Bài này bác Bùi Minh Quốc
viết đã lâu, gửi qua email cho tôi. Nhưng tôi rất ít khi vào hộp thư nên giờ
mới đọc. Chắc hẳn có nhiều trang đã đăng, nhưng tôi vẫn xin đăng lại ở đây.
Biết đâu có bác vẫn chưa kịp đọc :))))))))))
* Các bác không lập
facebook quả là thiệt thòi. Việc chia sẻ thông tin trên facebook rất phong phú
và kịp thời. Hầu như thời gia vào mạng, tôi chỉ vào facebook. Giờ ngại vào blog
quá :)))))).
BÙI MINH QUỐC
CUỘC THAO DƯỢT ÔN HOÀ VĨ ĐẠI VÀ GIẤC MƠ
VIỆT CỦA TÔI
Bạn đọc gọi tôi
là nhà thơ.Về phần tôi, sau 60 năm cầm bút, nay đã 73 tuổi, ngẫm kỹ, vẫn xin tự
xác định mình thực chất chỉ là một đứa con chiến sĩ của Nhân Dân làm thơ chiến
đấu cho Tổ Quốc và Quyền Dân. Đây không phải sự khiêm tốn hay giả vờ khiêm tốn,
vì tôi luôn coi việc được Nhân Dân thừa nhận làm đứa con chiến sĩ chiến đấu cho
Tổ Quốc và Quyền Dân là vinh hạnh hơn rất nhiều danh hiệu “nhà thơ”.Tập thơ đầu
của tôi với bút danh Dương Hương Ly xuất bản năm 1970 mang tên “Mảnh
đất nuôi ta thành dũng sĩ”.Bài viết này bày tỏ một số điều tâm sự của
tôi trân trọng gửi đến bạn đọc, trước hết là những bạn đọc thuộc các gia đình
Việt Nam đã lên đường chiến đấu cho Tổ Quốc và Quyền Dân từ Cách mạng Tháng Tám
1945.
A Đám tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp được dư luận
trong và ngoài nước nhìn nhận là một cuộc tập hợp vĩ đại hiếm thấy.
Vâng, rất hiếm thấy, thậm chí là duy
nhất, kể từ ngày đất nước thống nhất, đặc biệt hơn nữa, dưới chế độ toàn trị
cực kỳ hà khắc, đây lại là cuộc tự tập hợp để tôn vinh
một bậc trí tuệ, tài năng, nhân cách, công lao hàng đầu mà suốt bao năm ròng bị
nhóm cầm quyền chóp bu (= Vua tập thể) cố dùng mọi thủ đoạn vừa trắng trợn vừa
tinh vi huy động hết cỡ guồng máy bạo quyền nhằm hãm hại, cô lập, xúc phạm, dập
vùi.Một cách tự nhiên, đám tang Đại tướng trở thành một cuộc tập hợp tự nguyện,
tự phát, tự giác, ôn hoà, trật tự mà thế lực nội xâm (trong đó có bọn tay sai
bành trướng) hầu như không thể cài được một phần tử khiêu khích nào để kích
động gây rối.Bình tĩnh tỉnh táo mà xét, cứ trừ đi (nói cho chắc) khoảng 70% số
người tham dự là do bị cuốn vào trạng thái “lên đồng tập thể”, thì vẫn có 30%
được thôi thúc bởi mệnh lệnh của lương tri, hay nói như nhà thơ Nguyễn Trọng
Tạo “đây là mệnh lệnh của tình yêu, lòng khâm phục và sự tôn kính tự
trong tâm khảm mỗi người ( báo An ninh Thủ đô trước ngày quốc tang
11 tháng 10/2013). Nghĩa là, hãy tính toán một cách thận trọng, có khoảng 300
ngàn công dân – cử tri với đầy đủ lương tri con người và ý thức công dân đã lên
đường tiễn đưa Đại tướng về nơi an nghỉ cuối cùng.Và, tôi tin tưởng mạnh mẽ
rằng, có một lượng công dân - cử tri gấp mười thậm chí có thể gấp trăm thế
(trong đó có công dân – cử tri Bùi Minh Quốc), tuy không có điều kiện lên đường
hôm ấy thì vẫn gửi gắm lương tri mình theo chân những người bước sau linh cữu
vị anh hùng dân tộc.Đối với tôi, chỉ chừng đó công dân – cử tri cũng đã là một
cuộc tự tập hợp vĩ đại.Cuộc tự tập hợp này chứa đựng và truyền toả những thông
điệp gì cho mỗi công dân – cử tri hôm nay và các thế hệ kế tiếp ?
Theo sự lĩnh hội của riêng tôi, đó là các thông điệp sau :
1/- Cho thấy một
khối lớn công dân tự tập hợp một cách công khai hợp pháp quyết nắm lấy quyền
của mình để đặt lại các giá trị cho đúng chỗ (Đổi mới ở Việt Nam bấy lâu nay,
nói cho cùng là một cuộc đấu tranh để trước hết đặt lại các giá trị cho đúng
chỗ; cái tinh hoa phải được đặt vào vị trí xứng đáng của tinh hoa, mà bao thập
kỷ qua, cái cặn bã đã kết thành thế lực dùng bạo quyền của Vua tập thể chiếm
chỗ và gây nhiễu loạn trắng đen thật giả lẫn lộn khiến đất nước lâm vào một
tình trạng kinh tế chính trị xã hội văn hoá rối bời như một mớ bòng bong khổng
lồ ).
2/- Cho thấy,
trong cuộc chiến đấu tuyệt đối không cân sức giữa bạo quyền và lẽ phải dưới chế
độ toàn trị, bạo quyền đã phải lùi một bước quan trọng (tất nhiên, mỗi bước
buộc phải lùi của nó, thế lực bạo quyền bao giờ cũng ranh mãnh cố tìm cách níu
gỡ lại phần lợi cho nó).Vua tập thể, mặc dù có thể không ít thành viên của nó
thực bụng không muốn, vào phút 89 cũng phải quyết định cử hành quốc tang với
lời điếu của Tổng bí thư tôn vinh Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “VỊ TƯỚNG
CỦA NHÂN DÂN”. Cuộc tập hợp vĩ đại của các công dân - cử tri hiển nhiên trở
thành một cuộc biểu thị thái độ chính trị, công khai hợp pháp hiên ngang đối
mặt với bạo quyền, cái bạo quyền hết sức độc ác và dối trá đã toan tiêu diệt
sinh mệnh chính trị (và có thể cả mạng sống) của Đại tướng bằng cách dựng ra và
gán ghép (nhưng rồi bất thành) cho Đại tướng một vụ án chính trị tối nguy hiểm
(xin mời đọc“Bên thắng cuộc” của
nhà báo Huy Đức với những thông tin về vụ án giả ghê tởm đó, cho đến nay chưa
có một phản hồi nào dám chối cãi).Cuộc biểu thị thái độ chính trị này tự nó hàm
chứa giữa thanh thiên bạch nhật một phán quyết của Nhân Dân, trước hết là các
công dân – cử tri, kết tội phản dân hại nước của những kẻ chủ mưu vụ án giả nói
trên đối với vị anh hùng dân tộc.Tôi tin rằng phán quyết này nhất định sẽ tạo
sức đột phá lớn cho một quá trình đấu tranh chính trị công khai hợp pháp ôn hoà
trật tự của hàng triệu hàng chục triệu công dân – cử tri quyết đòi lại món nợ
Quyền Dân mà Vua tập thể đã trắng trợn vỗ nợ.
3/- Cho thấy sức
mạnh của lương tri là một sức mạnh trường cửu thiêng liêng, không một thế lực
bạo quyền nào dù hung hãn tàn bạo xảo quyệt đến đâu có thể hủy hoại nổi.Trong
cuộc đương đầu tuyệt đối không cân sức giữa lưong tri và bạo quyền, ngay tại bộ
máy quyền lực chóp bu, lương tri của một chiến sĩ cách mạng chân chính đơn độc
đã thắng mọi đe doạ và cám dỗ của bè lũ nhân danh cách mạng để làm vua quan
cách mạng. Người chiến sĩ cách mạng chân chính ấy là trung tướng an ninh cựu ủy
viên trung ương đảng Võ Viết Thanh.Bản lĩnh khí phách của người chiến sĩ cách
mạng Võ Viết Thanh đã làm thất bại âm mưu đen tối, đê tiện của bạo quyền. Nhân
dịp bày tỏ tâm sự này, tôi xin trân trọng gửi đến anh Võ Viết Thanh niềm quý
trọng và khâm phục của tôi.Tôi tin rằng bản lĩnh khí phách chiến sĩ cách mạng
chân chính như Võ Viết Thanh vẫn còn trong các “đảng viên nhưng mà tốt”, như
Nhân Dân thường gọi.Thậm chí tôi cũng tin rằng bản lĩnh khí phách ấy vẫn còn
ngay cả trong một số, có thể là vô cùng ít ỏi, cán bộ cao cấp đã nghỉ hưu và
đương nhiệm.Hoạt động của những chiến sĩ cách mạng chân chính ấy, trong một
thiết chế ngặt nghèo mà địch ta xen kẽ đan cài rất phức tạp, thường là phải đơn
độc thầm lặng , phải rất dũng cảm và rất khôn khéo đã, đang, và sẽ tiếp tục tạo
ra ở tầm vĩ mô những chuyển biến chính trị theo hướng dân chủ hoá Đảng và dân
chủ hoá toàn xã hội, dù chỉ nhích lên từng chút một trong thế giằng co hết sức
gian nan trầy trật, cũng là rất đáng mong mỏi .
4/- Cho thấy cuộc tập hợp ôn hoà vĩ đại
này, một cách tự nhiên, hàm chứa tố chất một cuộc thao dượt để tự thăm dò khả
năng hiện thực của những cuộc tự tập hợp công khai hợp pháp kế tiếp, một cuộc
ôn tập và phát huy truyền thống đấu tranh chính trị công khai hợp pháp trong
quá khứ để vận dụng cho giai đoạn mới của CÁCH MẠNG LẬP QUYỀN DÂN hiện nay.Xin
nhắc lại ý kiến của cố lão thành cách mạng Võ Văn Đặng, nguyên Khu ủy
viên, trưởng Ban thành phố và đấu tranh chính trị Khu 5 : “Đấu
tranh chính trị chứa đựng bí ẩn của sức mạnh Việt Nam”.
B Ý
kiến của cố lão thành cách mạng Võ Văn Đặng nuôi lớn GIẤC MƠ VIỆT
của tôi :
Cả dân tộc Việt Nam, từng con người Việt Nam, trước hết là các
công dân Việt Nam thuộc mọi lứa tuổi, tự phát hiện, tự khôi phục trong chính
bản thân mình cái sức mạnh tiềm ẩn ấy, đứng dậy tự rũ sạch khỏi mình bao lớp
bùn nô lệ nhớp nhúa của chế độ toàn trị.
Đứng dậy với ý thức dứt khoát kiên định lập trường chính trị và
bản lĩnh văn hoá TỔ QUỐC TRÊN HẾT QUYỀN DÂN TRÊN HẾT, bước tới từng bước vững
vàng ung dung trên con đường lớn của cách mạng mà toàn dân ta đã khải thị qua
lời ca hùng tráng của thiên tài âm nhạc Văn Cao từ Cách mạng Tháng Tám 1945
LẬP QUYỀN DÂN, TIẾN
LÊN, VIỆT NAM
!
Đứng dậy với
khí thế
“Đứng đều
lên, gông xích ta đập tan !” (Quốc ca – Văn Cao)
“Diệt
phát-xít, diệt loài chó đê hèn của chúng, tiến lên nền Dân chủ Cộng hòa! ” (Diệt phát-xít – Nguyễn Đình
Thi), “Dậy mà đi ! Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi!” (Dậy mà
đi –Nguyễn Xuân Tân), “Tổ Quốc ơi, ta đã nghe lời sông núi! ” (La
Hữu Vang).
Đứng dậy không
chỉ trong những khoảnh khắc đặc biệt khi cần thiết, mà đứng dậy như là một nếp
sống, một tư thế sống thường xuyên, bình thường của từng người, từng gia đình,
cùng nhau tích cực chủ động tiến hành cuộc vận động xây dựng và tự
xây dựng ý thức, ý chí, năng lực, kỹ năng, bản lĩnh người công dân Việt Nam
hiện đại : Người công dân - người lao động – người đóng thuế
- người đi lính - người cử tri – người ứng cử - bầu cử.Khi ta nói dân chủ = dân
là chủ, dân làm chủ, thì trước hết đó là sự làm chủ của các công dân.Khi ta nói
quyền công dân thì trước hết đó là quyền của người lao động – người đóng thuế -
người đi lính (xin mở ngoặc ghi chú rõ thêm : người lao động bao gồm tất cả
những người lao động chân tay trí óc trong mọi lĩnh vực sản xuất kinh doanh lưu
thông phân phối, giáo dục – đào tạo, chủ thể tạo ra và thúc đẩy sự phát triển
các giá trị vật chất và tinh thần ngày càng dồi dào của xã hội).
Đứng dậy với
TIẾNG NÓI
LÀ VŨ KHÍ,
LÁ PHIẾU
LÀ VŨ KHÍ,
CÔNG DÂN -
CỬ TRI LÀ CHIẾN SĨ,
đòi lại cho bằng
được món nợ Quyền Dân, trước hết là quyền Tự do biểu tình của
công dân mà chính phủ đã hứa sớm trình Quốc Hội khoá 13 thông qua;
trong khi chưa có luật thì công dân làm theo Hiến pháp và đòi chính phủ phải có
ngay quy định thực hiện sắc lệnh về biểu tình mà chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký
tháng 10.1945 hiện vẫn còn hiệu lực.
Tôi mơ, khoảng ba bốn năm
tới, tất cả các “đảng viên nhưng mà tốt” cùng với toàn dân sẽ xây dựng được
chừng 30 – 40 triệu công dân – cử tri – chiến sĩ.Đấy là một thực lực chính trị
hùng hậu công khai hợp pháp, đủ sức mạnh tạo được chuyển biến cục diện chính trị
mang tính bước ngoặt. 30 – 40 triệu công dân – cử tri – chiến sĩ, bằng tiếng
nói trung thực thẳng thắn, bằng lá phiếu được cân nhắc kỹ của mình, sẽ chọn ra
những tinh hoa của dân tộc thực sự đại diện cho quyền lợi của Tổ Quốc và Nhân
Dân, xoá bỏ một cách êm thuận Quốc Hội cây cảnh bù nhìn tồn tại chây ì bao năm
qua, lập nên Quốc Hội thực quyền, 100% chuyên nghiệp, 100% là nghị sĩ – chiến
sĩ, nghiêm túc thực hiện cam kết với cử tri khi tranh cử : trả ngay món nợ
Quyền Dân, cụ thể là thông qua ngay “Luật về quyền Tự do biểu tình
của công dân”, “Luật về quyền Tự do báo chí của công dân”, “Luật về quyền Tự do
hội họp, lập hội, lập nghiệp đoàn của công dân”, “Luật về
quyền Tự do ứng cử bầu cử của công dân”, chính thức thiết lập thể chế
chính trị đa đảng, lưỡng viện, tam quyền phân lập, toàn bộ thể chế chính trị
làm chức năng đầy tớ của nhân dân.
Mong được trao đổi ý
kiến rộng rãi xem GIẤC MƠ VIỆT của tôi có được bao nhiêu khả năng trở thành
hiện thực ?
Đà Lạt 04.11.2013
BMQ
Hiện nay 99% nhân dân Việt nam không muốn dính vào chính tri vì "DẤN THÂN VÔ LÀ PHẢI TÙ ĐẦY"....Mặc kệ ai muốn bảo HÈN cũng ĐƯỢC ....
ReplyDeleteBạn nhận định sai quá rồi đấy , bây giờ NDVN đang cần một minh chủ , một người dẫn dắt chứ không nhu nhược như bạn nghĩ đâu .
Delete• Vâng, thưa bác BMQ, một trong những quyền căn bản của con người mà bác đề cập để sớm đến gần với GIẤC MƠ VIỆT: "Đòi lại cho bằng được món nợ Quyền Dân, trước hết là quyền Tự do biểu tình của công dân". . thiệt thòi. Lẽ ra không phải đòi, bởi cái quyền chính đáng ấy cũng là cách duy trì một nền dân chủ ở các nước văn minh và tiến bộ đó thôi.
ReplyDeleteTôi tự hỏi nên chăng bổ sung vào GIẤC MƠ VIỆT một giấc mơ con (nếu không nói là việc trước tiên); nhất thời đấu tranh đòi hỏi cái quyền Bãi công bởi một thực tế 80% những doanh nghiệp hiện làm ăn hiệu quả ở nước ta nằm ngoài doanh nghiệp Nhà nước. Như thế, sự bất công, tranh dành quyền lợi giữa các công ty đa QG và những người lao động là điều khó tránh khỏi nay mai. Chẳng con đường tắt nào nhanh hơn cái thiết thực là quyền lợi của con người gắn bó với đất nước, dẫn đến một khí thế như một Công đoàn Đoàn kết (Solidarity) ở Ba Lan ngày nào . .
Mong lắm thay!
Sống trong một đất nước Cộng sản cai trị,
ReplyDeleteMỗi người dân là một tù nhân giam lỏng.
Toàn thể nhân dân thành đàn bò sữa,
Để cán bộ, đảng viên mặc tình bóp. vắt.
Có ai còn muốn tự hiến mình tiêu cực,
Cho bầy thợ chăn dắt mặc tình thao túng.
Thì hãy giữ im lặng, để yên thân thêm một ngày,
Chẳng rõ ngày mai sẽ đen tối thêm hay sụp đổ
Nam Phi có Mandela nên đen trắng hòa hợp, phát triển
ReplyDeleteViệt Nam có Nguyễn Phú Trọng nên 100 năm nữa chưa biết có lên được cnxh hay không.
Tội nghiệp già sắp về hưu sắp chết rồi mà vẫn phải tìm cách để lại tài sản cho con cháu-sợ chúng nó đói. Chỉ vì "tham ăn hốt uống" mà con người sẵn sàng đem tiền bẩn về cho vợ con. nhục. Các đấng cha mẹ ông bà của đảng viên cộng sản không xứng đáng cho con cháu noi theo.
Tôi tán đồng ý kiến về bài viết rất tâm huyết. Chế độ dân chủ hoàn chỉnh sẽ đưa đất nước phát triển nhanh hơn nửa. Khi nào Việt Nam được như Thái Lan? Sự văn minh và tử tế của con người trong xã hội dân chủ đặt Tổ Quốc lên trên hết?
ReplyDeleteTôi tán thành và ủng hộ ý kiến của Bùi minh Quốc !Dù đã 55 năm làm đảng viên tôi vẫn là "một người tốt" nên ngày 23/3/13 tôi đã tuyên bố rời bỏ đảng đẻ mình mãi mái là"một người tốt"Dù đã 80 tuổi rồi tôi sẵn sàng hiên dâng tháng ngày còn lại cho sự nghiệp đeoỏi mới đất nước.
ReplyDeleteBài thơ của một cựu cán binh CS.
ReplyDeleteSÁM HỐI trong công cuộc "GIẢI PHÓNG" Miền Nam.
"Nhưng! Lẽ đời, ĐEN, TRẮNG, phải PHÂN MINH!"
Hãy tha thứ cho mình !
Rất chân thành, chứ không phải lời giả dối.
Xin lỗi ! MIỀN NAM, những việc tôi đã làm!
Xin lỗi tất cả!
Cả những người "bên thua cuộc!"
Xin Lỗi Tháng Tư !
Bình Ngọc
Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ ...lên đường " đánh Mỹ!"
Cây súng trên vai, máu đỏ trong tim!
Mụ lí trí! Hùng hục vượt Trường Sơn.
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh!
Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về!
"Ba mươi tháng Tư" Bên Thắng cuộc, hả hê!!!
Con trở thành kẻ "kiêu binh!" trong đoàn "quân Giải phóng!"
Nhưng! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng!
Không hiểu mình đi GIẢI PHÓNG cho ai???
Chỗm trệ trên cao, toàn những kẻ bất tài!
Đáy xã hội, nhiều "dân oan!" mất đất.
Những nghịch lý, tai ương...chồng chất!
Khoảng cách "sang, hèn" cứ rộng mãi ra.
Người ở "QUÊ" không còn tha thiết với "AO NHÀ".
TRÀN vào MIỀN NAM "ngoạ, chiếm, xâm canh...từ núi, rừng, chợ búa, thị thành, lầu cao, gác tía ....!"
Ngay như nhà ta thôi!
Chỉ có mình tôi "gọi là : góp công giải phóng".
Chẳng tước quan gì! Mà cũng cả xóm kéo vào.
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào ...
Thậm Chí! Có cả lừa gạt, bảo kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời...
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "NGOÀI ẤY".
Còn! đố ai tìm thấy bóng dáng người "MIỀN TRỎNG!" hiện diện trên quê hương mình đấy?
Nhà cửa, ruộng vườn NGOÀI ẤY họ BỎ HOANG???
Quê Hương tôi, tên thật đẹp (làng Vàng).
Cũng có đình, chùa, bờ xôi, ruộng mật!
KHÔNG HIỂU vì sao nhiều người "BỎ TẤT?" để vào NAM chen lấn, đua đòi ?
Riêng tôi!
Đã hơn sáu mươi năm, đang ở cuối cuộc đời .
Vẫn cháy bỏng! Muốn được về nơi mình "chôn nhau, cất rốn!"
Đã mấy năm nay, tôi đã làm kẻ "chạy trốn!"
Trốn khỏi "SAI LẦM!" những năm, tháng ...đã đi qua!
Trở về quê hương, cất lại một nếp nhà!
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa, và "Hoài niệm!" thuở ấu thơ ....
Bỗng choàng tỉnh! Đôi khi tìm thấy mình trong đó.
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi gió ...
Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam!
Xin lỗi ! "tháng Tư!"
Xin lỗi ! Miền Nam, những việc tôi đã làm!
Xin lỗi tất cả!
Cả những người "bên thua cuộc!"
Biết sao được !
Mọi người chúng ta sinh ra, đâu có thể chọn được thời cuộc
Nhưng! Lẽ đời, ĐEN, TRẮNG, phải PHÂN MINH!
Xin lỗi! "tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình! Rất chân thành, chứ không phải lời giả dối.
BÌNH-NGỌC.
Lập luận vững vàng, khúc triết, có lý, hợp ý nhiều người (nhất là những ai đã từng sống với chế độ CS từ 1954 tới nay). Tôi tán thành Bùi Minh Quốc. Bạn nặc danh nhận định về nhân dân sai quá.
ReplyDelete