Translate

Tuesday, 17 July 2012

GỬI ÔNG NGUYỄN THẾ THẢO

Vào nhà bác Phạm Viết Đào, gặp bài thơ của bác Thái Bá Tân gửi ông Nguyễn Thế Thảo, thấy hay quá nên mạn phép mang về đây để ai có đến thăm thì tiện đường chia sẻ.

Xin phép được giới thiệu,
Tôi đã U bảy mươi,
Tuổi nhiều hơn ông đấy,
Tuổi gần đất xa trời.

Cho nên, xin nói thật,
Là ông còn hồ đồ.
Ông đâu phải con nít.
Hay giả vờ ngây ngô?

Tôi và những người khác
Tham gia đi biểu tình
Chống thằng Tàu xâm lược,
Thực hiện quyền của mình.

Khi nhà ông bị cướp.
Vợ con ông kêu lên,
Mà ông ngồi im lặng
Thì ông là thằng hèn.

Ông bảo rằng bọn xấu
Đang xúi giục chúng tôi,
Thế thì bọn xấu ấy
Quả là bọn không tồi.

Vì chúng còn liêm sỉ,
Còn biết ghét và yêu.
Còn yêu nước, vì vậy
Tôi mong chúng có nhiều.

Đấy là chưa nói chuyện
Chúng tôi cũng lớn rồi.
Tha không xúi chúng nó,
Đừng hòng xúi chúng tôi.

Quốc Hội ra luật biển
Để ông và mọi người
Chung sức giữ lấy đảo,
Thế mà ông, ôi trời,

Ông không chỉ im lặng,
Không tham gia biểu tình,
Mà còn nhắc người khác
Đừng để ai xúi mình.

Tôi hỏi khí không phải:
Hay thân Tàu lâu nay,
Ông đã bỏ phiếu chống
Thông qua luật biển này?

Ông ạ, ta, người lớn,
Là cứ phải lo xa.
Nói hay làm gì đấy
Nên tính trước đường ra.

Ngộ nhỡ có chiến sự,
Ta và Tàu đánh nhau.
Tàu thắng, ông có thể
Làm thái thú cho Tàu.

Nhưng có thể ngược lại,
Chẳng ai biết thế nào,
Ta thắng, tôi nghĩ thắng,
Ông ăn nói làm sao?

Lại nữa, xin nói thật,   
Tôi có nghe người ta
Đồn về ông đủ chuyện,
Chuyện cái ghế ấy mà.

Trước tôi không tin lắm,
Thế mà tôi, bây giờ,
Thấy tầm ông chưa chuẩn,
Cũng buộc phải nghi ngờ.

Hà Nội, 16. 7. 2012

NÓI VỚI CHÁU RỂ
1
Mày rót bác cốc nước,
Rồi bác nói điều này.
Năm ngoái bác phản đối,
Không cho cháu lấy mày.

Vì sao ư? Đơn giản
Vì mày là công an.
May, giờ bác vẫn thấy
Mày ngoan, hoặc còn ngoan.

Công bằng ra mà nói,
Công an cũng chẳng sao.
Hơn thế, còn cần thiết,
Nhưng chẳng hiểu thế nào

Giờ lắm đứa tệ quá,
Đạp vào mặt người ta,
Còn giở các trò bẩn,
Đánh đập cả đàn bà.

Giả sử, mai “dự án”
Nó cướp đất nhà mày,
Mày có để lặp lại
Vụ Văn Giang gần đây?

Vợ mày đang có chửa.
Bác mừng cho chúng mày.
Nếu có đứa đạp nó,
Mày sẽ nghĩ sao đây?

Lại nữa, bác bị bắt,
Mày cứ nói thật lòng,
Người ta bảo mày bắn,
Mày có bắn bác không?

Mà bác thì mày biết,
Như mấy lão nông dân,
Làm sao mà “thù địch”,
Mà “phản động”, vân vân.

Nói thật cho mày biết,
Bác yêu đất nước này,
Người Văn Giang cũng vậy,
Hơn gấp vạn chúng mày.

Vứt mẹ cái khẩu hiệu
Còn đảng là còn mình.
Thế mai kia đảng chết,
Không lẽ mày quyên sinh?

Bác là người ngoài đảng.
Mày vào đảng, không sao,
Miễn là mày thực sự
Vì quốc dân, đồng bào.

Mày thừa biết chúng nó,
Cái bọn “vì nhân dân”
Đang ăn cướp trắng trợn,
Pháp luật chúng đếch cần.

Sống ở đời, cháu ạ,
Có nghề mới có ăn.
Làm công an cũng được,
Nhưng phải nhớ vì dân.

Mà dân là bố mẹ,
Là bác, là vợ mày.
Chứ mày nghe bọn xấu
Làm ngược lại là gay,

Là có tội, cháu ạ.
Chưa nói chuyện ở đời
Có cái luật nhân quả,
Tức là luật của trời.

Nhân tiện đây bác kể,
Chỗ bác cháu thân tình,
Một câu chuyện của Phật,
Cháu nghe mà ngẫm mình.

2
Có nhân thì có quả.
Đó là luật của Trời.
Cũng là luật của Phật,
Ứng nghiệm với mọi người

Một lần, khi giảng pháp,
Với tôn giả, sư thầy,
Phật Thích Ca đã kể
Một câu chuyện thế này.

Có một con bò nọ,
Nhân khi vắng người chăn,
Đã xuống ăn ruộng lúa
Của một người nông dân.

Ông này rất độc ác,
Tức giận, mắng con bò:
“Tao vất vả, nhịn đói,
Mà mày thì ăn no.

Mày phải trả giá đắt.
Tao sẽ cắt lưỡi mày,
Để mày phải ghi nhớ
Không ăn lúa từ nay.”

Nói đoạn, ông cắt lưỡi
Con bò này đáng thương.
Nó không hiểu, nghĩ lúa
Là loại cỏ bình thường.

Còn ông nông dân ấy
Sau sinh ba người con,
Tất cả đều khỏe mạnh,
Cả thể xác, tâm hồn.

Có điều cả ba đứa
Không ai hiểu vì sao
Câm, suốt ngày lặng lẽ,
Không nói được tiếng nào.

Các thầy thuốc bất lực.
Ông bố thì buồn lo.
Và rồi ông chợt nhớ
Chuyện xưa cắt lưỡi bò.

Giờ hối thì đã muộn.
Ở lành thì gặp hiền.
Sống ác thì gặp ác.
Mọi cái có nhân duyên.

“Đời là thế, - Phật nói. -
Xưa nay chưa có người
Thoát được luật nhân quả.
Bởi đó là Luật Đời.”
Hà Nội, 11. 7. 2012 

 
MẮNG CON

Mày láo, dám khuyên bố
Mai không đi biểu tình.
Chuyện ấy có nhà nước,
Không liên quan đến mình.

Mày nói y như đảng.
Không liên quan thế nào?
Nước là của tất cả,
Của mày và của tao.

Biểu tình chống xâm lược,
Chứ có lật ai đâu.
Không lẽ mày không biết
Cái dã tâm thằng Tàu?

Mày bảo có nhà nước.
Nhà nước hèn thì sao?
Mà ai cho nhà nước
Quyết việc này thay tao?

Xưa đánh quân Mông Cổ,
Vua còn hỏi ý dân.
Sao không thấy nhà nước
Xấu hổ với vua Trần?

Đành rằng thế mình yếu,
Phải thế nọ, thế này.
Nhưng ở đời, con ạ,
Mềm nắn, rắn buông ngay.

Bố biết con thương bố,
Lo cho bố, cảm ơn.
Con “biết sống”, có thể.
Xưa bố còn “biết” hơn.

Chính vì khôn, “biết sống”,
Tức ngậm miệng, giả ngây,
Mà thế hệ của bố
Để đất nước thế này.

Ừ, bố già, lẩn thẩn,
Nhưng vẫn còn là người.
Mà người thì biết nhục,
Biết xấu hổ với đời.

Mai biểu tình, thế đấy.
Bố không bắt con đi,
Nhưng cũng đừng cản bố.
Cản cũng chẳng ích gì.

Hà Nội, 7. 7. 2012

Nguồn:
Phamvietdao.net: Thái Bá Tân là bạn dịch văn học với chủ blog, lại là đồng hương xứ Nghệ...Thái Bá Tân quê Nghi Lộc là vùng đất khi đến xứ này, vào các quán ăn người bắc phải hỏi kỹ: “cà có đuôi hay cà có cuống”. Thái Bá Tân thông thạo và có khả năng sử dụng các thứ tiếng: Nga, Anh, Pháp, Italia, Tây Ban Nha... cho việc dịch văn học...Sách dịch của ông nếu hệ thống lại chồng lên theo tên đầu sách chắc phải cao hơn người Thái Bá Tân...
Mặc dù dịch văn học là nghiệp gắn bó hơn bốn mươi năm qua với Thái Bá Tân nhưng tôi biết, để kiếm sống và để trở nên giàu có Thì Bái  Tân sử dụng nghề dạy tiếng Anh; học trò theo học tiếng Anh của ông rất đông...Các nhà văn đã đặt giai thoại về sự giàu có của Thái Bá Tân như sau; Có lần có người hỏi Thái: Ông có bao nhiêu nhà ? Thái thần người bấm trên ngón tay mất nửa tiếng mới nhớ hết số nhà của ông??? Đấy là giai thoại...
Từ khi trang blog của ông chuyển sang mạch thế sự, qua những gì ông viết bằng thơ hay đoản văn thấy con người Thái Bá Tân sinh động hẳn lên...Trong bức thư bằng thơ gửi CT UBNDTP Hà Nội  Nguyễn Thế Thảo dưới đây của Thái Bá Tân, có một phát hiện đáng lưu ý; Theo suy luận của Thái thì rất có khả năng người bỏ phiếu chống thông qua Luật Biển, lá phiếu đó rất có thể là của ông Nguyễn Thế Thảo???
Xin chuyển nghi vấn, giả thuyết này của nhà văn Thái Bá Tân tới bà Ngô Thị Doãn Thanh Trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội Hà Nội để kiểm tra, kiểm chứng...Nếu đúng thì cái bi kịch cách đây 2000 năm của Hà Nôi đang lặp lại, cái bi kịch mà Thần  Kim Quy ở Nghệ An mở mắt cho Thục An Dương Vương: Giặc ngồi sau lưng mà nhà ngươi không biết ?!
Nếu dự báo của Thái Bá Tân đúng thì sắp tới Cụ Rùa Hồ Gươm linh thiêng sẽ nổi ở phía trụ sở UBNDTP Hà Nội...

7 comments:

  1. Từ ngày còn thanh niên mình đã đọc nhiều thơ nước ngoài do Thái Bá Tân dịch và mình rất thích.
    Gần đây Ông Thái Bá Tân có một số bài thơ được đông đảo người đọc tâm đắc vì thơ của ông rất giản dị mà lại rất thâm thúy như những bài thơ : Thằng hèn vĩ đại, Mắng con, Mắng cháu rể, Gửi ông Nguyễn Thế Thảo...

    Như ông Thái Hưu Tình viết :
    Mắng con, lại mắng rể
    Ông mắng người nhà ông
    Thế mà vô khối kẻ
    Đọc thơ tê tái lòng…

    Mình nghĩ Phương Bích đã đưa bài này lên đây thì nên chăng đưa cả bài MẮNG CON và MẮNG CHÁU RỂ lên đi cho mọi người đọc.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng, em cũng biết đến bác Thái Bá Tân qua những bài thơ dịch (chép truyền tay nhau) từ hồi còn học lớp 10 chị ạ.
      Còn blog của em nhỏ quá, không dám điểm tin như các blog lớn khác nên em chỉ đưa bài này. Nếu mọi người thích, hẳn sẽ tìm hiểu thêm. Nhưng em cũng sẽ đính thêm hai bài đó vào đây luôn...

      Delete
  2. Hỏi ông Nguyễn Thế Thảo
    Đã đọc thơ ông Tân? (*)
    Đọc rồi, xin mạnh bạo
    Mà thú thật với dân:
    Rằng biểu quyết Luật biển
    Lá phiếu chống là ông!

    Hỏi ông Nguyễn Thế Thảo
    Vì sao ông ghét dân
    Đi ôm chân Tàu khựa
    Vừa ác lại vừa thâm?

    Giặc cướp biển, cướp đảo
    Người dân đi phiểu tình
    Tại sao ông vu cáo
    Đi đặt điều linh tinh? (**)

    Ông có biết nói láo
    Sẽ bị Trời phạt không?
    Để phúc cho con cháu
    Là phải biết thương dân
    ….
    (*)Thái Bá Tân có bài thơ gửi ông Nguyễn Thế Thảo tại http://phamvietdao2.blogspot.com/2012/07/gui-ong-nguyen-thao.html;
    (**) Trên Vietnam.net đăng lời phát biểu của ông Nguyễn Thế Thảo cho rằng những người đi biểu tình chống TQ xâm lược ngày 8/7/2012 tại Hà Nội là do “ các thế lực thù địch và số cơ hội chính trị kích động”

    ReplyDelete
  3. Xin thưa ông T.B.Tân!
    Thơ gửi ông chót gửi nhầm trang sau
    Đồng bào...nói nhỏ với nhau
    Già rồi mà vẫn làu nhàu...sớm"đi"!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bác Thế Cả hay nhỉ, sao bác không nói về những gì bác Thái Bá Tân nói hay hay dở, đúng hay sai ở chỗ nào mà lại nói chẳng đâu vào đâu thế. Hơn nữa đối với người "già" mà nói vậy có thiếu lễ độ chăng? Tôi dám chắc bác Thái Bá Tân được nhiều người kính trọng không chỉ vì tuổi tác mà cả vì cả tài lẫn đức của bác ấy.

      Delete
  4. Xin PB cho toi tải bài này. Cảm ơn nhiều.

    ReplyDelete
  5. Thế Cả với Thế Thảo nếu không anh emm họ mạc thì cũng cùng bè cùng cánh tham nhũng với nhau đây,nên họ bảo vệ nhau,nói xấu ông Thái bá Tân!
    Họ toàn tham quan ô lại cả .Trước khi về hà nội ông Thảo cũng đầy tai tiếng về chuyện ăn đút của cán bộ cấp huyện rồi bao che cho chúng cướp đất của dân.Dân chửi như ó!...
    Về hà nội vẫn ngựa quen đường cũ bao che trắng trợn cho các chủ tịch các huyện thạch Thất, Chương Mỹ ,thi xã Sơn Tây Thanh oai .thường tín phú xuyên và nhiều huyện khác bán đất trái thẩm quyền để tham nhũng. Tạo thành nhiều đường dây tham nhũng từ xã đến thành phố
    .Dân tố cáo như nước đổ lá khoai nhiều năm không ai giải quyết
    Ông này chết không ăn hết của và tai tiếng tham nhũng sẽ muôn đời không bao giờ rửa sạch
    Nay lại nịnh Tầu để giữ của.Thật là đê hèn!

    ReplyDelete