trong những điều kiện để chấp nhận anh “chơi” với họ.]
    ---
    Đúng vậy. VN là thành viên LHQ và ký vô số những điều ước quốc tế trong đó có vấn đề nhân quyền, tự do ngôn luận, v.v nhưng họ phớt lờ chả tuân thủ gì cả. Và trên thực tế khi họ bỏ tù ai đó ví dụ Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ, khi quốc tế căn vặn thì họ trề môi ra bảo đó là "vi phạm luật hình sự VN" rằng "ở Vn không có tù nhân lương tâm". Vì sao họ lại dạn dĩ mà "cãi" với quốc tế vậy? bởi họ có thể lý luận "toàn bộ những hành vi phạm tội của ông X bà Y đó đều vi phạm những điều được ghi trong luật hình sự VN và có ai phản đối gì đâu?". Và trên thực tế chả ai phản đối gì cả thật ! những cái mồm điêu ngoa lập tức được thể "đấy, ở VN chúng tôi ổn định đấy chứ, có ai phản đối gì đâu?, dân chúng tôi còn không phản đối thì các anh phản đối gì? thế là can thiệp vào công việc nội bộ của tao đấy nhé".
    Còn bây giờ thì sao? những bản tuyên bố của giới blogger là những "phản đối công khai" với những vi phạm luật quốc tế của CP VN. Tôi nói thật nhé: đây là điều mà bọn họ lo lắng hơn cả những hành động xuống đường vừa qua. Hành động gửi kiến nghị ra quốc tế quả là những sáng kiến vô cùng khôn ngoan. Nó là những chứng cứ không thể chối cãi khi LHQ phê phán hành động vi phạm nhân quyền của VN, nó sẽ là những cái tát chí mạng vào những bộ mặt khốn nạn và lì lợm.
    Chính vì sự lo sợ thế nên họ phải cử các dư luận viên đi làm cái công việc xuyên tạc để hòng chia rẽ để "phân hóa nội bộ" giới blogger là chuyện thường tình thôi.
    Mõ Làng Chờ

    ReplyDelete
  5. À bổ sung thêm, mấy hôm theo dõi BBC news thấy họ (BBC) chạy dòng chữ (dù rất nhanh, tôi không cả kịp đọc hết) đại loại là về "NĐ 72 cấm thông tin internet trực tuyến của VN có hiệu lực từ ngày 1/9 ". Đại loại thế. Như vậy việc làm của các bloger VN đã có tác dụng đánh động đến dư luận thế giới. Việc CP VN có phải bãi bỏ NĐ này hay không thì chưa biết nhưng bước đầu truyền thông thế giới đã quan tâm đã là một thắng lợi to lớn cho giới bloger VN.
    Thực ra tôi nghĩ NĐ 72 này chủ yếu là tập trung vào "xử lý" những blog có tính chính danh như Boxit, Nguyễn Xuân Diện, Phương Bích, Bùi Hằng, Đoan Trang v.v, tức là ý định bắt giam những bloger này bất cứ lúc nào.
    Ba Sàm đã đi trước từ lâu đó là chuyển đổi việc quản lý blog cho người khác, hôm qua 1/9 Boxit cũng làm một hành động tương tự đó là trao quyền quản trị cho một bloger đang sống bên Pháp.
    Vì vậy những bloger như Xuân Diện, Phương Bích, Đoan Trang, v.v nên cẩn thận với những thông tin đăng lại từ các báo chí "cách mạng" khác.
    Chúc các anh chị bình an !
    Mõ Làng Chờ

    ReplyDelete
  6. Đã có phản ứng quốc tế về NĐ 72. Mõ Làng Chờ vừa biên tập xin mời bà con ghé vô http://molangcho.blogspot.se/2013/09/nghi-inh-72-va-nhung-binh-luan-tren-bao.html
    Mõ Làng Chờ

    ReplyDelete