Một người bảo: sao cuộc đời chả thấy niềm vui? Cả văn lẫn thơ, toàn dẫn những chuyện u uất!
Tôi hỏi lại, thế gian còn những chuyện u uất như thế, đọc xong, bạn có vui được chăng?
Những bóng người uể oải nhá nhem
Những Trung Nguyên và Lotteria vẫn đóng cửa im lìm
Cái nhún vai của vị khách nước ngoài mang lại nhiều cảm xúc
Look ! It's Vietnam !
Những toa tàu cũ nhầu bạc phếch thời gian
Những khuôn mặt nhân viên hỏa xa lạ lẫm
Có lẽ phải nên dùng từ vô cảm
Không buồn mà cũng chẳng phải vui
Như những chiếc tủ lạnh lầm lì đi tới đi lui
Hắt bóng lên bao hành khách đang ngồi ...
Đoàn tàu lừ lừ trôi
Và dòng sông những người-áo quần-cửa-nhà vẹo xiêu xấu xí
Như một cuốn phim Schlumberger King đang chiếu chậm bên ngoài cửa sổ
Những thước phim đời kèm nhèm nghèo khổ
Chiêu đãi miễn phí cho hành khách tây ta đủ loại trên tàu
Mặt tiền dành cho người giàu
Kẻ nghèo ra sát đường tàu mà ở
Chuyện chả có gì mà lạ
Rất bình thường ở thế giới thứ ba ...
Những nhà - trường -trạm cũ kỹ trôi qua
Những khu rừng còi cọc trôi qua
Những cầu - sông - chợ tàn tạ trôi qua
Những đôi mắt trẻ thơ buồn bã trôi qua
Chuyến tàu như một chuyến tour safari
Ở Singapore người ta đi xuyên qua đêm và muông thú
Ở đây người ta đi xuyên qua con người - nhếch nhác - lấm lem ...
Có những mảng buồn vu vơ đọng lại
Kết tủa trong lòng người khi bước xuống sân ga
Đây đó những chiếc loa
Vẫn ra rả những dòng tin hào sảng ...
11.10.2012
Võ Trung Hiếu
Look ! It's Vietnam !
Những toa tàu cũ nhầu bạc phếch thời gian
Những khuôn mặt nhân viên hỏa xa lạ lẫm
Có lẽ phải nên dùng từ vô cảm
Không buồn mà cũng chẳng phải vui
Như những chiếc tủ lạnh lầm lì đi tới đi lui
Hắt bóng lên bao hành khách đang ngồi ...
Đoàn tàu lừ lừ trôi
Và dòng sông những người-áo quần-cửa-nhà vẹo xiêu xấu xí
Như một cuốn phim Schlumberger King đang chiếu chậm bên ngoài cửa sổ
Những thước phim đời kèm nhèm nghèo khổ
Chiêu đãi miễn phí cho hành khách tây ta đủ loại trên tàu
Mặt tiền dành cho người giàu
Kẻ nghèo ra sát đường tàu mà ở
Chuyện chả có gì mà lạ
Rất bình thường ở thế giới thứ ba ...
Những nhà - trường -trạm cũ kỹ trôi qua
Những khu rừng còi cọc trôi qua
Những cầu - sông - chợ tàn tạ trôi qua
Những đôi mắt trẻ thơ buồn bã trôi qua
Chuyến tàu như một chuyến tour safari
Ở Singapore người ta đi xuyên qua đêm và muông thú
Ở đây người ta đi xuyên qua con người - nhếch nhác - lấm lem ...
Có những mảng buồn vu vơ đọng lại
Kết tủa trong lòng người khi bước xuống sân ga
Đây đó những chiếc loa
Vẫn ra rả những dòng tin hào sảng ...
11.10.2012
Võ Trung Hiếu
Chiếc áo đỏ và Mẹ
ReplyDeleteBiết thế con xin thôi học
Đỡ cho mẹ chiếc áo
mang màu cờ Tổ quốc
Ôm vào lòng như ngày con còn đỏ hỏn
Mẹ đi với cô chú
Theo đoàn người dân oan
Xin lại khoanh ruộng cũ năm nào
Ba bồng súng cho manh đất này trổ bông
Biết thế con không xa nhà theo học
Đâu phải lo xe phố đường đông
Mẹ đi với đoàn người áo đỏ
Mỳ tôm cơm sấy chờ cửa quan
Mẹ đi trong gió mưa hắt hủi
Ai bây giờ nhìn mẹ nữa đâu
Họ chỉ buồn, vì chiếc áo mẹ mang . .
(viết cho Ng - 2012)