Thà thắp lên một que diêm còn hơn là ngồi nguyền rủa trong bóng tối
Translate
Wednesday, 3 December 2014
Đích của chủ nghĩa tư bổn giãy chết!
Theo thuyết tiến hóa của trùm Dư luận viên Trần Nhật Quang hay Quang Trần Nhật gì đó, thì đây là đích đến của chủ nghĩa tư bản giãy chết.Tiến lên! Tiến lên! Tiến lên! Chủ nghĩa tư bổn giãy chết kia ơi.......
Bà giáo sư y khoa Vũ Thị Thoa khoa Nhi của trường Y Sg trước 1975, có kể lại chuyện vui là, sau 1975 CS vào tiếp thu trường Y Sg. Các nhân viên trong trường đều phải tham gia học tập chính trị hết loạt. Trên giảng đường cán bộ tuyên vận tha hồ nói trăng nói sao, đám nhân viên được lưu dụng cứ ngồi làm thinh hết loạt. Có một ông cán bộ tập kết, cũng tham dự ở bên dưới, buột mồm nói nhỏ cho một đám người ngồi quanh nghe rằng:
- TƯ BẢN DẪY CHẾT MÀ ĂN THỊT BÍ TẾT, CÒN MÌNH THÌ CHẢ CÓ GÌ NHÉT MỒM !
Bao nhiêu năm ta ngỡ mình tự do Những giáo điều đã thành tín điều từ khi nào vậy ? Chất độc ngấm ngọt ngào không ai nhận thấy Đất sét nhào nên thần tượng để tôn thờ Không có gì quý hơn độc lập tự do Chân lý ngỡ thấm rồi ngờ đâu chưa hiểu hết Sau bao phen đối đầu cùng cái chết Vẫn chưa tan nỗi sợ trước uy quyền Bao từ ngữ nhờn trơn che đậy cường quyền Bọn đểu cáng mặt mày đạo mạo Chúng nó ác hơn sói hùm và tinh ranh hơn cáo Lò sát sinh tỏa hương vị thiên đường Các nhà tiên tri dự báo tai ương Bị bóp cổ giữa ban ngày bí mật Những con họa mi bị đốt mù mắt Líu lo khắp nơi Giọng hoan ca lấp tiếng quỷ ma cười Không có gì quý hơn độc lập Không có gì quý hơn tự do Ai đọa đầy ai vì một lời nói thật ? Ai yên lành nhờ uốn lưỡi vòng vo ? Không có gì quý hơn độc lập tự do Ta hôm nay lại ôm đầu đánh vần từng chữ Việc chi mà xấu hổ Khi mỗi giọt máu mình khát độc lập tự do.
Mátxcơva, tháng 4-1988 Đà Lạt, tháng 9-1988 Bùi Minh Quốc
Mẹ đã bao phen đưa ngực gầy Lẳng lặng trước những trận đòn chí mạng Sau lưng mẹ - là Tổ quốc mình trong khổ nạn Là những đứa con nằm vùng mẹ nuôi giấu ngày đêm Có những lúc mẹ chưa kịp nhìn rõ mặt biết tên Chỉ biết nó là cách mạng. Mẹ đâu ngờ Sau lưng mình là máu đẫm trồi lên Chiếc ghế Có thằng con thoát chết vụ khui hầm Trở về ngồi chễm chệ Cái mặt nó bây giờ mới đạo mạo làm sao Nói năng đứng ngồi quan trọng Thâm tâm chỉ nghiền ngẫm cách nào Cho mỗi ngày chiếc ghế thêm cao Cao cao cao... đến tận chỗ không còn nghe tiếng cuộc đời oan trái Không còn thấy trên con đường gập ghềnh của Tổ quốc đau thương Có người mẹ tóc bạc chân trần oằn lưng dưới chồng đơn khiếu nại Nặng hơn dẫy Trường Sơn.
1 Thời chiến Sáng nay Thức dậy Mới thấy mình còn sống 2 Thời bình Sáng ra Hết gạo, hết cám, hết mắm Anh ơi Vợ bó gối, con gục đầu nín lặng heo tung chuồng, vì thiếu cám cả tuần nay Nhưng... Vật giá cứ gia tăng, gia tăng mãi Người cùng heo chung số phận cuộc đời Sáng nay Đi học nghị quyết Nghị quyết nào cũng hay nhưng thực hành quá dở Để lấp kín chuyện này Người ta đẻ ra nghị quyết thứ hai Và cứ thế Hàng trăm nghìn nghị quyết được tung ra Để xoa dịu cái dạ dày Để thấy rằng không bất lực Sáng nay Đi ra ngã sáu Nhìn Đông, Bắc, Nam, Tây... Thấy cả một rừng cờ, pa-nô áp-phích Cái gì cũng hoàn thành kế hoạch Cái gì cũng vượt lên chỉ tiêu Thế, người ta vượt biên chi nhỉ ? Sáng nay Thấy Đứng trên bậc cao Nhìn sáu mặt cuộc đời Chúa biến thành tượng đá Sáng nay Thấy Nằm giữa cái bùng binh Trước sáu mặt cuộc đời Xe tăng ngủ vùi trên tảng đá Sáng nay đi qua nhà thờ Thấy Chúa vẫy chào Người ăn xin và chiếc xe tăng ngã sáu Sáng nay Thức dậy Thấy mình sắp chết
Chị Phương Bích coi lại đường dẫn đến trang mà chị ghi ở cuối cột bên phải. Chữ gì kỳ quá, đọc không được. Sao vậy?
ReplyDeleteXIn lỗi bạn. Hu hu, chả hiểu sao lại thế, Tui sửa ngay đây.
DeleteBà giáo sư y khoa Vũ Thị Thoa khoa Nhi của trường Y Sg trước 1975, có kể lại chuyện vui là, sau 1975 CS vào tiếp thu trường Y Sg. Các nhân viên trong trường đều phải tham gia học tập chính trị hết loạt.
ReplyDeleteTrên giảng đường cán bộ tuyên vận tha hồ nói trăng nói sao, đám nhân viên được lưu dụng cứ ngồi làm thinh hết loạt.
Có một ông cán bộ tập kết, cũng tham dự ở bên dưới, buột mồm nói nhỏ cho một đám người ngồi quanh nghe rằng:
- TƯ BẢN DẪY CHẾT MÀ ĂN THỊT BÍ TẾT, CÒN MÌNH THÌ CHẢ CÓ GÌ NHÉT MỒM !
Kết, thời CS ĂN NHƯ TÙ Ở NHƯ TÙ NÓI NHƯ LÃNH TỤ !
Thiên đàng Cộng Sản nơi mặt đất là đây !
ReplyDeleteRáng lên chỉ còn một bước nữa là ... XUỐNG HỐ CẢ NÚT !
Bùi Minh Quốc
ReplyDeleteKhông có gì quý hơn độc lập tự do
Bao nhiêu năm ta ngỡ mình tự do
Những giáo điều đã thành tín điều từ khi nào vậy ?
Chất độc ngấm ngọt ngào không ai nhận thấy
Đất sét nhào nên thần tượng để tôn thờ
Không có gì quý hơn độc lập tự do
Chân lý ngỡ thấm rồi ngờ đâu chưa hiểu hết
Sau bao phen đối đầu cùng cái chết
Vẫn chưa tan nỗi sợ trước uy quyền
Bao từ ngữ nhờn trơn che đậy cường quyền
Bọn đểu cáng mặt mày đạo mạo
Chúng nó ác hơn sói hùm và tinh ranh hơn cáo
Lò sát sinh tỏa hương vị thiên đường
Các nhà tiên tri dự báo tai ương
Bị bóp cổ giữa ban ngày bí mật
Những con họa mi bị đốt mù mắt
Líu lo khắp nơi
Giọng hoan ca lấp tiếng quỷ ma cười
Không có gì quý hơn độc lập
Không có gì quý hơn tự do
Ai đọa đầy ai vì một lời nói thật ?
Ai yên lành nhờ uốn lưỡi vòng vo ?
Không có gì quý hơn
độc lập
tự do
Ta hôm nay lại ôm đầu đánh vần từng chữ
Việc chi mà xấu hổ
Khi mỗi giọt máu mình khát độc lập tự do.
Mátxcơva, tháng 4-1988
Đà Lạt, tháng 9-1988
Bùi Minh Quốc
Bùi Minh Quốc
ReplyDeleteMẹ đâu ngờ
Mẹ đã bao phen đưa ngực gầy
Lẳng lặng trước những trận đòn chí mạng
Sau lưng mẹ - là Tổ quốc mình trong khổ nạn
Là những đứa con nằm vùng mẹ nuôi giấu ngày đêm
Có những lúc mẹ chưa kịp nhìn rõ mặt biết tên
Chỉ biết nó là cách mạng.
Mẹ đâu ngờ
Sau lưng mình là máu đẫm trồi lên
Chiếc ghế
Có thằng con thoát chết vụ khui hầm
Trở về ngồi chễm chệ
Cái mặt nó bây giờ mới đạo mạo làm sao
Nói năng đứng ngồi quan trọng
Thâm tâm chỉ nghiền ngẫm cách nào
Cho mỗi ngày chiếc ghế thêm cao
Cao
cao
cao...
đến tận chỗ không còn nghe tiếng cuộc đời oan trái
Không còn thấy trên con đường gập ghềnh
của Tổ quốc đau thương
Có người mẹ tóc bạc chân trần oằn lưng
dưới chồng đơn khiếu nại
Nặng hơn dẫy Trường Sơn.
Bùi Minh Quốc
8-88
Nguyễn Mạnh Tấn
ReplyDeleteSáng nay
1 Thời chiến
Sáng nay
Thức dậy
Mới thấy mình còn sống
2 Thời bình
Sáng ra
Hết gạo, hết cám, hết mắm
Anh ơi
Vợ bó gối, con gục đầu nín lặng
heo tung chuồng, vì thiếu cám cả tuần nay
Nhưng...
Vật giá cứ gia tăng, gia tăng mãi
Người cùng heo chung số phận cuộc đời
Sáng nay
Đi học nghị quyết
Nghị quyết nào cũng hay nhưng thực hành quá dở
Để lấp kín chuyện này
Người ta đẻ ra nghị quyết thứ hai
Và cứ thế
Hàng trăm nghìn nghị quyết được tung ra
Để xoa dịu cái dạ dày
Để thấy rằng không bất lực
Sáng nay
Đi ra ngã sáu
Nhìn Đông, Bắc, Nam, Tây...
Thấy cả một rừng cờ, pa-nô áp-phích
Cái gì cũng hoàn thành kế hoạch
Cái gì cũng vượt lên chỉ tiêu
Thế, người ta vượt biên chi nhỉ ?
Sáng nay
Thấy
Đứng trên bậc cao
Nhìn sáu mặt cuộc đời
Chúa biến thành tượng đá
Sáng nay
Thấy
Nằm giữa cái bùng binh
Trước sáu mặt cuộc đời
Xe tăng ngủ vùi trên tảng đá
Sáng nay đi qua nhà thờ
Thấy Chúa vẫy chào
Người ăn xin và chiếc xe tăng ngã sáu
Sáng nay
Thức dậy
Thấy mình sắp chết
Buôn Ma Thuột
QK. 1988
Nguyễn Mạnh Tấn