Hôm xử trung tá công an đánh gãy cổ ông Trịnh Xuân Tùng dẫn đến việc ông Tùng tử vong, tôi đến muộn vì mắc chút việc. Ngoài cổng tòa vắng hoe vắng hoét. Gọi điện hỏi bạn bè thì mọi người nói tất cả đang ở cà phê 52 Hai Bà Trưng vì không được vào. Ngay cả người có giấy mời đến muộn, họ cũng hoạnh họe gây khó dễ. Có lẽ vụ án xảy ra đã lâu, có lẽ bây giờ xã hội còn nhiều những mối bận tâm khác như vụ án Lê Văn Luyện ra tay sát hại cả nhà chủ tiệm vàng, vụ bắt nhà báo Hoàng Khương, vụ ông Vươn nổ súng vào công an và quân đội khi bị cưỡng chế tài sản, tất cả còn đang nóng hổi nên vụ xét xử kẻ đánh chết ông Tùng người ta đã lãng quên đi ít nhiều?
Ngồi uống cà phê thì ít, nói chuyện trên giời dưới bể thì nhiều. Buổi trưa thì kéo nhau ra cổng tòa chờ đợi gia đình Kim Tiến. Đến lúc tòa giải lao, nghe Kim Tiến thuật lại vắn tắt cho mọi người, chẳng ai còn lòng dạ nào nghĩ đến kết quả xử án. Bởi gần như đã dự đoán trước được kết quả phiên tòa nên ai nấy đều nghĩ đến chặng đường dài tiếp theo. Kim Tiến ấm ức nói tất cả những chứng cớ bổ sung đều không được đưa ra, mỗi lần luật sư bên nguyên lên tiếng đều bị tòa ngắt lời. Ừ! Đã bảo là chúng tôi chẳng còn khả năng ngạc nhiên nữa mà. Tôi nói với cô an ninh quen biết, rằng chắc chưa có nơi nào trong thế giới văn minh người ta lại xử án nhanh như ở ta. Tài thật hay là ngược lại?
Có người hỏi tôi quan hệ thế nào mà lại can dự đến việc xử vụ này. Tôi chỉ muốn kể rằng, khi gặp lại Trí Đức ở trước cổng tòa án, người đảng viên trung thành của đảng, người bị kết án vui là dám lấy mặt đạp vào giày công an Minh, người bị tôi kê kích trong một bài gần đây về cái sự “hồng và chuyên” của cậu ấy trông thấy tôi vẫn cười toe toét và hồn hậu: Em nói thật, lúc đầu ra đây không thấy ai, em nhất định về là em sẽ chửi um lên đấy. Bạn bè cần nhau là ở lúc này chứ lúc nào.
Đấy, đi biểu tình với nhau có hơn 10 bận, vậy mà những người xa lạ chúng tôi bây giờ trở nên nặng tình nặng nghĩa với nhau như thế đấy. Gạt bỏ mọi bất đồng cá nhân, bận mấy cũng phải đến hỗ trợ nhau về mặt tinh thần là chính. Tôi vỗ vỗ vào vai Trí Đức, cảm thấy rất thương mến con người to lớn kềnh càng như hộ pháp này:
- Thực ra chị vẫn ngưỡng mộ em lắm. Năm 2007, khi đó chị vẫn còn chìm đắm trong báo chí “lề phải”, hoàn toàn không biết tý gì về chuyện thanh niên bọn em đã đi biểu tình phản đối Trung Quốc thành lập huyện đảo Tam Sa. Mà ngày ấy đi biểu tình còn nguy hiểm hơn bây giờ nhiều ấy chứ.
Mọi người nói chiều 2 giờ chắc tòa sẽ tuyên án luôn. Trong khi chờ đợi, chị Hiền Giang bảo nghe lỏm được mấy cậu cảnh sát trẻ nói chuyện với nhau:
- Lúc nãy cho mấy đứa chúng nó vào, bị lãnh đạo phê bình đấy.
- Mấy đứa chúng nó ấy là bọn mình đấy. Cảnh sát bây giờ láo thế. Mấy thằng ranh con chỉ bằng tuổi con mình, phải thằng con mình thì mình vả cho phải gãy mấy cái răng. Ai đời cảnh sát công an bây giờ với nhân dân toàn gọi nhau bằng “chúng nó”, cứ như là địch với ta ấy,
Tôi cười rũ, cứ hình dung một cậu cảnh sát trẻ bị mẹ vả gãy cả răng vì tội láo với mẹ “nhân dân”. Cười xong lại thấy buồn rười rượi.
Hơn 1 giờ chiều, chúng tôi theo gia đình Kim Tiến đi vào tòa. Không thấy ai đứng ra ngăn cản. Lần đầu tiên tôi ngồi trong một phòng xử án, thấy nó là lạ sao đó. Hay tôi quen nhìn thấy mấy cảnh trên phim ảnh nước ngoài rồi. Có lúc cảm thấy cảnh sát còn đông hơn cả người đến dự. Hơn 2 giờ, rồi 3 giờ, vẫn chẳng thấy có dấu hiệu làm việc của tòa. Bà cụ 90 tuổi, mẹ ông Tùng mệt mỏi quá bèn đi xuống cuối phòng, nằm còng queo ở cái ghế dài thiếp đi. Tôi ngồi cạnh chị Hiền Giang, chia sẻ về cái sự đau nhức của tuổi ngoại 50. Tôi còn bảo em tự tập Pháp Luân Công tại nhà đấy, mới có 5 buổi đã cảm thấy đỡ khá nhiều. Cái món này thằng Trung Quốc nó cấm vì sợ cái “Chân, Thiện, Nhẫn” của Pháp Luân Công. Em thì em cóc quan tâm, tao đau thì tao phải tập.
Thật buồn cười là ngay trong phòng xử án, trước cảnh kẻ nằm người ngồi ngổn ngang vì chờ đợi lâu quá, tôi đứng dậy biểu diễn cách tập mấy bài Pháp Luân Công cơ bản cho chị Hiền Giang xem. Mỗi khi dãn được các cơ bắp đang nhức mỏi, tôi lại nhăn nhó kêu lên nho nhỏ với vẻ khoái trá.
Khoảng 4 giờ chiều người ta mới đưa tay Ninh vào. Bà cụ 90 tuổi bắt đầu khóc ầm lên, gọi con trai ời ời. Tòa dọa nếu cụ không im lặng thì sẽ bị đưa ra ngoài. Dọa mấy lần bà cụ mới nín khóc được. Tôi lắng nghe bà chủ tọa đọc bản án, ngạc nhiên khi thấy tình tiết vụ án khác hẳn với những gì báo chí “lề phải” đã đăng trước đây. Chỉ có đọc thôi mà thấy bà chủ tọa cũng có lúc ngắc nga ngắc ngứ, cứ như vừa đọc vừa nghĩ vậy. Tuyên án xong thì mọi người lục tục ra về, bà mẹ già lại khóc hờ con trai, cứ một hai kêu ới ông đảng và chính phủ ơi...Mọi người mới ra khỏi phòng xử có một nửa thì đèn đóm đã tắt phụt khiến gian phòng tối om.
Ra khỏi cổng tòa, gia đình Kim Tiến đi bộ về nhà, trên tay ôm di ảnh của ông Tùng và những tờ giấy A4 in những lời tố cáo trung tá công an đánh chết người vì không đội mũ bảo hiểm. Kim Tiến vừa đi vừa nói to:
- Một mạng người chỉ có 4 năm tù. Một mạng người chỉ có 4 năm tù....
Đoàn người đi bộ từ cổng tòa án về nhà Trịnh Kim Tiến. Chúng tôi chỉ định đi theo một quãng, nhưng rốt cục thấy gia đình họ đơn độc quá nên lại tiếp tục đi theo. Cứ mỗi bước chân Kim Tiến lại hô một câu duy nhất ở phia trên. Thoạt đầu tôi không để ý, chỉ mải miết đi theo, lòng dạ còn đang ngổn ngang lo nghĩ về ông bố già đang nằm một mình ở nhà từ sáng đến giờ. Rồi thấy cái tiếng kêu của Kim Tiến vẫn đều đặn vang lên, tôi bắt đầu hiểu cái ý định của nó. Lần đầu tiên tôi thấy thương con bé vô cùng. Tôi vốn hơi khắt khe với nó, luôn cho rằng 22 tuổi là không còn bé bỏng. Nhưng bây giờ nhìn cái gánh nặng trên vai nó, tôi mới thấy quả là nó còn quá trẻ để gánh vác. Trong khi bà nội quá già yếu, em gái còn nhỏ, mẹ thì chỉ là người đàn bà buôn bán nội trợ, cô gái mới 22 tuổi bỗng trở thành người đại diện duy nhất của gia đình. Tôi xót xa nhìn gương mặt xinh xắn đanh lại của Kim Tiến, nó ráo hoảnh không một giọt nước mắt trong khi cô em gái mếu máo khóc bố. Có lẽ lúc này, Kim Tiến cố phải trở nên mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho bà, cho mẹ và em, nên nó không cho phép mình khóc chăng?
Tôi tính quãng đường từ tòa án ở giữa phố Hai Bà Trưng, đi đến phố Tràng Thi, rồi phố Huế để về đến ngã tư Trần Khát Chân - Đại Cồ Việt phải đến hàng nghìn bước chân. Mỗi bước chân là một tiếng kêu. Tiếng kêu có lúc khản đi, nhưng nó vẫn đều đặn vang lên không hề ngưng nghỉ. Tôi rưng rưng nước mắt nhìn hai chị em Kim Tiến đi bên nhau, trông chúng bé nhỏ và cô đơn quá trong dòng đời tấp nập đang hối hả trôi đi trên đường. Mặc dầu có nhiều người đứng lại hỏi han, bày tỏ và chia sẻ sự phẫn nộ, nhưng rồi ai sẽ lại trở về nhà nấy, ai nấy sẽ lại quên đi cái vụ án từ năm ngoái, vì bây giờ còn nhiều vụ án mới cứ ngày một nhiều lên.
Nước mắt chảy dài theo những bước chân. Tôi muốn dừng lại lắm mà không nỡ. Cùng với tôi là chị Hiền Giang, Thúy Hạnh, Trí Đức, bác Trâm (bà còng) vẫn đi theo sau gia đình Kim Tiến cho đến đầu đường Trần Khát Chân mới dừng bước. Tạm biệt Kim Tiến, chúng tôi ra về trong lúc trời đã nhập nhoạng tối. Trở về chỗ gửi xe thì thành phố đã lên đèn. Trong khi phóng như bay về nhà, tâm trí tôi vẫn văng vẳng tiếng kêu của Trịnh Kim Tiến. Nghìn bước chân, nghìn tiếng kêu! Liệu có thấu đến trời cao?
Kim Tiến còn trẻ hơn đứa con gái đầu của tôi!!!
ReplyDeleteLà bố, tôi sợ nhất là con cái chúng không tin vào tôi nữa. Cái đó là thảm họa cho một gia đình.
Chính phủ không phải là "bố" thiên hạ, nhưng cũng giống thế, sẽ là một thảm họa cho quốc gia nếu giới trẻ không còn tin vào các nhà lãnh đạo nữa!
Chào bạn Ha Le! HG đã có comment phúc đáp trên blog Lê Dũng đó.
DeleteChị Phương Bích!
ReplyDeleteĐây là lần đầu tiên em viết trên mạng, và đương nhiên trên blog của chị cũng như những người đã từng đi biểu tình và quan tâm đến biểu tình.
Thực sự vì em đang là đảng viên, còn đi làm cơ quan nhà nước nên em phải né phần lớn mọi người (đôi khi cứ phải nói&viết ngược lại) cho nên cô/bác/anh/chị nào phật ý thì thông cảm. Chứ không thì em cũng tèo luôn !
Nếu em làm nghề tự do, ngoài cơ quan nhà nước thì với chút ít kinh nghiệm làm cán bộ Đoàn thời xưa, ít nhiều sẽ đóng góp cho nhóm hội càng ngày càng gắn kết, đông hơn => sống với nhau gắn bó-đoàn kết và có nhiều sinh hoạt hữu ích dài lâu (chứ không phải ngày một ngày 2) mang tính chất thời vụ.
Hoàn cảnh của em có cái gì liên quan đến Hội-Đoàn mà không do Đảng đẻ ra là khó tham gia và ủng hộ lắm. Nên đi biểu tình cứ phải né không muốn bị chụp ảnh, được ai biết, tham gia nhóm hội nào. Chuyện bị đạp thực tế là em cũng không muốn nổi, nhưng cay mũi cái chuyện họp báo của CA...thì đằng nào cũng tóe loe rồi thì cho nó tóe loe luôn thôi. Khổ cho em quá cơ !
này ông bạn ơi, nghe sao buồn tẻ thế. Ta chỉ sống một đời thà một phút vinh quang còn hơn để đến già ân hận một đời đã qua.
Delete'' ...Chứ không thì em cũng tèo luôn ''...Bạn đã biết sự thât của '' tự do dân chủ Nhân quyền của chế độ như thế nào , sao vẫn là đảng viên ?
Mời xem tâm trạng những người dã mất '' cái tôi'' http://www.youtube.com/watch?v=iQqEmNrLOEo&feature=related
Ủa Trí Đức! Em cũng phải chia sẻ với mọi người trên mạng chớ. Em là một chàng trai bộc trực, tốt tính và dù có thế nào thì em vẫn là một chàng trai trung thực. Em đã làm được nhiều việc có ý nghĩa cho nhóm thân hữu “Ngày chủ nhật yêu nước” rồi đó, cứ vậy mà phát huy nha.
DeleteEm thật đáng yêu khi nói : “Hôm nay tôi mà không thấy ai đến đây với em Tiến thì về tôi sẽ cho mọi người một trận” làm chị và Ph. Bích cười rũ.
Bữa đó có vẻ như Trí Đức muốn thanh minh với chị và Ph. Bích, em không cần nói gì cả, các chị hiểu hết và thông cảm với em. Mong mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với em. Chúc em lúc nào cũng là một chàng trai đáng yêu dưới mắt mọi người.
Trả lời
Ui Trí Đức thân mến ơi, hóa ra em cũng theo sát chị đấy nhỉ. Ừ! Nếu chị có viết gì làm ảnh hưởng đến công việc của em thì mong em bỏ quá cho nhé. Khổ thân em thật. Chị vẫn nghĩ em là một chàng trai tốt, mong rằng mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với em.
ReplyDeletexin được chia sẻ với gia đình nạn nhân.
ReplyDeletecháu cũng theo dõi việc này từ lúc báo chí lề phải đưa tin hotwf hợt..
cầu mong cho em Kim Tiến và gia đình sớm vượt qua được giai đoạn khó khăn này.
nhìn ảnh( qua trang của cô và các trang khác) thật tình cháu đã rớt nước mắt trong lòng.
chẳng biết nói gì .xin chúc cô sức khỏe.
ngưỡng mộ cô nhiều( cháu trai theo dõi đủ các dịp cô đi dạo bờ hồ)
Cảm ơn một tấm lòng đồng cảm
DeleteChúng nó coi mạng người dân Việt như con sâu cái kiến, tha hồ giày xéo.
ReplyDeleteKhông chỉ cường hào ác bá, chúng còn lưu manh côn đồ.
Lúc đầu chúng ta còn hy vọng vào "ông diệt sâu" đã nhận đơn và có biện pháp giải quyết cho chị Hằng.
ReplyDeleteNhưng hỡi ôi càng hy vọng bao nhiêu thì lại thất vong gấp bội phần vì cuối cùng cũng toàn là một bầy sâu cả.
Có nỗi đau nào hơn thế không?
ReplyDeleteMẹ mất Con, Con mất Bố, Vợ mất Chồng,
Tên mãnh thú giết người cần đền mạng!
Sao chỉ xử tù có 4 năm?
“Tòa án nhân dân” bảo vệ ai,
Bảo vệ dân? hay kẻ độc tài?
Hỡi những ai là “Lương tâm thời đại”
Xin ra tay cứu vớt Dân tộc này.
Xin sẻ chia Cháu Tiến nỗi buồn này
Nhất định rồi sẽ có một ngày mai
Dân Việt mình có quyền được sướng
Có Tự do, có Hạnh phúc, có Tương lại.
Thương Cháu, gánh nặng đặt lên vai
Bà già, Em dại, Mẹ yếu gầy
Nghìn bức chân, nghìn tiếng kêu khắc khoải
Có thấu tới Trời, thấu tới vạn tầng mây?
Cảm ơn Thăng Long . Chúc bác nhiều sức khỏe .
DeleteTên ác ôn sẽ phải đền tội . Không chỉ mấy năm tù là xong đâu . Tôi luôn tin thế .
Cố lên Kim Kim ơi!
ReplyDeleteMọi người luôn đứng về phía em
Chia sẻ cùng Kim Kim và gia đình nhiều!
ReplyDeleteEm vừa từ MCC về lúc 5h sáng nay (16/0/2012). Chuyến đi này thành công mỹ mãn chị ạ!
Cám ơn Phương Bích. Cả nhà tôi cứ nói với nhau và hết lời khen ngợi P B viết bài nào cũng rất tâm huyết và hay.
ReplyDeleteMột mạng người tù có 4 năm mà lại là "nội bộ" với nhau chắc gì?...
Tội cho gia đình K T , ai cũng xót xa mà cái tội đâu có đáng gì! Đi xe máy không đội mũ B H sơ suất đó là lẽ quá bình thường! Xử án kiểu diễn trò!
Làm gì tới 4 năm! sẽ giảm ít nhất 16 tháng, chỉ còn lại tối đa 2 năm 8 tháng thôi! Chư vị đợi đấy mà coi!
ReplyDeleteTập Kiều
ReplyDeleteNgẫm lời nói trước(*) rõ mười chẳng ngoa (2706)
Câu 1087 : Mở xem một bức tiên mai
2596 : Quyết tình, Tòa mới phán ngay một bài
1007 : " Cũng là lỡ một lầm hai "
1446 : Dẹp uy, mới dạy cho bài giải vi
576 : Sai nha bỗng thấy bốn bề
1758 : Con ong cái kiến kêu gì được oan
1677 : Gieo mình vật vã khóc than
662 : Nỡ đầy đọa trẻ, càng oan khốc già
1997 : Rõ ràng kẽ tóc chân tơ
590 : Tiếng oan dậy đất, án ngờ lòa mây
515 : Thương tình con trẻ thơ ngây
2648 : Trời làm chi đến lâu ngày càng thương.
Nàng rằng:" Lồng lộng trời cao " (2381)
Cử Hai.
(*) Lời nói trước: Mấy ngày trước, tôi có soạn bài Tập Kiều :
Gởi cháu Trịnh Kim Tiến
Nàng rằng : Trời thảm đất dầy (979)
Câu 5 : Lạ gì cảnh sát công an
1272 : Làm cho cho hại, cho tàn, cho cân
1642 : Ầm ầm khốc quỷ kinh thần
1678 : Con người thế ấy, thác oan thế này
616 : Gặp cơn vạ gíó tai bay
3062 : Đứng lên nàng mới giãi bầy một hai
464 : Nước non luống những lắng tai
596 : Oan này chỉ có kêu trời, nhưng xa
2393 : Những người bạc ác tinh ma
838 : Mượn mầu chiêu tập lại là còn nguyên
2378 : Truyền quân lệnh xuống trướng tiền
690 : Dầu lòng đổi trắng thay đen khó gì.
Lạ gì một cốt một đồng xưa nay (1162)
Cử Hai
Chào bác Cử Hai! Tập Kiều của bác nghe đã quá ta.
DeleteCám ơn Hiền Giang đã thích bài "Tập Kiều" của tôi. Xin tặng bạn 2 câu:
Delete1333: Thưa rằng muôn đội ơn lòng
460 : Một lời cũng đã tiếng rằng tương tri.
Cử Hai
Rất xin lỗi vì chưa đa tạ tấm thịnh tình của bác Cử Hai. Cảm ơn bác nhiều. Vì Phương Bích không rành về thơ nên không dám hầu chuyện bác. Mong bác Cử Hai lượng thứ và vẫn đề tặng "Tập Kiều" cho Phương Bích bác nhé.
DeleteCám ơn cô Phương Bích . Tôi rất thích những bài viết của cô, cho thấy cô là một người vô cùng nhân hậu. Tôi biết cô rất bận rộn nên rất vui khi nhận được hồi đáp của cô. Chúng ta mỗi người một ý thích, một lối suy nghĩ, nên tôi luôn luôn tôn trọng sự khác biệt. Ông nội tôi là sĩ tử lạc đệ ( nguời thi rớt ) khoa thi Ất Mão (1915) là khóa thi chữ Hán cuối cùng đã truyền cho tôi lòng yêu thơ, từ những bài thơ của các danh nho Việt Nam đến các bài thơ của các tác gia Đường, Tống. Tôi yêu truyện Kiều từ khi được nghe ông tôi đọc từ bản chữ nôm viết bằng giấy bản và giảng cho tôi nghe ngọn bút tài tình của thi hào Nguyễn Du vào những buổi chiều hai ông cháu đi chơi trên bờ sông Vỵ ở Nam Định vào những năm 1940. Giọng tha thiết của ông khi bình bài tựa bản chữ nôm của Đoàn Tư Thuật : " Đã toan đúc sẵn nhà vàng chờ người quốc sắc, lại muốn mượn chùm phương thảo hú vía thuyền quyên " hòa quyện vào gió chiều, cho đến bây giờ tôi vẫn bồi hồi khi nhớ lại.
DeleteLan man làm mất thì giờ của cô Phương Bích rồi. Xin tặng cô hai câu như quà của một lão hữu:
1365 : Đã gần chi có điều xa
3181 : Tương tri dường ấy mới là tương tri.
Nhân dịp năm Nhâm Thìn sắp đến,chúc cô và gia đình được nhiều hạnh phúc.
Cử Hai
Cùng phe, cùng dảng thì ai nở xử nhau !
ReplyDeleteXả hội này có 2 giai cấp:Đảng là phe ta , dân là phe kia.
Kính chào cô Phương Bích!(Xin gọi cô là cô vì tôi biết chắc tôi hơn tuổi cô nhiều)
ReplyDeleteCô viết về chuyến thăm cô Hằng, lại viết về vụ ông Tùng. Cô định làm cho người đời khóc hết nước mắt sao?!
Cảm ơn cô nhiều lắm lắm.
Trần Quốc.
Luôn luôn xúc động với những bài viết của chị, Phương Bích ạ. Tôi đọc trong đó một tính cách mềm mại nhưng rất kiên định.
ReplyDeleteTôi rất ngưỡng mộ và khâm phục chị.
Xin gửi đến Kim Tiến và gia đình lời chia sẻ sâu sắc. Mong Kim Tiến nghị lực để vượt qua.
Nếu chị đi thăm chị Bùi Hằng, cho tôi gửi lời chúc sức khỏe và bình an đến chị ấy
Hết mưa là nắng hửng lên thôi.
Chúc chị và Kim Tiến đón một năm mới đầm ấm.
Thương yêu đến tất cả mọi người
Dng nay ho biet ho danglam mhung viec that nhan tam nen ho phai bao ve nhung con cho de ho duoc an toan nam quyen dai lau chi co vay thoi
ReplyDeleteChị Bích ơi, là Lâ Văn Luyện chứ không phải Đoàn Văn Luyện chị à.
ReplyDeleteLà Lê Văn Luyện chứ không phải Đoàn văn Luyện.
ReplyDeleteỒ,P.Bích cũng đang tập Pháp luân công đấy ư ? mình cũng đang tập đây,càng cấm càng tò mò ,CHÂN THIỆN NHẪN cần cho tất cả chúng ta,nếu công an cũng học Pháp luân công thì CHÂN THIỆN NHẪN sẽ giúp anh ta kiềm chế được cái ác thú trong người ,và sẽ không có án mạng xẩy ra .Xin gửi các bạn câu chuyện cảm động về cô gái học Pháp luân công :
Deletehttp://www.youtube.com/watch?v=gj35n8jBn84&feature=related
Và đây là bài tập :
http://www.youtube.com/watch?v=dSnACs6e_6o&NR=1&feature=endscreen
Đây là tập 1 các bạn học tiếp 2,3,4,5.
Bạn nào có kinh nghiệm về môn tập này xin chia sẻ.
Úi,tui cẩu thả quá, không chịu kiểm tra lại. Đã sửa rồi đấy Bác hay bạn Nặc danh nhé, Phương Bích xin cảm ơn.
DeleteHe he bác Hường ơi, nói vậy chứ em mới tập có 5 buổi,thấy đỡ đau là thôi luôn. Cứ bảo khi nào về hưu rảnh rỗi thì sẽ tập. Vậy mà hơn bốn tháng rồi vẫn chưa khởi động lại được. Chắc khi nào đau không bò dậy được mới tập mất bác ạ. Nhưng nhất định là em sẽ tập.
ReplyDeleteMot cai TET lanh gia trong moi trai tim cua CHUNG TA khi ma van con do nhung noi dau don khon nguoi, nhung hon cam vi luong tri bi giay xeo , con nguoi vo cam , mot thag be giet nguoi khi chua du muoi tam tuoi thi xa ho cu gao len doi GIET , trong khi mot ten trung ta cong an voi day du nhan thuc vephap luat duoc xu co 4 nam tu thi khong thay bao ,dai nao len tieng , cong ly gi day ? sang ra vao bao le phai doc thi lai phai thot len cau : DIT ME THANG CHO CHET , ( xin loi moi nguoi vi toi vang tuc , nhung thu hoi khong chui sao duoc khi ma mot thang quan chuc lai dung tu , quen mom rui , day la do QUAN CHUNG vi buc xuc ma pha nha anh DOAN VAN VUON , that la toi te , bay gio cu cai gi chung no lam sai thi lai do ngay cho THANG QUAN CHUNG , co le roi day nhung THANG QUAN CHUNG se bi dem ra gan toi het cho ma xem , thuong qua cho nhung THANG QUAN CHUNG tuong tuong do , lay danh nghia NHAN DAN de cha dap len cong ly .. xa hoi nay roi se di ve dau ..? mua xuan ve cam chen ruou tren tay ma thay long dang ngat , thuong cho EM KIM TIEN mat CHA gio day ganh vac viec nha tren doi vai gay coi cut , thuong CHI BUI HANG trong tu nguc don dau ,nhung tri tue non song trong cum kep , chi oi !gio chi dang nghi gi , chi la hien than cua NON SONG DANG REN SIET nuoc mat cu trao ra , dieu thuoc tren tay nhu hat len nhung lan khoi sung , toi chua mot lan gap chi ma sao thay don dau nhuong nay ? Toi cung da tung o tu , vi the toi biet di tu la kho nhu the nao , nhat la chi lai dang bi chung no co tinh cha dap hong de nhung nguoi nhu CHUNG TA phai run so , NHUNG CHI OI ! TIENG SUNG DOAN VAN VUON DA NO , tieng sung da danh dong va thuc tinh nhung QUAN CHUNG CON U ME , CON NGUOI da nhin ro hon nhung cuong hao , ac ba thoi nay , nhung ke cuop dat giet nguoi , day nhan dan vao BUOC DUONG CUNG co le ( cong ly chua bao gio dien BI HAI KICH DUOC NHU THE ) LAI CHOT NHO BAI : MUA XUAN VE NHO BAC KHON NGUOI nam nao ..Ngoai kia nhung canh dao tham dang tung bung no hoa , co CANH DAO nao cho cac chi , cac em khong ? Chi con it ngay thoi la tet rui ,nhung chi BUI HANG , CHI PHUONG BIC , EM KIM TIEN ..OI CAC HI HAY YEN LONG vi con co nhung nguoi nhu chung toi YEU THUONG MOI NGUOI NHIEU LAM , chung toi vo cung hieu nhung don dau mat mat ma CAC CHI dang ganh chiu , tat ca vi mot NGAY MAI TOT DEP HON , MUA XUAN VE XIN CHUC CAC CHI , EM KIM TIEN VA MOI NGUOI YEU NUOC MANH KHOE , CHAN CUNG DA MEM , HI VONG RANG SANG NAM MOI DAT NUOC VIET NAM TUOI SANG HON . CAM ON CHI PHUONG BICH ve nhung bai viet THAM DAM TINH NGUOI .
ReplyDeleteHay lay Bui Hang lam guong.
ReplyDeleteMinh Phạm
DeleteLấy Bùi Hằng làm gương để khuất phục hay không khuất phục? Đây là lời đe dọa chăng?
Ôi trời cao...đất dày ơi!
Delete"Vạn"tầng mây chắc là trời sập luôn
Thơ gì mà sặc mùi"buôn"
Thăng lắm...khi giáng chả buồn lắm sao?
cứ hình dung một cậu cảnh sát trẻ bị mẹ vả gãy cả răng vì tội láo với mẹ “nhân dân”. Cười xong lại thấy buồn rười rượi. đúng là buồn lắm lắm chị ạ khi "người ta" đánh cắp đi tất cả niềm tin của chúng tôi rồi.
ReplyDelete