Translate

Saturday 30 June 2012

Trước giờ "G"

Tình hình là trước giờ "G" có vẻ lắm trạng thái khá bi hài
Người thì phấn khởi.
Người thì lo lắng.
Người thì dửng dưng (khi thấy rằng mình chả làm gì sai thì chả việc gì phải lăn tăn).
Có người xác định không đi nhưng vì lo lắng nên cũng lên tiếng cảnh báo cho anh em bạn bè.
Có người không đi, cũng không ủng hộ thì dọa: đi biểu tình là bị bắt đấy! Hoặc nguy cơ bị đàn áp là cao!
Bắt đầu lẻ tẻ có người lên tiếng than phiền bị các loại đối tượng “quấy nhiễu”.
Ở Hà Nội thì an ninh nhẹ nhàng hơn, chỉ đơn giản là hỏi thăm chương trình ngày chủ nhật tới có đi biểu tình không? Rồi cũng có đưa ra lời khuyên, nhẹ nhàng thôi, là chị/anh đừng đi. Thêm chút đe dọa: nếu có gì xảy ra thì đừng trách nhé.
Ở các địa phương khác thì xem chừng tệ hơn. Sáng nay thấy cô Nga Thuy ở Phủ Lý nhắn tin thế này:
"Có lẽ hôm nay chúng ra tay hãm hại. Nếu mẹ con Nga có mệnh hệ gì, mọi người giúp Nga tìm cả tỉnh Hà Nam hỏi tên Thống và tên Nguyễn Văn Tiến ms 345.381 để tìm xác mẹ con Nga. Em cảm ơn."
Tôi nghĩ cô ấy cứ cường điệu lên thế, chứ giữa thanh thiên bạch nhật, ai làm gì hai mẹ con người phụ nữ đang mang bầu ấy được.
Tôi bốc máy gọi điện thì cô ấy trả lời bằng giọng rất hoảng loạn, rằng cô ấy đang ở ga Đồng Văn, định bắt xe buýt lên Hà Nội để mai tham gia biểu tình, nhưng bị một đám người rất đông ngăn không cho lên xe buýt. Qua điện thoại nghe thấy cả tiếng thằng bé Phú đang khóc nhèo nhẽo.
Tôi bảo cô ấy đi về thì cô ấy nghẹn ngào nói, giờ về cũng không dám, vì bọn kia đứng xung quanh đông lắm, em sợ đến trưa vắng người, chúng nó sẽ ra tay với mẹ con em.
Nghe nói thế tôi lại nhớ đến chuyện vợ chồng bác Trâm Khánh ở ngõ chùa Liên Phái, cũng bị chặn không cho ra khỏi nhà bằng các kiểu, như hết khóa trái cửa thì lại lấy thân mình chặn cửa.
Một số người không muốn bị phiền hà theo kiểu đó bèn lên kế hoạch trốn khỏi nhà ngay từ hôm nay. Tá túc tại nhà họ hàng, hay bạn bè, người quen. Sang hơn thì thuê khách sạn!!!
Khoan nói đến việc tại sao ai đó cứ sống chết đi biểu tình bằng được. Tôi nhớ có lần giáo sư Hoàng Xuân Phú có nói, rằng giáo sư đi là để xác định cái quyền biểu tình của công dân mà hiến pháp đã cho phép. Rất đơn giản thế thôi.
Nhiều người vẫn hiểu rằng thực ra chính quyền chả sợ gì biểu tình chống Trung Quốc đâu, mà chỉ lo nó biến tướng thành biểu tình lật đổ chính quyền thôi. Ngay cả cái thằng Trung Quốc nó tuyên truyền cho dân nó là Việt Nam tiếu bá thế, nhưng chính nó cũng sợ dân nó biểu tình chống Việt Nam. Thế nên là cả chính quyền Việt Nam và Trung Quốc khá giống nhau là đều sợ dân biểu tình. Không biết bên Trung Quốc có cấm tiệt một cách công khai không, chứ ở Việt Nam ta rõ ràng là không dám cấm bằng văn bản. Chuyện này nói mãi rồi. Chính quyền bí nên cứ áp bừa vào tôi danh gây rối trật tự công cộng. Bí nên rất lúng túng, trong 11 cuộc biểu tình năm ngoái thì có cuộc biểu tình được cảnh sát dẹp đường hỗ trợ, có cuộc lại dùng trật tự viên lùa bắt người biểu tình như bắt vịt, tống lên xe buýt trở ra ngoại thành cho khuất mắt “anh bạn vàng” rồi thả. Đúng là chả ra cái thể thống gì.
Nói đến đây tôi lại nhớ đến 4 bức ảnh ở trên facebook được đặt cạnh nhau, để người xem tự rút ra một nhận định riêng cho mình. Trong một xã hội văn minh, ý thức người dân rất cao do được đầu tư vào giáo dục hoành tráng. Đời sống cao do được đầu tư vào khoa học công nghệ cũng hoành tráng. Thế nên nhà tù chắc chắn phải ít hơn trường học. Vậy ở một đất nước bé nhỏ thế này cần gì đến một cái trụ sở công an to vật vã như thế.
Nghe thông tấn xã vỉa hè đồn rằng, trụ sở Bộ Công an nhưng lại do nhà thầu Trung Quốc thi công. Đến lúc tiếp quản mới tá hỏa ra rằng có rất nhiều thiết bị nghe lén được cài đặt ở đó, nên rốt cuộc thì Bộ Công an chả dám chuyển về trụ sở mới nữa. Thực hư thế nào nhờ bà con kiểm chứng hộ.

Bởi thế cho nên hôm nay, dân tôi mới phải trốn khỏi nhà để được đi biểu tình hoan nghênh Luật Biển đã ra đời! Thực bi hài quá đi. Thương thay cho cái dòng chữ một xã hội công bằng, dân chủ và văn minh được treo nhan nhản ở khắp nơi như thế này. Một xã hội như thế thì lo gì dân lật đổ chứ?



Tôi thì chả trốn đi đâu được. Mà cũng chả thèm trốn. Sao lại phải trốn? Rõ điên thật!
Vừa gọi lại cho Nga Thụy, thấy nói hai mẹ con đã về đến nhà, nhờ được một đám thanh niên tò mò đi theo, thành ra được bảo vệ một cách vô tình khỏi đám lưu manh côn đồ kia. Thế là yên tâm rồi.
Trong cái buồn có cái vui. Trong cái tăm tối vẫn có thứ ánh sáng làm ấm áp lòng người. Một người bạn vốn bấy lâu nay chẳng mặn mà lắm với những việc tôi làm, nay bỗng gửi cho tôi mấy vần thơ động viên làm tôi rất vui.
HÔM QUA CHÚNG MÀY CƯỚP HOÀNG SA
HÔM NAY CHÚNG MÀY LẤN TRƯỜNG SA
MAI,MỐT CHÚNG MÀY MUỐN GÌ NỮA...
HAY LÀ MUỐN TÁNG...GÒ ĐỐNG ĐA?
Cảm ơn nhé, bạn của em.

17 comments:

  1. bạn của bùi hằng30 June 2012 at 17:04

    phương bích ơi ,tôi cũng đang hồi hộp chờ đợi /với hà nội thì yên tâm vì chắc chắn những biểu tình viên dày dặn kinh nghiệm từ năm ngoái sẽ tiếp tục xuống đường đập vào mặt bọn trung quốc xâm lược ,còn sài gòn chưa biết thế nào ,nhưng vẫn hy vọng .

    ReplyDelete
  2. một người Công Dân muốn thực thi quyền làm người tõ thái độ bảo vệ đất nước mà cũng phải thốt lên lời lo lắng bất trắc đến với bản thân. thật chua xót cho cái chế độ này.

    ReplyDelete
  3. Táng cả bọn cướp nước và bán nước vào chung một Gò.

    ReplyDelete
  4. Bích à.Đọc những lời kêu gọi trên mạng thấy háo hức quá. Ước như con chim để có thể bay về..
    Phật giáo VN cũng ra lời kêu gọi phật tử tuần hành phản đối bọn xâm lược .
    Ngày mai cả nước sẽ xuống đường !
    Đọc bài viết của bạn thấy an ninh vẫn giở trò cũ nhưng mình nghĩ tình hình sẽ được cải thiện vì càng đông người ,chính quyền sẽ càng"lúng túng" hơn!
    Mong là như thế..
    Chúc các bạn bình an.

    ReplyDelete
  5. Một nhà nước mà chỉ dựa vào công an để tồn tại thì NN nước đó không còn là của Dân! Chuyên chính Vô sản??? Chuyên chính độc đảng để đàn áp người vô sản, đàn áp nhân dân!!!

    ReplyDelete
  6. Mời các bác nghe bản nhạc "Phải Lên Tiếng" để thấy người Việt chúng ta đồng lòng bảo vệ giang sơn của cha ông để lại:

    http://www.youtube.com/watch?v=RFcTlDEJQTY&feature=related

    Cảm ơn

    ReplyDelete
  7. Hội Nghị Diên Hồng1 July 2012 at 02:49

    Tôi có rất nhiều món quà để tặng khi bạn xuống đường cứu nước, nhưng những món quà đó không có giá trị bằng chính lòng tự hào của bạn khi bảo vệ đất nước quê hương khỏi tay quân xâm lược.

    Xin chia sẽ với Phương Bích dưới đây là lời còm của tôi về những đợt biểu tình chống tàu chệt vào năm ngoái, 2011 mà tôi còn lưu lại để làm kỷ niệm trong công cuộc đấu tranh giữ nước của Dân Tộc Việt sống trong chế độ cộng sản.

    Nếu Bác Hải vẫn còn đàn vĩ cầm ở Hồ Gươm vào lúc 8:30 hay 9:30 sáng vào mỗi ngày Chủ Nhật thì Phong Trào Yêu Nước sống mãi trong lòng Hà Nội. Đồng Bào ơi mỗi sáng Chủ Nhật chúng ta hãy đến ủng hộ và thưởng thức tiếng nhạc tha thiết với núi sông của Bác Hải vì Bác là Biển. Hãy làm những gì mình làm được bởi vì chính nghĩa sẽ thắng. Hành động, kiên nhẫn, và chờ đợi Hồn Thiêng Sông Núi sẽ phù trợ chúng ta.

    ReplyDelete
  8. Thế Giới Không Độc Tài1 July 2012 at 05:50

    Thơ được quá: "Hay là muốn táng gò Đống Đa?"
    Có thể tiếp:
    Đống Đa nhỏ quá mà không đủ
    Biển Đông thừa sức bãi tha ma

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xin hỏi một câu hơi ngớ ngẩn nha: Có phải gò Đống Đa là nơi chôn xác bọn bành trướng Trung Cộng khi sang xâm chiếm Việt Nam? Vụ này có ồn ào đủ để làm bẽ mặt TC không ? Tôi vốn dốt sử Việt, xin thông cảm.

      Thấy các bạn biểu tình trên đường phố hôm nay 1/7 tay cầm những biểu ngữ tiếng nước ngoài, rồi sực nhớ lại chữ Đống Đa, tôi muốn đóng góp cho bạn nào ưa chơi chữ một câu ngắn gọn thế này là đủ ý: "Greedy China, remember Đống Đa ?" (Này bọn Tàu tham lam, còn nhớ vụ Đống Đa chứ) bảo đảm nếu thằng chệt nào thuộc sử và vẫn còn nhớ trận Đống Đa nó sẽ đau hơn hoạn

      Delete
  9. Cam dong qua voi cac loi tho cua cac ban...
    Chung ta moi nguoi mot tay chac chan se bao ve duoc dat nuoc

    ReplyDelete
  10. Cuội Ba xạo1 July 2012 at 08:34

    Phương Bích có nhận xét rất đúng.Trước tình thế hiện nay đảng và nhà nước cũng mong dân biểu tình để tỏ thái độ với phía Trung quốc nhưng lại rất sợ không kiểm soát được nếu biểu tình chuyển hướng đòi hỏi khác.Vì vậy để phòng xa, đảng và nhà nước cứ cấm biểu tình, trì hoãn ban hành luật biểu tình và coi cái quyền này như chưa bao giờ được ghi trong Hiến pháp.Thà để cho Tàu o ép còn hơn mất quyền độc tài lãnh đạo, còn dân nếu ho he biểu tình là ông cứ chụp cho cái mũ "thế lực thù địch" và gây rối trật tự công cộng" để đưa vào trại phục hồi nhân phẩm.Thế đấy.

    ReplyDelete
  11. Hay quá Phương bích ơi.Cảm ơn chị

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xuân Quan kiên cường nhé. Hãy giữ đất, giữ làng cho các bạn, cho mọi người và cho trái đất này được xanh tươi mãi mãi. Cảm ơn những người dân Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao - Văn Giang.

      Delete
  12. Phương Bích nhận định quá chuẩn . Cái lo nhất của chính quyền hiện nay : Sợ không kiểm soát được phong trào dẫn đến cuộc cách mạng "HOA SEN"
    nên các lực lượng chức ra sức bắt bớ , đàn áp đẻ kiêm soát tình hình . bởi thái độ bất bình với chính quyền hiện nay là rất lớn .

    ReplyDelete
  13. Nhìn cảnh tượng người dân HN và SG xuống đường hôm nay mới thấy lòng dân đối với đất nước có tình yêu biết chừng nào! Họ biết vượt qua mọi trở ngại, gian lao, mọi cấm đoán ngăn cản, mọi hành vi vi hiến của chính quyền để cùng nhau xuống đường biểu tình bảo vệ biển đảo, chống quân Trung Quốc xâm lược.

    Đọc bài của PB, có mấy câu thơ, xin hoạ, nhắc nhớ giặc Phương bắc:

    Hôm qua chúng mày thua Chi Lăng,
    Hôm qua chúng mày thua Bạch đằng,
    Ngày mai, ngày kia thua đâu nữa
    Hay muốn chôn vùi xuống Biển Đông?

    ReplyDelete
  14. Chúc mừng Phương Bích. Được chiêm ngưỡng Bạn rồi. Mưa nhưng vẫn đẹp, "cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu (ĐẤT NƯỚC) vẫn đẹp sao", phải không Bạn ?

    Chia vui về việc Bạn mất điện thoại. Thôi, khỏi phải nghe ai gọi. Mất điện thoại là không mất gì, mất lòng dũng cảm là mất một nửa, mất niềm tin mới là mất hết. Mà dũng cảm thì PB có thừa, niềm tin thì PB chẳng bao giờ mất, phải không ? (Có đâu mà mất. Hi hi...). "Quỷ tha ma bắt cái đứa nào trộm điện thoại của bà nhá. Bà thì bà tậu ngay cái mới còn tốt bằng mười cái bị mất cho mày biết mặt ! Nhé, nhé, nhé... "

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hi hi, nghe câu chiêm ngưỡng mà xấu hổ quá. Dạo này béo ú, già cốc, mình nhìn còn thấy phát khiếp.
      Uh, mọi người chia buồn, nhưng tui nghĩ cái gì đã xác định không lấy lại được nữa thì không nên buồn làm gì. CHỉ là học phí trong cuộc đời này thôi mà.
      Cảm ơn Diên Hồng đã động viên nhé.

      Delete